Sáng hôm sau, Từ Phó Dương dậy sớm chuẩn bị đồ đạc, vẫn là những việc làm quen thuộc lại khiến Từ Phó Dương vui vẻ đến lạ.

Thời tiết hôm nay rất đẹp, nắng nhạt trải dài khắp nơi, thời tiết se lạnh, có chút khô. Từ Phó Dương tới trường, học hành chăm chỉ. Hôm nay không có người tìm tới gây sự, Từ Phó Dương tâm tình càng tốt đẹp.

Trên đường đạp xe đến sân bay, tâm tình Từ Phó Dương rất rất tốt, nhìn đây cũng thấy cảnh đẹp ý vui.

Bỗng một chiếc xe ô tô lướt qua, dường như người bên trong nhìn thấy cậu, vượt lên một đoạn liền đi chậm lại, muốn chặn trước đầu xe Từ Phó Dương.

Từ Phó Dương khó hiểu, lại không muốn dừng lại... nếu còn chậm chạp thì sẽ muộn giờ mất, cậu lựa chọn đi vòng qua chiếc xe ô tô.

Người trong xe thấy cậu đi vòng qua, vẫn không có ý định từ bỏ, tiếp tục chặn đầu xe.

Từ Phó Dương khó chịu đỗ xe.

Người trong xe cuối cùng cũng bước xuống, là hai thiếu nữ ăn mặc cực kì nổi bật, trang điểm rất đậm, rất tinh xảo.

Từ Phó Dương thắc mắc:" Hai người có chuyện gì sao?"

" Chậc, nhìn trên mạng rất lâu, giờ mới có dịp diện kiến nha, Từ Phó Dương." Thiếu nữ A nói.

" A!"

" Cậu đang đi đến sân bay sao?" Thiếu nữ B nói.

" Ừm." Từ Phó Dương gật đầu.

" Thật trùng hợp, chúng tôi cũng tới sân bay nè, có muốn đi cùng không?"

" Không, không cần đâu."

" Vậy tới sân bay gặp nha." Thiếu nữ A mỉm cười, rồi cùng thiếu nữ B leo lại lên xe.

Từ Phó Dương nhìn bóng xe rời đi, tâm trạng càng thêm vui vẻ. Hóa ra, vẫn có những người ngoài các đại tỷ vẫn tin tưởng mình.

Chết!

Từ Phó Dương gấp gáp quay trở lại xe, còn không mau tới, sẽ trễ giờ mất.

Từ Phó Dương cong chân đạp xe, tới nơi, đã là 11h30, gấp gáp mang theo đồ tiếp ứng chạy vào sân bay. Bình thường, đều phải vào trước giờ cất cánh 1 tiếng để chuẩn bị, cậu cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý sẽ không gặp được Bảo Bảo rồi, nếu không thể gặp mặt, cậu cũng sẽ nhắn tin cho Cẩm Lý.

Từ Phó Dương từ xa đã nhìn thấy đám đông mang theo đồ tiếp ứng của Bảo Bảo, cậu nhanh chóng chạy tới.

" Phó Dương, Phó Dương đến rồi kìa." Có người ở trong đám đông nhìn thấy cậu, vui vẻ hô hào.

Từ Phó Dương cũng mỉm cười đáp lại:" Chào mọi người."

" Bảo Bảo, Từ Phó Dương tới rồi này!"

Từ Phó Dương chạy đến, còn chưa hiểu chuyện gì đang diễn ra, đã bị các fan khác đẩy vào giữa vòng tròn. Bên trong vòng tròn người, là Cẩm Lý đang ngồi trên vali, chậm rãi ký từng chữ ký lên đồ vật mọi người đưa cho. Thời điểm cậu tới, Cẩm Lý vừa lúc ngẩng đầu lên, hai ánh mắt, cứ như vậy chạm vào nhau.

Cẩm Lý cả một buổi đều duy trì nét mặt nghiêm túc, thời điểm nhìn thấy Từ Phó Dương, khóe miệng liền kéo lên một nụ cười.

Từ Phó Dương:"..."

Các vị fan xung quanh thì điên cuồng hò hét, tiếng máy ảnh vang lên liên tục, mọi người đều muốn lưu lại khoảng khắc có một không hai này.

Cẩm Lý bình thường ở sân bay đều rất xa cách, bọn họ đứng chờ hàng tiếng đồng hồ, cũng chỉ có thể nhìn thấy anh vài phút, lần này thì khác, anh ấy không những tới bắt chuyện, còn chủ động gợi ý cùng bọn họ quây vòng tâm sự... không những để bọn họ quây vòng quanh nói chuyện, còn ký tặng bọn họ.

Lần đi sân bay này, lời muốn chết!

Cẩm Lý vốn là muốn ngồi một chỗ đợi Từ Phó Dương, ai ngờ lại bị nhóm fan này vây lấy đòi chữ ký chứ! Anh rảnh rỗi, đành ký vài nét cho đỡ buồn, dù sao anh cũng cần những người này chiếu cô Từ Phó Dương.

" Có muốn xin chữ ký không?" Cẩm Lý chậm rãi lên tiếng!

"A.. có... có!" Từ Phó Dương lắp bắp, đưa ra một món đồ trong tay.

Cẩm Lý mỉm cười nhận lấy, nhất bút nhất họa ký lên trên.

Đám fan xung quanh gào thét không thôi.

" Trời ơi, giọng Bảo Bảo ấm quá đi!"

" Bảo Bảo, em cũng muốn được ký tên."

" Bảo Bảo, anh nhìn bên này nè!"

....

Cẩm Lý ký xong cho Từ Phó Dương, liền đứng dậy.

" Tôi phải vào trong rồi, mọi người về cẩn thận nhé!"

" Được a!"

" Bảo Bảo đi cẩn thận."

Cẩm Lý đã để quản lý làm thủ tục hộ mình trước, bây giờ anh vào, chỉ cần checkin là xong thôi. Cẩm Lý vẫy tay, rời đi.

Từ Phó Dương quên cả thở, đứng ngây ngốc nhìn theo bóng lưng Cẩm Lý.

Cẩm Lý đi rồi, nhóm fan lúc này mới rời ánh mắt, nhìn sang Từ Phó Dương.

" Phó Dương, cậu tới rất muốn nha!"

" Em..."

" Nè, mọi người có cảm thấy,Bảo Bảo đây là đang đợi Từ Phó Dương không?"

" Ừ nhỉ, bà nói tôi mới để ý đó! Bảo Bảo ngồi ký tên cho chúng ta, tới khi gặp được Từ Phó Dương liền rời đi!"

" Huhu, Bảo Bảo thật ấm áp quá đi!"

" Từ Phó Dương, chúng ta pk đi, tôi không thể cứ ghen tỵ với cậu mãi như thế này được."

" Cũng muốn được Bảo Bảo hiểu lầm là fan cuồng một lần, cũng muốn được Bảo Bảo ôn nhu đối đãi."

" Từ Phó Dương, hôm nay cậu mà không khai hết toàn bộ mọi chuyện ra, chúng tôi sẽ không thả cậu về đâu."

....

Đám fan ồn ào vây lấy Từ Phó Dương, Từ Phó Dương không biết phải làm sao, chỉ có thể đáp ứng cùng mọi người đi uống nước, tán ngẫu, kể mọi người nghe một vài chuyện.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play