Chương 1139

Trên giấy viết mấy chữ: Kể từ hôm nay, mỗi người một nơi, tìm chút việc để làm đi.

Từ trước đến nay Giản Ngọc luôn đến và đi không chút dấu vết, anh ta bỏ đi đột ngột như vậy, chắc hẳn là vì không muốn từ biệt trực tiếp trước mặt họ.

“Thôi xong, đại ca đi thật rồi, đại ca bỏ chúng ta rồi!” Đại Tráng ngồi bệt xuống đất.

“Đúng vậy, từ giờ đại ca sẽ không trở lại nữa!” Chuột cũng rất buồn rầu.

Mọi người đều biết rõ rằng Giản Ngọc sẽ không quay lại nữa, họ thực sự giải tán rồi.

“Không được, chúng ta không thể cứ giải tán như vậy được!” Chuột đột nhiên lau nước mắt và đứng dậy.

“Đại ca đã đi rồi, chúng ta cũng không tìm được anh ấy, không giải tán thì còn có thể thế nào được nữa?”

“Chúng ta phải tìm lại đại ca! Chúng ta tuyệt đối không thể cứ giải tán như vậy được!” Khỉ vẫn rất kiên định.

“Cậu nói thì đơn giản, nhưng chúng ta đi tìm ở đâu đây? Cho dù có tìm được thì đại ca cũng không đồng ý quay về, chắc hẳn là lần này anh ấy đã quyết tâm muốn giải tán rồi.”

Người nãy giờ luôn im lặng là Binh Binh lại đột nhiên lên tiếng: “Nói không chừng có thể tìm được đấy.”

Mọi người nhìn Binh Binh bằng ánh mắt đầy hy vọng, Binh Binh dẫn mọi người đến phòng mình.

Anh ta lấy mấy tờ báo từ dưới gối của mình ra, “Mọi người nhìn cái này đi.”

Mọi người cầm tờ báo, tất cả phát hiện trên báo có ảnh của Giản Ngọc!

Anh ta mặc một bộ vest, cầm một bó hoa hồng xanh trên tay…

Còn có một người phụ nữ!

“Chuyện này là thế nào?”

Mấy người này không cảm thấy hứng thú với tin tức trong giới giải trí, họ đều là người thô kệch, lên mạng chỉ để đọc tiểu thuyết hay gì đó, có hơn thì cũng chỉ là nghiên cứu đồ cổ.

“Người phụ nữ này tên là Tô Lạc Ly, vợ tôi nói với tôi rằng cô ấy là một sao nữ, nghe nói còn rất nổi tiếng. Chắc chắn đại ca thích người phụ nữ này.”

Lý Như Kiều lập tức cướp lấy tờ báo, nhìn người phụ nữ trên đó, “Cũng chẳng có gì đặc biệt!”

“Tôi nhớ có một khoảng thời gian đại ca thường xuyên mua hoa hồng.” Khỉ cẩn thận nhớ lại và nói.

“Hoa hồng xanh, ý nghĩa của hoa hồng xanh là ‘anh chỉ chung tình với mình em’.”

Sau khi nghe thấy câu này, trong lòng Lý Như Kiều càng cảm thấy khó chịu!

“Không lẽ đại ca muốn giải tán là vì người phụ nữ này?”

Mọi người cuối cùng cũng tìm ra manh mối.

“Tôi cảm thấy rất có thể là vậy, chính vì người phụ nữ này nên đại ca muốn giải tán chúng ta.”

Ánh mắt của mọi người đều hướng về Lý Như Kiều.

“Mọi người nhìn tôi làm gì? Đâu phải là vì tôi mà anh ấy giải tán. Tôi thấy người phụ nữ này cũng không có gì đặc biệt, ngực không lớn, cũng chỉ như vậy mà thôi!”

Lý Như Kiều vô cùng không vui, trong lòng cô ta cũng đang thầm lẩm bẩm, chẳng trách Giản Ngọc không đồng ý yêu đương với mình, hóa ra trong lòng anh ta đã có một người!

“Vậy nhiệm vụ gian khổ này phải giao cho cô rồi!” Đại Tráng vỗ một cái lên bả vai Lý Như Kiều.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play