Cẩm lý sau khi gây chuyện vẫn nhà nhã ngồi trên nóc lãnh cung đếm là cây rơi, trời cũng đã vào thu, thời tiết se lạnh, Cẩm Lý cực kỳ lười việc phải biến thành nhân hình, dù sao hồ hình chịu rét vẫn tốt hơn nhân hình a.

Anh ngồi trên nóc nhà chăm chỉ tu luyện thì bỗng cái đuôi nhỏ bị nắm lấy, Cẩm Lý còn chưa kịp phản ứng, cơ thể đã cách nóc nhà một đoạn.

Ai!

Cẩm Lý cào chân, quay đầu về phía sau.

" Hồng trưởng lão!" Cẩm Lý bất ngờ.

Cho dù anh đã khôi phục trí nhớ, thì vẫn không thể cảm nhận được sự tồn tại của Hồng Liên, không biết tu vi của người này rốt cuộc là cao như thế nào đây!

" Cẩm Lý, con phải chịu khổ rồi." Hồng Liên thương tiếc nói.

" A, thật ra thì..." Cẩm Lý giải thích.

" Không cần nói nữa, ta tới đây để đón con về hồ tộc, tên cẩu hoàng đế kia chỉ biết nói không biết làm, không xứng với con" Hồng Liên liền cắt đứt lời nói của Cẩm Lý.

" Thật sự không phải như vậy đâu."

" Con đừng nói cho hắn ta nữa, ta biết con lương thiện dễ tin người, ta cũng đã cho hắn cơ hội, là hắn tự mình làm tự mình chịu."

" Không có, Phương Ly là..." Cẩm Lý còn chưa kịp nói hết câu, đã bị Hồng Liên thi triển phong ấn, tu vi biến mất, muốn nói cũng không thể nói được, cơ thể cũng không cử động được.

" Ngoan một chút, ta đưa người về hồ tộc." Hồng Liên bế theo Cẩm Lý, nháy mắt biến mất khỏi lãnh cung.

Cẩm Lý:"..." Trẫm không có muốn về hồ tộc, thả trẫm ra!

Cẩm Lý đáy lòng gào thét, lại bất lực nằm trong lòng Hồng Liên nhìn hoàng cung ngày càng xa.

Hay lắm! Lát quay về còn phải tự mình một đoạn xa, đúng là rảnh rỗi mà!

Anh tự thương mình một giây.

\----

Thời điểm Hồng Liên đưa  Cẩm Lý về hồ tộc, hồ tộc đang diễn ra hoạt động hội họp gì đó, toàn bộ hồ tộc đều tập chung ở sân lớn, Hồng Liên nhảy xuống, thu hút toàn bộ ánh nhìn của mọi người.

" Cẩm nhi, ta đem tiểu hài tử của ngươi về rồi đây." Hồng Liên mỉm cười, ném Cẩm Lý lại cho Cẩm tộc trưởng.

Cẩm tộc trưởng đen mặt, vẫn vươn tay ôm lấy Cẩm Lý còn đang ở dạng hồ hình nhỏ nhỏ mềm mềm.

Đám hồ tộc bên dưới nhìn thấy Hồng Liên, bắt đầu xì xào bàn tán.

" Đại gia hỏa đó trở về rồi! Lần này không biết muốn làm gì đây!"

" Hóa ra Cẩm Lý biến mất là do đại gia hỏa kia làm ra, Cẩm Lý ở cùng đại gia hỏa thời gian dài như vậy, không phải sẽ học hư từ nàng sao?"

" Chúng ta hiện tại có nên gọi Cẩm Lý là tiểu gia hỏa luôn không?"

" Từ từ đã, để xem đại gia hỏa kia muốn gì!"

Cẩm Lý nhận ra Hồng Liên không được hồ tộc chào đón lắm, dù sao anh cũng không có ý kiến.

Anh được Cẩm tộc trưởng giải tỏa phong ấn, liền nhanh chóng biến nhân hình.

" Mẫu thân, lâu rồi không gặp."

Cẩm tộc trưởng chỉ nhìn, không đáp.

" Nếu Cẩm nhi đã gặp được hài tử của mình rồi thì ta cũng nên rời đi thôi." Hồng Liên mỉm cười, Cẩm Lý còn chưa kịp ư a gì đã biến mất.

Cẩm Lý chỉ có thể nói với Cẩm tộc trưởng:" Mẫu thân, ở bên ngoài kia con còn có việc, ngài có thể..."

" Không thể, lệnh cấm 100 năm vẫn chưa kết thúc đâu, ngoan ngoãn ở lại hồ ly tộc đi."

Cẩm Lý:"..."

Vốn không thể ở đây a! Nếu nhóc con nhà trẫm bị thương, trẫm sẽ phải vắt chân lên cổ chạy đến bên y a!

Nhưng.

Xét thấy với tu vi hiện tại của Cẩm Lý thật sự không thể ngay lập tức rời khỏi đây như Hồng Liên được, chỉ có thể ngoan ngoãn ở lại hồ tộc, tìm thời cơ trốn đi vậy.

Dù sao linh khí ở hồ tộc cũng dồi dào hơn ở hoàng cung, tu luyện ở đây, tu vi cũng sẽ tăng nhanh hơn nhiều.

" Cẩm Lý." Cẩm An Thư gấp gáp chạy từ xa tới:" sao lại trở về rồi? Nhân loại kia ức hiếp đệ sao?"

Cẩm Lý lắc đầu:" Không có." Tên nhóc kia ngoài nhưng lúc trên giường ra thì lúc nào có thể ức hiếp trẫm chứ!

" Vậy sao để lại..."

" Hồng trưởng lão đưa về."

" Hồng Liên trưởng lão á?" Cẩm An Thư ngạc nhiên.

" Ừm, sao?" Cẩm Lý thắc mắc, tại sao cứ nhắc đến Hồng Liên là mọi người lại bày ra vẻ mặt này thế!

" Nàng không làm gì đệ chứ? Có nói với đệ thứ gì không? Đệ đừng để tâm đến những gì nàng nói."

Cẩm Lý một lần nữa lắc đầu khẳng định:" Không có."

" Haiz, đệ vẫn lạnh nhạt như cũ nhỉ."

Cẩm Lý không phản đối, nhún vai, không có ý định đáp lại Cẩm An Thư.

" Được rồi, không làm phiền đệ nữa, lần này mẫu thân thiết lập thêm kết giới, muốn rời khỏi đây, sẽ khó hơn đó!" Cẩm An Thư không được trả lời lại chậm rãi nói tiếp.

Cẩm Lý lạnh nhạt nhìn Cẩm An Thư, trong lòng lóe lên suy nghĩ, cười thầm một tiếng, nghiêng đầu nói:" Ừm."

Cẩm An Thư này luôn ủng hộ việc anh rời khỏi hồ ly tộc, không biết là do muốn che chở cho anh hay là còn có ý khác. Bỏ đi, dù sao cũng không nằm trong cân nhắc của anh.

Lo cho nhóc nhà mình còn chưa xong, tâm sức đâu mà bận tâm đến đám NPC do hệ thống thần kinh kia tùy tiện tạo ra chứ!

\----

Karaok mãi không đến giao thừa :((


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play