Thở phào nhẹ nhõm một hơi. Vũ Lôi Phong mỉm cười. Rốt cuộc thì hắn cũng đánh bại Thiên Hưng. Trở thành Tân đệ tử mạnh nhất Vũ Lôi Phong hắn không mấy quan tâm nhưng nếu đổ bóng hóa bê đê thì Vũ Lôi Phong có chết cũng không dám nghĩ a.
- Chúc mừng ngươi đã hoàn thành nhiệm vụ
Âm thanh Tiểu Na vui vẻ vang lên trong đầu Vũ Lôi Phong.
- Nhận được: Rương Vô Hạn. Bất luận thứ gì đều có thể cho vào trong hệ thống, chỉ một ý niệm, mang ra cất vào vô cùng dễ dàng.
- Quà sự kiện vượt cấp: Kích hoạt Tư Chất LP. phí mở khóa: 1,5 triệu vàng, 1500 kim cương
Từng tiếng nói Tiểu Na vang lên trong đầu. Mỗi câu nói của Tiểu Na đều làm Vũ Lôi Phong giật mình kích động không thôi. Quà nhiệm vụ lần này quá là to a, Quan trọng hơn hết chính là hắn đã có thể tu luyện. Trở thành một Đấu Sĩ.
Lại khiến Vũ Lôi Phong phiền muộn không thôi chính là món quà sự kiện của Tiểu Na. Tư Chất LP kia quá đắt.
Hiện tại quá trình tích góp gần bốn tháng trời trong tài khoản hắn mới còn 2 triệu vàng và 2000 kim cương, vậy mà Tiểu Na nỡ lòng nào lấy hắn cái giá cao ngất như vậy. Bằng ba tháng trời a.
Nhưng đã một lần ý kiến về giá cả với Tiểu Na, kết quả bị nàng tăng giá gấp gôi khiên Vũ Lôi Phong không dám mở miệng một chút nào.
Trong đầu Vũ Lôi Phong. Giọng nói trong trẻo của Tiểu Na lại lần nữa vang lên.
- Quà sự kiện sắp kết thúc, mở bán giới hạn một lần duy nhất. Còn 59 phút 45 giây sẽ hết hạn.
Mồ hôi Vũ Lôi Phong tuôn ra, Tiểu Na này thật biết cách ép người ta mua đồ a, cô nàng này mà ra ngoài kinh doanh thì hốt bạc không hết.
- Ta mua, ta mua.
Vũ Lôi Phong vột nói. Đằng nào thời gian hắn còn dài. Lại tiếp tục tích tiền lại cũng không sao. Trở thành Đấu Sĩ, tuổi thọ sẽ tăng lên rất nhiều. Một đấu sĩ Nhị Tú thôi đã có thể sống đến 150 tuổi.
- Giao dịch thành công
Vũ Lôi Phong nhanh chóng cảm thấy số tiền mình tích góp bấy lâu bốc hơi gần hết. Khuôn mặt hắt xấu xí, tiếc của. Hắn đau lòng không thôi.
- Tiếc cái gì? Tiểu Na này đã tặng thì toàn là đồ xịn, ngươi sẽ sớm hiểu thôi.
Tiểu Na tựa hồ không vui trước thái độ lồi lõm của Vũ Lôi Phong, nàng nói.
- Tặng mà lấy tiền?
Vũ Lôi Phong trừng mắt.
...
- Hệ thống thông báo! Nhận được quà sự kiện. Tư chất LP.
- Hiện tại, Khởi tạo lại hệ thống. Máy chủ sẽ khởi động lại trong một giờ. Bíp bíp
Giọng nói của Tiểu Na vang lên, lập tức khi câu cuối cùng của Tiểu Na nói xong. Vũ Lôi Phong liền thấy trời đất tối sầm. Ý thức mơ hồ. Hắn lăn ra ngất xỉu.
Bởi vì Hệ Thống KOF và Vũ Lôi Phong liên kết chặt chẽ với nhau. Hệ thống tái khởi động. Vũ Lôi Phong cũng bị ngắt kết nối với thân thể.
…
Rầm!
Cứ thế, Vũ Lôi Phong ngã ra đất ngất xỉu.
- Lôi Phong!
- Tam đệ!
- Thiếu gia!
Lập tức, Linh Nhi chạy như bay đến chỗ Vũ Lôi Phong nằm đó. Ánh mắt đầy lo lắng.
Vũ Lôi Vân, Vân Thủy Tiên và mọi người đều chạy đến, ai ai cũng lo lắng cho Vũ Lôi Phong.
Ánh mắt Lưu Thiên Kim rung lên, nàng định tiến lại nhưng lại cắn bờ môi không nhúc nhích.
- Lôi Phong, chàng làm sao vậy? Mau tỉnh lại
Linh Nhi ôm chặt Vũ Lôi Phong, ánh mắt đầy lo lắng, nàng quay sang hỏi Vũ Lôi Vân.
- Phụ thân. Chàng bị làm sao vậy?
Vũ Lôi Vân nhanh chóng kiểm tra cho Vũ Lôi Phong. Người hắn lạnh toát như người chết. Tim hoàn toàn ngưng đập. Đồng tử ở mắt dãn ra hết cỡ.
- Đã Chết!!!!
Vũ Lôi Vân kinh hoảng la lên thất thanh. Đây rốt cuộc là chuyện gì? Tại sao một người đang khỏe mạnh lại đùng một cái ngã ra chết như vậy.
Mọi người yên lặng không nói gì, không khí có chút u ám. Ánh mắt vô ý nhìn vào Thiên Hưng đang ngồi ở một góc.
Phong Vũ Lôi Quạt rơi trên bụng Vũ Lôi Phong. Vũ Lôi Uy, Vũ Lôi Danh muốn nhấc Vũ Lôi Phong dậy nhưng không thể. Cơ thể Vũ Lôi Phong như là một quả núi. Không thể lay chuyển.
Bởi vì Phong Vũ Lôi Quạt đang nằm trên bụng hắn. Không một ai trên thế giới này có thể cầm nó lên.
Linh Nhi không nói gì, nàng ôm thật chặt Vũ Lôi Phong, liên tục gọi.
- Lôi Phong à. Chàng tỉnh lại đi, Chàng làm sao vậy?
- Lôi Phong, chàng nói sẽ dạy võ cho ta mà, sẽ khiến thiếp trở nên mạnh mẽ mà.
- Chàng nói, mai sau thiếp lớn sẽ là cánh tay đắc lực của chàng mà. Chàng nói sẽ mãi mãi bên thiếp mà?
Mọi người đứng đó nhìn Linh Nhi. Ai ai cũng đầy bi thương và tiếc hận. Vũ Lôi Phong phát uy trong cuộc thi đấu. Hắn đã chiếm được con tim toàn bộ đệ tử ở đây.
- Một năm mới bình an, thế mà, ngay ngày mùng 1 tết. Tại sao?
Vân Thủy Tiên ngã ngồi dưới đất, nhìn đứa con trai út lại cứ thế từ bỏ trần thế, nàng không thể bình tĩnh.
- AAAAAAAAAAAA
Bi thương, Linh Nhi khóc lớn, tiếng khóc mang theo ai oán, mất mát.
Bỗng nhiên.
Đôi mắt đỏ hoe nhìn thẳng vào Thiên Hưng. Linh Nhi lạnh lùng nói trong nước mắt.
- Ngươi! Chính là ngươi! Ngươi đã làm gì với chàng?
Mọi người lúc này đề đổ dồn ánh mắt vào Thiên Hưng. Ai cũng nghi ngở liệu có phải lúc nãy Thiên Hưng này đã hạ độc thủ gì đó với Vũ Lôi Phong.
Thiên Hưng cũng vô cùng kinh ngạc, dĩ nhiên là hắn chẳng biết đang xảy ra chuyện gì. Vội lắc đầu.
- Linh Nhi cô nương, ta không lảm gì cả.
Linh Nhi bi phẫn quá hóa điên. Nàng hét lớn
- Ngươi nói láo!
Dứt lời. Trên tay Linh Nhi rơi ra hai cái đai đeo cổ tay màu đỏ. Ở hai chân cũng như thế. Cả giày cũng tháo ra.
Hoàn toàn giống Vũ Lôi Phong
Vụt.
- Tên khốn! Đền mạng cho Chàng đi!
Linh Nhi liền biến mất trước mắt mọi người. Nàng như một con sói lao thẳng vào Thiên Hưng đang ngồi đó. Nàng muốn báo thù cho Vũ Lôi Phong.
- Linh Nhi cô nương, bình tĩnh lại đi
Một đệ tử Nhất Tú gần đó vội lao đến cản nàng lại.
- Tránh ra!
Linh Nhi quát lên, nắm đấm trong tay đấm thẳng vào tên đệ tử kia.
Hự
Không ai ngờ tới. Một Nhất Tú Tam Trọng cứ thế bị đánh bay ra xa gần ba mét.
- Cô gái này cũng mạnh giống Vũ Lôi Phong???
Tất cả ý nghĩ ấy đều hiện liên trong đầu mọi người.
Trong phút chốc, Linh Nhi đã đến trước mặt Thiên Hưng. Trong tay xuất hiện một con dao nhỏ.
- Chết!
Linh Nhi bổ mạnh xuống. Nhưng Thiên Hưng không phải người thường. Dù sao hắn cũng là đấu sĩ Tam Tú Nhất Trọng a. Thoắt cái hắn đã chạy đến bên người Vũ Lôi Vân.
- Sư phụ, tin ta. Ta không có làm gì Tam thiếu gia cả.
Vũ Lôi Vân nhíu mày
- Linh Nhi, con bình tĩnh lại đi. Có gì từ từ nói.
Linh Nhi vẫn chưa hết cơn giận, nàng gào thét trong nước mắt.
- Đồ khốn kiếp. Lôi Phong còn đang khỏe mạnh. Còn đang ăn dở cây phô mai, ly trà sữa trên kia còn chưa uống hết. Chàng vừa mới cầu hôn ta.
Tất cả ký ức lại ùa về trong đầu Linh Nhi. Nước mắt nàng chảy xuống.
- Chỉ có đánh với ngươi chàng mới bị đánh ngã. Chắc chắn chỉ có ngươi hạ độc thủ.
Ánh mắt Linh Nhi lại tràn đầy u ám. Nàng nhớ đến từng câu nói của Vũ Lôi Phong.
- Hằng, là em hả Hằng. Thúy Hằng, là em sao?
Đây chính là câu nói của Vũ Lôi Phong mà tận đến bây giờ Linh Nhi vẫn khó hiểu. Giờ đây nó lại văng vẳng trong đầu nàng.
Linh Nhi đến bên Vũ Lôi Phong. Nàng khẽ vuốt ve khuôn mặt kia.
- Linh Nhi sẽ ở bên cạnh chàng mãi mãi. Thiếp không biết Thúy Hằng là ai, nhưng có lẽ nàng ta rất giống thiếp chăng?
- Chàng biết không? Hôm trước nằm mơ. Ta nhìn thấy trong giấc mơ có một thanh niên rất xa lạ. Nhưng hắn lại hành động rất giống chàng.
- Hắn đang đút một miếng phô mai que cho một người giống hệt thiếp. Có điều, nàng ta nhiều tuổi hơn thiếp nhiều.
- Hắn gọi nàng là Thúy Hằng
- Đây có lẽ là kiếp trước của chúng ta.
Linh Nhi cứ ngồi bên Vũ Lôi Phong, nàng luôn miệng nói chuyện với hắn. Mọi người xung quanh không khỏi thương xót cho nàng.
Cô nương này. Đã mất đi gia đình, Hiện tại. Tình lang cũng mất.
- Kiếp trước, chúng ta đã bên nhau. Kiếp này ta có chàng. Ta sẽ không để chàng cô đơn ở kiếp sau đâu
Linh Nhi nói đến đây. Ánh mắt lóe sáng.
Tay nàng cầm lấy Phong Vũ Lôi Quạt.
Đúng. Linh Nhi có thể cầm Phong Vũ Lôi Quạt.
Lần trước, thấy Vũ Lôi Phong dùng chiếc quạt này có thể cắt đôi thân cây. Hiện tại, Linh Nhi muốn dùng nó để kết thúc đời mình. Cùng nắm tay Vũ Lôi Phong đến kiếp sau.
Cầm Phong Vũ Lôi Quạt trong tay. Linh Nhi chợt nhớ đến một điều. Không ai ngoài Vũ Lôi Phong có thể cầm được nó. Tại sao nàng có thể cầm?
- Phong Vũ Lôi Quạt, chẳng lẽ ngươi muốn ta báo thù cho chàng sao?
Linh Nhi nhìn chằm chằm Phong Vũ Lôi Quạt. Nó trong tay nàng lại nhẹ vô cùng.
Ánh mắt bắn ra tia hung ác. Trong đầu hiện lên tư thế lúc Vũ Lôi Phong dùng nó đánh bay Thiên Hưng.
Chân trụ Chảo Mã Tấn, Tay thủ Song Long Đao. Linh Nhi nhìn chằm chằm Thiên Hưng.
- Trước khi cùng đi với chàng. Ta muốn mạng của ngươi.
Linh Nhi gào lên. Tay cầm Phong Vũ Lôi Quạt quơ liên tục. Một quạt, Hai Quạt…. Mười quạt.
Tất cả đều nhằm thẳng vào vị trí mà Thiên Hưng đang đứng.
Gió gào thét. Bụi mịt mù. Tất cả gió ở Phong Lôi Môn dường như bị Phong Vũ Lôi Quạt hút lấy. Từng trận cuồng phong liên tiếp tạt thẳng vào Thiên Hưng.
- Phong Vũ Lôi Bạo!
- Phong Vũ Lôi Bạo!
- Phong Vũ Lôi Bạo!
Linh Nhi liên tục hét lớn. Thiên Hưng thân bất do kỷ. Đánh với Vũ Lôi Phong hắn đã kiệt sức, không còn cách nào chống lại cơn gió này. Hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn từng trận cuồng phong ập đến.
- Póc.
Một tiếng nhẹ nhàng vang lên. Phong Vũ Lôi Bạo không ngờ biến mất. Vũ Lôi Vân đứng đó. Giơ tay lên triệt tiêu toàn bộ gió lốc.
- Linh Nhi bình tĩnh đi con
Vân Thủy Tiên ôm lấy Linh Nhi vỗ về nàng. Trong mắt bà cũng trần đầy nước mắt.
- Không! Tại sao chàng lại bỏ ta mà đi chứ!
Linh Nhi ngửa đầu lên trời gào thét. Mây mù bỗng dưng kéo đến.
Trên không trung. Gió nổi lên như bão. Mây đen kéo đến, từng tia chớp xuất hiện tiếng nổ ầm ầm.
Mưa
Mưa rơi xuống cùng với những giọt nước mắt của Linh Nhi. Đây là tình cảm cỡ nào? Là thương yêu cỡ nào? Là uất ức, ủy khuất. Là bi thống là suy sụp.
Mà lúc này. Không ai để ý. Vũ Lôi Phong lại đang nằm đó. Cơ thể hắn đang lơ lửng trên không trung nhưng chỉ cách mặt đất chưa tới nửa đốt ngón tay.
Hết chương 21...
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT