Tô Lạc Ly đang chuẩn bị rời đi, điện thoại bỗng kêu một tiếng, khi cô vừa chuẩn bị lấy điện thoại ra.

Một bó hoa hồng màu lục xuất hiện trước mặt cô.

Lại là ệt đứa nên này là mộệk<( bé, ‘ 2 “Chị gái, đây là hoa tặng cho chị”

Tô Lạc Ly nhìn cô bé hồn nhiên ngây thơ, vẫn nhận lấy bó hoa, cô bé nhảy chân sáo rời đi.

Hoa hồng màu lục…

Lại là hoa hồng màu lục.

Vì sao?

Lẽ nào anh luôn theo dõi cô sao, cho dù không phải, vậy chắc chắn cũng phải nắm rõ hành tung của cô trong lòng bàn tay.

Thế nhưng, cô sắp đi gặp Ôn Khanh Mộ, lần trước Ôn Khanh Mộ đã vứt hoa hồng màu lục cô cắm trong lọ đi, chắc chắn anh sẽ hỏi, đây là hoa ai tặng.

Vì thế, nghĩ đi nghĩ lại, Tô Lạc Ly tìm một cái thùng rác, đặt bó hoa lên trên, nếu có người thích thì lấy đi cũng được.

Vừa đi hai bước, điện thoại lại reo lên.

“Em yêu, em vứt hoa hồng màu lục anh tặng cho em, anh sẽ đau lòng đó”

Tô Lạc Ly ngạc nhiên nhìn màn hình, rồi ngẩng đầu nhìn xung quanh.

Giản Ngọc!

Nhất định anh ở gần đây!

Người đàn ông này xuất quỷ nhập thần, quả thật là quá đáng sợ.

Nhưng Tô Lạc Ly cũng không cầm bó hoa lên, so với Giản Ngọc, cô càng lo lắng tên ác ma ở nhà kia, dù sao có nói thế nào, vị ở nhà kia mới là người chồng trên pháp luật của cô.

Tô Lạc Ly phát hiện điện thoại còn có một tin wechat.

“Lạc đường rồi à?”

Cô vội vàng đi đến chỗ hẹn với Ôn Khanh Mộ.

Khi cô đi tới trước kia, Ôn Khanh Mộ đã xuống xe, chuẩn bị bố trí người đi tìm cô, sắc mặt cực kì hoảng hốt, giọng nói nghe cũng có vẻ rất nóng nảy.

“Không cần tìm nữa, không cần tìm nữa, tôi đến rồi!”

Anh còn tiếp tục thế này, lát nữa kéo cánh nhà báo tới thì gay go.

Ánh mắt của Ôn Khanh Mộ dính chặt trên người Tô Lạc Ly, coi như thở phào một hơi.

Hai người lập tức lên xe.

“Tô Lạc Ly, cô thật sự là thiên tài mà! Đường đi đã viết rõ như thế, cô cũng không tìm được? May là tôi biết cô không phân biệt được đông tây nam bắc, còn đặc biệt dùng trái phải! Trên đời này, còn có người phụ nữ nào.

ngu ngốc hơn cô không?”

Tô Lạc Ly lườm anh.

Có cần nói khó nghe thế không?

“Tôi không lạc đường, mà là có chuyện nên chậm trễ một chút”

Ôn Khanh Mộ cũng không tiếp tục mắng cô, lát nữa lại bắt đầu nước mắt ngắn nước mắt dài, anh không chịu nổi.

Cả quãng đường, hai người nói chuyện câu được câu chăng, Tô Lạc Ly hoàn toàn không tập trung.

Về đến khu Rainbow đã là mười một giờ đêm.

Ôn Khanh Mộ vào nhà tắm tắm rửa.

Tô Lạc Ly chỉ ở trong phòng tắm bên cạnh, xối qua nước rồi ngồi lên giường.

Trái tim của cô bỗng đập nhanh lên.

Nhất định Giản Ngọc luôn chú ý đến cô, người đàn ông này thoät ẩn thoắt hiện, anh giỏi giang cỡ nào, căn bản không thể dự tính được, nói không chừng ngày nào đó, anh sẽ đột nhiên xuất hiện trong nhà của mình.

Không được, cô tuyệt đối không cho phép chuyện như thế xảy ra.

Nhân lúc Ôn Khanh Mộ tắm rửa, Tô Lạc Ly liền cầm điện thoại gửi tin nhắn cho Giản Ngọc.

“Anh Ngọc, dạo này có thời gian không?”

Giản Ngọc trả lời rất nhanh.

“Sao thế, em yêu? Có phải nhớ anh rồi không?”

Tô Lạc Ly đang chuẩn bị trả lời, Ôn Khanh Mộ liền đi từ nhà tắm ra, cửa nhà tắm bỗng mở ra khiến Tô Lạc Ly giật mình, điện thoại trượt khỏi tay, rơi xuống giường.

Cô hoảng hốt nhặt lên, cầm lấy điện thoại, vờ như không hề có chuyện gì.

Ôn Khanh Mộ híp mắt lại.

Không lẽ người phụ nữ này làm chuyện gì trái với lương tâm?

Ôn Khanh Mộ không nói gì, trực tiếp đi tới đầu giường, cầm điện thoại của mình lên, vừa lâu tóc, vừa giả vờ nhìn điện thoại.

Điện thoại của Tô Lạc Ly đã bị anh cài hệ thống theo dõi, hệ thống theo dõi này không chỉ có thể giúp Ôn Khanh Mộ lúc nào cũng nắm được vị trí của Tô Lạc Ly, mà còn có thể giúp anh biết được Tô Lạc Ly làm những gì qua điện thoại.

Nhận điện thoại của ai, gửi tin nhắn cho ai, chỉ cần anh.

muốn biết, đều có thể biết rõ ràng.

Tô Lạc Ly đặt điện thoại lên đầu giường, nằm xuống giường.

“Em yêu, em vứt hoa hồng màu lục anh tặng cho em, anh sẽ đau lòng đó”

“Anh Ngọc, dạo này có thời gian không?”

“Sao thế, em yêu? Có phải nhớ anh rồi không?”

Cuộc nói chuyện của hai người hiện ra rõ ràng trước mắt anh.

Hoa hồng màu lục?

Anh nhìn thời gian kia, vừa khéo là thời gian anh đang đợi Tô Lạc Ly, thì ra không phải là người phụ nữ này lạc đường!

Trong mắt Ôn Khanh Mộ xẹt qua tia lạnh lẽo.

Vậy mà chủ động hẹn người ta gặp mặt!

Tốt, rất tốt.

Anh muốn xem xem cô có dám đi gặp người đàn ông khác không!

Ôn Khanh Mộ cất điện thoại di.

“Hả?” Bỗng nhiên nghe thấy tên mình, Tô Lạc Ly mở mắt ra.

“Cô có thể sinh con không?”

Đây là câu hỏi quái quỷ gì thế?

“Đương nhiên là có thể”

Gô là phụ nữ, đương nhiên có thể sinh con!

Chớp mắt, Ôn Khanh Mộ xốc chăn lên, trực tiếp đè Tô Lạc Ly dưới thân mình.

“Anh làm gì thế?” Hai tay Tô Lạc Ly chống trước ngực Ôn Khanh Mộ.

“Cô vừa nói có thể”

“Tôi nói tôi có thể sinh con, không nói là có thể… có thể..”

“Không làm tình, sinh con kiểu gì?” Nói rồi, Ôn Khanh Mộ liền hôn lên môi Tô Lạc Ly.

Đêm nay, lăn qua lộn lại, Ôn Khanh Mộ đưa Tô Lạc Ly bước vào một thế giới vui vẻ khác.

Bên tai Tô Lạc Ly liên tục văng vắng lời của Ôn Khanh Mộ.

“Ly Ly, đừng phản bội tôi..”

Ngày hôm sau, tin Dark Region thu mua Quốc tế Tinh Hoàng chiếm đóng tất cả các đầu báo, hơn thế, nhiều trang nói về tin Dạ Bân – cậu hai của nhà họ Dạ đảm nhiệm vị trí CEO của Quốc tế Tinh Hoàng.

Vốn dĩ, sau mỗi đêm hội minh tinh, biểu hiện của các ngôi sao trên thảm đỏ, cùng với các giải thưởng kỳ lạ sẽ là tiêu điểm tin tức của ngày hôm sau.

Kết quả, lần này, lại hoàn toàn không ngờ được, trước tin tức Dark Region thu mua Quốc tế Tinh Hoàng, hào quang của tất cả các ngôi sao đều ảm đạm thất sắc.

Trong một đêm, từ một công ty sắp phá sản, Quốc tế Tinh Hoàng nhảy vọt, trở thành một thành viên dưới trướng Dark Region, coi như đã bám chắc vào Dark Region, tương lai không thể ngờ được.

Những ngôi sao từng ào ào rời khỏi Tinh Hoàng, bây giờ đều hối hận đến xanh ruột.

Còn những người ở lại thật sự là cảm thấy vui mừng, trong tương lai, bọn họ nhất định sẽ được Tinh Hoàng nâng đỡ, nổi tiếng chỉ là chuyện ngày một ngày hai.

Thật ra, Ôn Khanh Mộ để Dạ Bân đảm nhiệm CEO là có dụng ý khác.

Con người Dạ Bân, ngoài mặt có vẻ là một công tử ăn chơi, nhưng trên thực tế, anh cực kì nhanh nhạy về mặt giải trí, nhìn người cũng rất chuẩn, lại thêm có một cái mồm khéo léo, giao Tinh Hoàng cho anh là cực kỳ thích hợp.

Hơn nữa, anh biết quan hệ của Ôn Khanh Mộ và Tô Lạc Ly, đương nhiên sẽ không lạnh nhạt với cô, hơn nữa anh và Tiêu Mạch Nhiên lớn lên cùng nhau, cũng sẽ không để Tiêu Mạch Nhiên chịu thiệt.

Như vậy, Ôn Khanh Mộ không cần mất công quản lý bên phía Quốc tế Tinh Hoàng nữa.

Sau khi quay xong “Âm thanh hoa nở”, Tô Lạc Ly mãi vẫn chưa có việc, cuối cùng cũng nhận được một tin tốt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play