Tam Tam thực sự không chịu nổi sự nhõng nhẽo đòi hỏi của Cửu Cửu, "Được rồi, chỉ một vòng thôi đấy"

"Được được được, chỉ một vòng thôi ạ!"

Cửu Cửu lập tức lên xe.

"Nắm chặt vào! Nhỡ em bị ngã đau thì anh không chịu trách nhiệm đâu đấy!"

Tam Tam dặn dò lân nữa, Cửu Cửu cũng chăm chú lắng nghe, Tam Tam nhanh chóng khởi động xe máy.

"Oa, tuyệt quá!" Cửu Cửu vui sướng hét ầm lên.

Tiểu Thất thấy vậy thì rất hâm mộ, sau khi lái được một vòng, Tam Tam liền bảo Cửu Cửu xuống xe.

"Em cũng muốn ngồi” Tiểu Thất dè dặt nói một câu. "Vậy em lên đây đi! Anh lai Cửu Cửu một vòng thì cũng lai em một vòng!"

Tiểu Thất vui sướng leo lên phía sau.

Nhưng dù sao đây cũng là xe máy loại nhỏ, hơn nữa Tam Tam chỉ là đứa trẻ sáu tuổi, Cửu Cửu mới có ba tuổi,

nhưng Tiểu Thất nhỏ hơn Tam Tam có một tuổi, từ cân nặng hay hình thể, lai Tiểu Thất cũng khó hơn lai Cửu Cửu rất nhiều.

Khi Tiểu Thất ngồi ở phía sau, Tam Tam cảm nhận rõ sức mình không đủ, cậu bé không nắm vững được tay lái, vừa đi một đoạn ngắn đã dừng lại.

“Anh, sao anh không đi nữa?”

" Bởi vì bình lần nói với

"Em xuống đi Tiểu Thất, anh không lai nổi em thường khi dạy Tam Tam, Ôn Khanh Mộ nhỉ cậu bé rằng lái xe máy không phải chuyện nhỏ, phải vô cùng cẩn thận, hơn nữa người ngồi phía sau là em trai mình nên Tam Tam không dám chủ quan.

"Sao lại không lai nổi? Anh lai được Cửu Cửu mà sao. không lai được em?”

Tiểu Thất không vui cho lắm.

"Em khác con bé, em mau xuống đi!" Tam Tam không muốn giải thích.

Tiểu Thất nhăn nhó xuống xe.

Sau đó Tam Tam lái một mình, Cửu Cửu ở bên cạnh hò hét cổ vũ, còn Tiểu Thất thì về thắng phòng mình.

Buổi tối, Tam Tam đặt xe máy ở cửa phòng, sau khi lớn rồi, hai anh em bắt đầu chia phòng ngủ, hai phòng ở cạnh nhau.

Ôn Khanh Nộ từ công ty trở về, anh đến phòng của bọn nhỏ theo thói quen, bọn nhỏ đều đã ngủ, anh liếc nhìn Cửu Cửu rồi chuẩn bị về phòng ngủ, ai ngờ nghe thấy tiếng sột soạt phát ra từ phòng của Tam Tam.

Anh rón rén đi qua, phát hiện có một bóng đen nho nhỏ ngồi xổm ở chỗ xe máy của Tam Tam dựng ở cửa.

Ban đầu Ôn Khanh Mộ tưởng Tam Tam thích xe máy quá nên nửa đêm cũng phải dậy ra sờ mó.

"Con đang làm gì vậy?"

Bóng đen nho nhỏ lập tức đứng lên, khi nhận ra chiều cao không đúng lắm, Ôn Khanh Mộ bật đèn hành lang lên, phát hiện không phải Tam Tam mà là Tiểu Thất.

"Bố!" Tiểu Thất giấu hai tay sau lưng, ánh mắt lộ vẻ sợ hãi. "Con đang làm gì vậy Tiểu Thất?"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play