Chương 1336

“Cho dù cậu cứ nói là không thể nhưng lúc nói những lời này, trong lòng vẫn còn chờ mong.”

Mục Nhiễm Tranh hơi quẫn bách, “Cho dù tôi có chờ mong, vậy thì sao chứ?”

“Vậy thì theo đuổi thôi! Cậu là đàn ông, cũng đến tuổi lập gia đình rồi, chẳng lẽ không thể tán tỉnh một cô gái à? Nhiễm Tranh, mọi người đều cảm thấy cậu là một người có lịch sử tình cảm rất phong phú nhưng tôi biết cậu chỉ là một tờ giấy trắng, vẫn luôn thích Tô Lạc Ly, kết quả cô ấy bị chú cậu lấy mất! Cậu cứ thích chống đối với chú cậu cũng xem như trả thù đi?”

Phùng Khiêm nói mấy câu đã khiến Mục Nhiễm Tranh dở khóc dở cười.

Trả thù à?

“Cậu nghĩ lại xem, Tô Lạc Ly thích chú cậu, kết quả cậu cướp không được, người này lại thích chú cậu, nếu cậu có thể giữ được sẽ chứng minh cậu không kém hơn chú cậu! Đúng không?”

Mục Nhiễm Tranh híp mắt nhìn Phùng Khiêm, “Anh Khiêm, anh đang cổ vũ tôi yêu đương sao?”

“Nói nhảm! Đương nhiên rồi! Công ty đã quyết định tạm thời phong sát cậu, chúng ta còn cứu vãn hình tượng này làm gì? Cùng lắm thì tách ra thôi!” Phùng Khiêm cũng xem như đã suy nghĩ thông suốt.

Mục Nhiễm Tranh hiếm khi thấy Phùng Khiêm xúc động mạnh như thế. Anh ta nổi tiếng là phái lạnh lùng, bình tĩnh trong giới nghệ sĩ, chính vì vậy, tính cách của hai người bù trừ cho nhau mới có thể có được thành tựu như bây giờ.

“Vậy tôi… đi tỏ tình à?” Mục Nhiễm Tranh nhìn Phùng Khiêm với vẻ dò hỏi.

“Chỉ một chữ… làm.”

Mục Nhiễm Tranh dường như nhận được gợi ý lớn, trong cơ thể chợt cháy lên một ngọn lửa!

“Làm!”

“Vậy là được rồi!” Phùng Khiêm vỗ vai Mục Nhiễm Tranh, “Tôi đã làm bố, sắp có con thứ hai rồi mà thằng nhóc cậu còn chưa có bạn gái thì thật mất mặt!”

Mục Nhiễm Tranh cười ngây ngô, “Vậy bên phía công ty…”

“Cậu yên tâm, xảy ra chuyện đã có tôi gánh vác thay cậu nhưng tôi cảm thấy có mối quan hệ với chú cậu, bọn họ sẽ không dám làm gì đâu. Nếu bọn họ thật sự dám động vào cậu, chắc chắn sẽ phải xin chỉ thị của chú cậu. Dù sao chú cậu cũng không đến mức ‘vì nghĩa diệt thân’ chứ?”

“Ha ha, chú ấy đã làm không ít chuyện ‘vì nghĩa diệt thân’ rồi.”

Mục Nhiễm Tranh khoác vai Phùng Khiêm, “Nhưng cho dù chú ấy đuổi tôi ra khỏi công ty, tới lúc đó chẳng phải chúng ta có thể chuyển sang công ty khác sao?”

Hai người đập tay với nhau!

Cuộc nói chuyện với Phùng Khiêm làm Mục Nhiễm Tranh thông suốt, ném đi sự rối rắm của mấy ngày trước và bắt đầu phấn chấn lên.

Anh quay lại căn hộ của mình. Không ngờ ở đây bừa bộn còn hơn cả chuồng lợn làm anh phải thu dọn nhà rất lâu.

Sau đó anh ngồi trên sô pha bắt đầu nghiên cứu xem mình sẽ tỏ tình với Lê Thấm Thấm thế nào.

Từ khi tin tức xấu về anh xuất hiện, Lê Thấm Thấm đã gửi tin nhắn WeChat cho anh, chỉ tiếc là anh chưa từng nhắn lại. Anh xem tin tức cô ta gửi tới nhưng vẫn không trả lời, tính chờ sau khi sắp xếp xong mới liên lạc với cô ta.

Nhưng anh nên tỏ tình thế nào đây?

Mục Nhiễm Tranh còn có gánh nặng là thần tượng, đường đường một ảnh đế tỏ tình với gái nhà người ta, nói thế nào cũng không thể quá bình thường chứ?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play