Chương 1031

Ăn mì xong, Tô Nhược Diệu cũng có tinh thần hơn.

“Bố mẹ, hai người biết không? Con đã đến nhà Tô Lạc Ly, bố mẹ biết không? Nhà họ thực sự rất sang trọng! Khi vào bên trong thì trời ơi!!! Thật sự là rất giống một tòa cung điện!”

Tô Nhược Diệu vừa nói vừa khoa chân múa tay.

Tô Khôn và Vương Vãn Hương đã từng đến hoa viên Crystal nên không hề cảm thấy có gì hiếm lạ.

“Con đến chỗ nó làm gì?”

“Mẹ đừng nhắc nữa, con vốn định nhờ cô ta giúp đỡ nhưng ai ngờ cô ta không nhận người nhà, đuổi thẳng con ra ngoài! Bố mẹ cũng không biết cô ta ăn nói khó nghe thế nào đâu!”

“Nó đã nói gì?”

“Cô ta nói là thà nuôi một con mèo con chó cũng sẽ không quan tâm đến con. Điều đó có nghĩa là ngay cả chó mèo mà con cũng không bằng! Tô Lạc Ly đã trở thành phượng hoàng, hoàn toàn không nhận người nhà!”

“Nó thật sự nói như vậy ư? Nói chúng ta còn không bằng chó mèo?” Vương Vãn Hương đập bàn với vẻ tức giận.

“Còn có câu khó nghe hơn nữa! Nhưng con không nói với bố mẹ đâu, để tránh bố mẹ sẽ tức giận! Trong nhà Tô Lạc Ly giàu có như vậy, chúng ta không thể bỏ qua cơ hội tốt này.”

Tô Nhược Diệu quan sát căn nhà mà gia đình mình thuê, “Cô ta giàu có quyền thế, trong khi đó chúng ta lại sống trong căn nhà rách nát này, nào có đạo lý này! Công ơn nuôi dưỡng lớn hơn trời! Cô ta không quan tâm con cũng được, nhưng phải quan tâm tới bố mẹ!”

“Đừng nói nữa, trái tim của Tô Lạc Ly đã bị chó ăn mất rồi!”

“Bố mẹ không thể nản lòng, chúng ta phải tìm cách!”

Trung tâm thương mại quốc tế Tinh Kỳ.

Đây là trung tâm thương mại sang trọng nhất thành phố Z, các sản phẩm được bán ở đây đều là những thương hiệu lớn của quốc tế, nhưng vì giá cao nên không có nhiều khách hàng, hơn nữa hôm nay lại là thứ hai nên trong trung tâm thương mại càng vắng vẻ hơn.

Ban đầu Ôn Khanh Mộ dự định đuổi hết những khách hàng khác đi, vì trung tâm thương mại quốc tế này cũng có cổ phần của Tập đoàn Dark Reign, nhưng Tô Lạc Ly cảm thấy như vậy rất phiền phức. Nếu sau này cô đến siêu thị hoặc trung tâm thương mại mà đều phải đuổi hết những khách hàng khác đi, vậy thì sau này cô cũng không cần ra ngoài nữa.

Bởi vì Ôn Khanh Mộ bận việc nên không thể đến, Tô Lạc Ly được bố trí đầy đủ vệ sĩ tinh nhuệ nhất, ba chiếc xe đi theo sau, phải gọi là trông rất có khí thế.

Khi chiếc xe sang trọng đỗ ở trước cửa trung tâm thương mại đã thu hút rất nhiều sự chú ý của mọi người, đây là mợ chủ nhà giàu mà lại phô trương lớn như vậy?

Tô Lạc Ly đeo kính râm và khẩu trang, cô vừa bước xuống xe đã cảm thấy bầu không khí khác thường, nhưng vẫn bất đắc dĩ dẫn Lê Hoa và bé cưng lên lầu.

Khi đi đến cửa hàng mẹ và bé, các vệ sĩ cũng đi theo sau.

Sau khi chọn mấy bộ đồ vừa người bé cưng và một số đồ dùng cần thiết, Tô Lạc Ly vừa quay đầu lại thì thấy mấy người đàn ông cao to vẫn đứng canh giữ như tượng, trong lòng cảm thấy mất tự nhiên.

“Các anh đi dạo ở bên ngoài đi, không cần cứ đi theo tôi đâu.”

“Mợ chủ, sếp Ôn đã dặn dò chúng tôi phải đi theo mợ chủ không rời nửa bước.” Vệ sĩ cầm đầu rất thận trọng.

“Các anh nghe theo lệnh của sếp Ôn, nhưng không nghe lời tôi nói chứ gì? Tôi cần mua một số đồ dùng cá nhân, các anh ở đây không tiện, tất cả đi ra ngoài đi.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play