" A, muộn rồi, ngày mai anh vẫn còn lịch trình đúng không, mau trở về khách sạn đi." Từ Phó Dương lúc này mới nhớ ra việc đuổi người.

Cẩm Lý nào chịu về sớm chứ! Cương quyết ngồi lại căn phòng nhỏ này.

" Cũng muộn rồi, để anh xin quản lý cho ngủ ở đây một hôm."

" Ngủ ở đây?"

" Đúng, em không chào đón thần tượng của mình sao?"

" Không, không phải như thế!"

" Dù sao cũng là nam nhân với nhau, ngủ lại một đêm cũng không có vấn đề gì đâu."

Ký chủ, ngài có xác định lấy lý do là hai đại nam nhân thì có thể sẽ không có chuyện gì xảy ra à?

" Nhưng mà..." Từ Phó Dương gấp gáp

" Làm gì có nhưng chứ, em đừng nghĩ nhiều, anh hôm nay di chuyển rất lâu, hiện tại rất mệt đó!"

Cẩm Lý bật chế độ mặt dày, bày ra gương mặt đáng thương chờ thương hại, cương quyết đòi ngủ lại, Từ Phó Dương mặc dù bị dọa sợ, đầu óc không được linh hoạt lắm, nhưng cũng không dễ lừa.

Kết quả, vẫn là cương quyết không cho Cẩm Lý ngủ lại.

Cẩm Lý sau khi vận dụng hết kiến thức tình trường vẫn bị đuổi ra ngoài, đứng trong gió lạnh, biểu thị:"..."

Được rồi, muốn có được người trong lòng, phải biết nhẫn nại, lần này không được, vẫn còn có lần sau.

Cẩm Lý gọi xe, trở về khách sạn.

Quản lý liên lạc không được với Cẩm Lý, ở khách sạn lo lắng muốn chết, thời điểm Cẩm Lý một thân khí lạnh bước vào khách sạn, đã rất nhanh bị quản lý tóm lấy tra hỏi.

Cẩm Lý duy trì im lặng, biểu thị thái độ không kiên nhẫn.

Tính cách của Cẩm Lý xấu đi, quản lý cũng không dám trêu trọc, Cẩm Lý không muốn nói, quản lý không dám gặng hỏi nữa, chỉ đành đưa thẻ phòng cho anh, dặn dò anh cẩn thận phóng viên và fan cuồng một chút.

Cẩm Lý lười biếng ừ một câu, nhận lấy thẻ phòng rời đi.

Trở lại phòng khách sạn, Cẩm Lý mới nhận ra, lăn lộn một lúc lâu như thế, số điện thoại của Từ Phó Dương còn chưa kịp xin, đến tài khoản mạng xã hội cũng không có.

Cẩm Lý một lần nữa rời vào trầm mặc

Cẩm Lý vừa mới được trả lại tài khoản xã hội mấy ngày gần đây, ngoài việc lên mạng tìm kiếm thông tin về Từ Phó Dương, thì không hề làm gì khác.

Lịch trình của anh vốn dày đặc, lúc nào cũng trong tình trạng chạy lịch trình, bị xoay như chong chóng, thời gian nghỉ ngơi vốn rất ít.

Cẩm Lý thở dài một hơn, không có thời gian rảnh thì biết phải làm sao đây, cho dù nhóc con có nền tảng là tình cảm cuồng nhiệt giữ fan và idol thì ranh giới giữa nó với tình yêu vẫn là rất lớn a!!!

Nhìn xem. mặc dù trong nhiệm vụ không đề cập đến nhưng ký chủ nhà nó mở mồm là muốn công lược người ta, còn dám nói không có cảm giác đối với mục tiêu nhiệm vụ.

Đúng là đồ mồm điêu.

----

Sớm hôm sau Cẩm Lý còn phải chạy lịch trình, bị quản lý nhấc dậy từ rất sớm, Từ Phó Dương có tiết học, cũng phải dậy từ sớm.

Cẩm Lý phát hiện, địa điểm quay show với trường của Từ Phó Dương cách nhau không quá xa, 20p di chuyển là tới.

Cẩm Lý tính tính toán toán, âm thầm tự hài lòng.

Lăn lộn cả một buổi sáng liền được nghỉ ngơi 2 tiếng, Cẩm Lý liền thông báo với quản lý muốn rời đi. Cẩm Lý ngày càng tùy tiện, quản lý đau đầu muốn chết, ra sức khuyên bảo.

" Cẩm Lý, em đừng có chạy lung tung nữa."

" Đây là chuyện cá nhân của em."

" Cẩm Lý a"

" Việc này còn quan trọng hơn sự nghiệp" Cẩm Lý nhấn mạnh với quản lý.

"...."

Anh đã nói đến như thế rồi, quản lý cũng không biết phải làm sao. Theo luật đã ghi, lựa chọn của nghệ sĩ, quản lý chỉ có thể khuyên bảo, không được xen vào.

Khụ khụ... thật ra luật này chỉ được áp dụng với Cẩm Lý mà thôi, trong hợp động kí với công ty, Cẩm Lý đã đặt ra điều khoản này, nếu quản lý làm quá phận, bị kiện như chơi. Ai mà muốn chọc vào Cẩm cục súc chứ!

Cẩm Lý trốn ra từ cửa sau.

Cửa sau vẫn rất đông fan đứng đó, cũng may thân thủ Cẩm Lý tốt, lẩn tránh khỏi tai mắt của đám fan cũng dễ dàng. Cẩm Lý vẫy taxi rời đi.

Anh không rõ lịch học của Từ Phó Dương, có thể chuyến đi này sẽ uổng công, nhưng nếu tới thì còn có cơ hội gặp mặt, còn không tới thì xác xuất cơ hội được gặp sẽ bằng không.

Cẩm Lý hạ quyết tâm rồi, công lược nhóc con, chưa bao giờ là dễ dàng cả.

Cẩm Lý tới cổng trường của Từ Phó Dương, không dám gây động tĩnh quá lớn, chỉ có thể đứng một góc chờ đợi. Nói đứng, liền đứng liên tiếp 30 phút.

Thời điểm anh tới, bảo vệ đã nhìn thấy anh, một cái người toàn thân kín mít, đứng ở một góc suốt 30 phút, không gây ấn tượng mới là lạ, gần đây có rất nhiều kẻ gây sự với đứa trẻ ngoan Từ Phó Dương kia, người này, không phải cũng tới để gây sự đấy chứ!. Bảo vệ rời khỏi vị trí, tiến tới bên cạnh Cẩm Lý.

" Này cậu." Bảo vệ vỗ vai Cẩm Lý.

Cẩm Lý đang lén lén lút lút đột nhiên bị vỗ vai, cho dù ra sao cũng không tránh khỏi giật mình. Anh khó hiểu nhìn người mặc quần áo bảo vệ đang đứng ở phía sau, dùng ánh mắt dò xét nhìn anh chằm chằm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play