*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Hối hận tất cả, nhưng lúc bác sĩ đi ra nói với tôi em sảy thai, lúc đầu tôi sốc, sau đó rất buồn.

” 
Anh chưa từng nghĩ có một ngày mình sẽ trở thành một người bố, nhưng ngay khoảnh khắc đó, anh với thân phận là người bố đó lướt qua vai nhau.

Trong lòng anh cũng rất đau khổ.

Tô Lạc Ly ngây người.

Nếu Ôn Khanh Mộ không hi vọng mình sinh con, vậy lúc nghe tin mình sảy thai anh nên vui mới đúng chứ, sao lại buồn? !“Tôi thật sự không cố ý, cũng chắc chắn rằng những người hại em không phải tôi cử đến, sở dĩ không điều tra được.

” 
Tô Lạc Ly che miệng Ôn Khanh Mộ lại.

“Tôi biết, thư ký Doãn nói với tôi rồi.

” 
Tô Lạc Ly chầm chậm thả tay xuống.

“Tôi cũng nghĩ rất lâu về chuyện cho em uống thuốc tránh thai, người kê đơn thuốc nói thuốc này rất lành tính, nhưng nếu dùng 
trong thời gian dài thì sẽ có hại đối với sức khỏe của phụ nữ.

Cho nên sau đó tôi không dám chạm vào em, vì chạm vào em một lần thì em phải uống một lần.

” 
Lúc này Tô Lạc Ly mới nhớ ra, đúng là có một khoảng thời gian như vậy, Ôn Khanh Mộ như đổi tính, rõ ràng số lần anh chạm vào cô giảm hẳn đi, mà mỗi lần đều phải vài lượt mới kết thúc, giống như đang tích góp.

Hóa ra anh vẫn quan tâm đến mình.

“Nhưng tại sao anh không muốn có con với tôi chứ?” 

Tô Lạc Ly vẫn hơi lo lắng.

“Nếu thật sự khó xử thì nhất định phải nói với tôi, chúng ta có thể bàn bạc.

” 
“Được.

” 

.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play