Chương 1212

“Là anh ấy nói với em rằng sức khỏe của chị có vấn đề, không sinh được con gái nên muốn nhận nuôi con gái của hai người?”

“Đúng vậy, hôm qua mới nói với em, nhưng em chưa quyết định, em nói với anh ấy để em suy nghĩ, anh ấy còn bảo phải ký thỏa thuận với em nữa!”

Lý Như Kiều ngây thơ nhìn Tô Lạc Ly.

Tô Lạc Ly cắn môi, không ngờ ngay cả chiêu này mà người đàn ông đó cũng nghĩ ra.

“Ớt Nhỏ, anh ấy đùa em thôi mà em cũng xem là thật, em biết con người anh ấy thích đùa mà.”

“Đùa?” Lý Như Kiều không tưởng tượng được, chuyện này mà lại có thể đùa sao, lúc đó cô ấy thấy vẻ mặt của Ôn Khanh Mộ cũng không giống đang đùa mà.

“Đúng vậy, anh ấy đùa với em đấy, em không cần xem là thật đâu. Lát nữa chị sẽ nói anh ấy sao lại lấy chuyện này ra đùa.”

“Vậy thì tốt rồi, vốn dĩ em còn cảm thấy có lỗi với chị, vậy em về nhé!” Lý Như Kiều vui vẻ vẫy tay, rời khỏi phòng ngủ của Ôn Khanh Mộ và Tô Lạc Ly.

Sau khi Lý Như Kiều đi, Tô Lạc Ly tức giận ngồi trên giường. Thảo nào lúc đó anh không đồng ý để Lý Như Kiều bỏ đứa bé, còn giúp Lý Như Kiều chạy trốn, thì ra anh có ý định này!

Không ngờ còn nói dối rằng sức khỏe của cô có vấn đề, lừa con gái người ta.

Để xem anh về cô xử anh thế nào!

Lúc Ôn Khanh Mộ tan làm về nhà, vừa vào phòng ngủ đã thấy mấy người giúp việc đang dọn dẹp đồ đạc trong phòng anh.

“Mọi người làm gì thế? Chẳng phải mợ chủ đã nói rồi sao? Mọi người không được động vào đồ đạc trong phòng ngủ!”

Tô Lạc Ly không thích có người vào phòng của họ, cho nên phòng ngủ đều do một mình Tô Lạc Ly dọn dẹp.

“Là em bảo họ dọn!” Tô Lạc Ly ra khỏi nhà vệ sinh.

“Vậy bảo một hai người đến là được rồi, cần nhiều người vậy làm gì?”

“Vì đồ của anh nhiều quá, một hai người hoàn toàn không thu dọn hết được.” Sắc mặt Tô Lạc Ly xám xịt, giọng điệu cũng không khá hơn bao nhiêu.

“Đây là đồ của anh, đồ của anh thì có gì mà phải dọn?”

“Chuyển đồ của anh đến phòng cho khách.”

“Tại sao? Anh lại làm em giận, em lại muốn ly thân với anh? Là lần thứ mấy của tháng này rồi? Tô Lạc Ly, em nói rõ cho anh!”

Ôn Khanh Mộ tức giận quát mấy người giúp việc: “Ra ngoài hết cho tôi!”

Người giúp việc ai nấy cũng nhìn Tô Lạc Ly.

“Được rồi, mọi người ra ngoài trước đi, tôi có chuyện nói với anh ấy.”

Tất nhiên hai vợ chồng cãi nhau thì không hi vọng có người khác ở đó, Tô Lạc Ly cũng biết Ôn Khanh Mộ là người cần thể diện.

“Rốt cuộc em có chuyện gì?” Ôn Khanh Mộ lấy chân đá cửa phòng ngủ.

“Là em có chuyện hay anh có chuyện? Anh làm việc thật sự là ngày càng không có chừng mực! Không ngờ anh còn muốn giành con gái của người khác, còn nói sức khỏe em có vấn đề. Anh đừng có nói lung tung như vậy, anh lừa một cô gái hai mươi tuổi, anh cảm thấy có được không?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play