Cảnh hôn đầu tí

Cô vừa đăng ký weibo, vì sự nổi tiếng của “Yên hồng thiên hạ”, giờ mới có khoảng một trăm nghìn fan, một dòng weibo của Mục Nhiễm Tranh lại có thể khiến fan của cô tăng lên nhanh thế này!

Không thể không khâm phục độ đổi tiếng của Mục Nhiễm Tranh!

Sáng sớm hôm sau, Tô Lạc Ly liền nhận được điện thoại của Từ Tinh Như.

Mặc dù Từ Tinh Như không đến cùng, nhưng nhất cử nhất động của Tô Lạc Ly đều nằm trong tầm mát của Từ Tỉnh Như.

“Cô và Mục Nhiễm Tranh có quan hệ gì?”

Từ Tinh Như nói thẳng.

Tô Lạc Ly thầm thở dài một hơi, không hổ là Từ Tinh Như, chỉ một dòng weibo liền có thể nhìn ra “gian tình”

giữa bọn họ!

“À… Cái đó, em và..”

“Lạc Ly, tôi là người quản lý của cô, cần nắm rõ tất cả tình hình của cô trong lòng bàn tay”

Quản lý và nghệ sĩ phải tin tưởng lẫn nhau. Đọc full tổng tài bá đạo thật trẻ con

Nghệ sĩ mà Từ Tinh Như dẫn dắt cuối cùng kia, vì có chuyện giấu giếm cô ấy, vì thế khi tin đồn nổ ra, Từ Tinh Như không thể cứu vấn được.

Từ đó, Từ Tinh Như ghét nhất là nghệ sĩ dưới trướng mình giấu cô ấy chuyện gì.

“Em và Mục Nhiễm Tranh là bạn đại học, lúc còn đi học, quan hệ không tồi, rất thân”

Tô Lạc Ly chỉ đành trả lời thành thật.

“Lần trước lúc tuyên truyền ‘Yên hồng thiên hạ, không phải Mục Nhiễm Tranh đến đó là vì cô chứ?”

Hôm đó Từ Tinh Như thấy được chuyện có chút kỳ lạ, trước giờ cô ấy chưa từng nghe nói Tiêu Mạch Nhiên và Mục Nhiễm Tranh có quan hệ gần gũi gì.

“Vâng”

“May là cô không đứng ra, làm rất tốt”

Từ Tinh Như rất hài lòng với lựa chọn của Tô Lạc Ly.

Diễn viên vừa ra mắt chỉ mong sao có thể bám được vài ngôi sao lớn, coi như đi đường tất.

“Chị yên tâm đi, chị Tinh Như, em sẽ duy trì khoảng cách với anh ấy, em cũng nói với anh ấy quan hệ của bọn em chỉ có thể giấu kín rồi”

“Tốt, phải nhớ rằng thế giới này trước giờ không hề có đường tắt, tôi tin cô biết chừng mực, không có chuyện gì nữa, tôi cúp đây.”

Ngắt máy, Tô Lạc Ly liền rời giường, bát đầu một ngày quay mới.

Cảnh quay của Tiêu Mạch Nhiên hôm nay khá nhiều, cô †a là nữ chính, cơ bản phải quay từ lúc mới mười lăm mười sáu tuổi.

Vốn Tô Lạc Ly có thể ở khách sạn nghỉ ngơi, nhưng cô muốn đến xem Tiêu Mạch Nhiên quay.

Không thể không thừa nhận, Tiêu Mạch Nhiên không hổ danh là Ảnh hậu.

Cô ấy năm nay hai sáu tuổi, diễn cô bé mười lăm mười sáu tuổi chưa hiểu sự đời cũng thuận buồm xuôi gió.

Mỗi cảnh quay của Tiêu Mạch Nhiên cơ bản đều một lần là xong.

Quay về khách sạn, Mục Nhiễm Tranh lén lút tới phòng của Tô Lạc Ly.

Hôm nay dừng quay sớm, bằng không, anh mệt như chó, cũng không thể qua đây.

Vào phòng của Tô Lạc Ly, Mục Nhiễm Tranh tự nhiên như vào phòng mình, vừa xoa bụng vừa đi về phía tủ lạnh.

Tơ, đây cô có gì ăn không, đói quá, tôi nhớ mì thịt bò cô nấu quá”

Mục Nhiễm Tranh mở tủ lạnh.

Mất liền sáng lên.

Bánh quy!

Mấy hộp liền!

Mục Nhiễm Tranh liền ôm hết đống bánh quy ra.

“Lạc Ly, cô quá thiếu nghĩa khí rồi đó, cô giấu đồ ăn, mà không biết chia sẻ với tôi một ít, đây là cô tự mình làm sao?”

Mục Nhiễm Tranh nhét hai chiếc bánh quy vào miệng.

“Ừ… Vân là công thức cũ, vẫn là mùi vị như trước!”

Trước giờ anh luôn khen không ngớt lời với tài nấu nướng của Tô Lạc Ly.

Tô Lạc Ly “vèo” một tiếng chạy tới, giảng lấy tất cả chỗ bánh quy trong tay Mục Nhiễm Tranh!

“Hắc Thổi Anh có biết xấu hổ không? Ai cho anh tùy tiện động vào đồ của tôi chứ?”

“Sao cô nhỏ nhen thế?”

Nếu không phải hôm nay Mục Nhiễm Tranh tới, cô cũng quên mất bánh quy của mình.

Cô đã chuẩn bị bánh quy từ trước và mang tới, định đến lúc thích hợp sẽ tặng đạo diễn, biên kịch, nhân viên đoàn phim…

“Cho tôi ăn!”

“Không cho!”

Mục Nhiễm Tranh duỗi tay giằng hộp bánh lại, vừa chạy vừa nhét bánh vào miệng.

“Cái đồ tham ăn nhà anh! Bỏ đi, hộp đấy cho anh!”

Tô Lạc Ly nhìn bốn hộp bánh quy được bảo vệ trong lòng, “Cô muốn tặng ai thế, làm nhiều như vậy?”

“Tặng đạo diễn một hộp, còn có nhân viên trang điểm của tôi, tôi cũng không biết anh cũng đến, cũng không biết chị Mạch Nhiên cũng đến, vì thế, người khác không tặng nữa”

Nghe thấy tên của Tiêu Mạch Nhiên, Mục Nhiễm Tranh thấy hơi nghi ngờ.

“Quan hệ của cô và Tiêu Mạch Nhiên rất tốt sao?”

“Cũng ổn, chị Mạch Nhiên là thần tượng của tôi! Người đẹp, có khí chất, đóng phim cũng hay..”

Nói tới thần tượng của mình, trong lòng Tô Lạc Ly rất vui sướng, cô rất ít khi thích ngôi sao nào, Tiêu Mạch Nhiên chính là một trong số đó.

Đương nhiên Mục Nhiễm Tranh biết quan hệ của Tiêu Mạch Nhiên với chú của mình.

“Tôi nói cho cô biết, cẩn thận cô ta một chút”

“Cẩn thận cái gì?” Tô Lạc Ly cảm thấy rất kỳ lạ.

“Không có gì, vẫn nên duy trì khoảng cách với cô ta thì tốt hơn”

Làm ơn, đó là tình địch của cô đó!

Cái đồ ngốc nghếch Tô Lạc Ly!

Tô Lạc Ly lườm Mục Nhiễm Tranh: “Là vì quan hệ của chị ấy với chú anh sao? Chị Mạch Nhiên và chú của anh, căn bản đúng là bông hoa nhài cám bãi phân trâu có được.

không?”

Mục Nhiễm Tranh trợn mát há miệng.

Cô mới là bông hoa nhài kia đấy!

“Được rồi, lấy bánh quy của anh rồi còn không mau cút đi!” Tô Lạc Ly nhấc chân giãm cho Mục Nhiễm Tranh một cái.

“Được rồi, tôi về ngủ đây, trông chờ vào cảnh hôn ngày.

mai nhai”

Mục Nhiễm Tranh nhân cơ hội Tô Lạc Ly không để ý, lại cướp của cô một hộp bánh quy, dùng tốc độ sét đánh ngang tai, chạy mất tăm mất tích.

Tô Lạc Ly rất bất lực.

Bỏ đi, dù sao cũng đủ rồi.

Tranh thủ còn sớm, Tô Lạc Ly tặng đạo diễn một hộp bánh quy, còn tặng nhân viên trang điểm của mình một hộp, sau đó gõ cửa phòng Tiêu Mạch Nhiên.

Người mở cửa không phải là Tiêu Mạch Nhiên, mà là Hạ Liên.

Vì hôm nay Tiêu Mạch Nhiên có khá nhiều cảnh quay, có lẽ cũng mệt rồi, Tô Lạc Ly không tiện làm phiền cô ta, vì thế đưa hộp bánh cho Hạ Liên rồi quay về.

Tiêu Mạch Nhiên trong phòng ngủ đang đắp mặt nạ, đọc kịch bản.

“Ai ở bên ngoài thế?”

“À, là Tô Lạc Ly, cô ta nói có bánh quy tự mình làm, tặng chị Mạch Nhiên ăn thử”

Tiêu Mạch Nhiên ngẩng đầu nhìn hộp bánh quy trên tay Hạ Liên, nở nụ cười.

“Đứa nhỏ này, cũng không biết tôi đang giảm cân, em cất vào tủ lạnh đi”

“Vâng”

Hạ Liên xoay người cất hộp bánh quy vào tủ lạnh, rồi không để ý đến nữa.

Cô ta đi theo Tiêu Mạch Nhiên, cũng ăn sung mặc.

sướng, nào có thể để ý đến bánh quy rẻ tiền thế này chứ?

Hai ngày quay đầu để diễn viên khởi động đã kết thúc, mọi người đều trở nên quen thuộc, quay phim cũng thuận lợi hơn nhiều.

Hôm nay có một cảnh hay, đó là cảnh hôn đầu tiên giữa Mục Nhiễm Tranh và Tô Lạc Ly.

Triều Thành và Hạ Phi Tuyết từ nhỏ lớn lên với nhau, tuổi mười lăm mười sáu tình đầu chớm nở, bọn họ trao cho.

nhau nụ hôn đầu đời.

Biết hôm nay có cảnh hôn, Mục Nhiễm Tranh hưng phấn đến không ngủ được.

Đương nhiên Tô Lạc Ly cũng căng thẳng, dù sao cũng là nụ hôn màn ảnh đầu tiên của cô.

“Lạc Ly, Nhiễm Tranh, lát nữa có cảnh hôn, hai người luyện tập trước một chút” Đạo diễn nói.

Mục Nhiễm Tranh liền phấn chấn: “Đạo diễn, lát nữa lựa góc quay hay là hôn thật thế?”

Vừa nói, Mục Nhiễm Tranh còn không có ý tốt nhìn Tô Lạc Ly.

- ------------------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play