Ai yo, không tệ nha! Hứa Dương có chút kinh ngạc, đổi sang một cây khác, "Vậy cây này thì sao?"
"Như Ưu, Ti Bách. Ngay cả, cây này, ngươi cũng, không biết?"
"Ơ hay? Ngươi làm gì mà căng vậy? Từ ngày mai trở đi chỉ cho ăn côn trùng."
"Quạc!!"
Khi bước đến chỗ ở của mình, Hứa Dương bỗng nhiên cảm giác một trận khí huyết cuồn cuộn trong cơ thể, lồng ngực như muốn nổ tung khó chịu, sau đó có một cảm giác tanh nồng trên môi.
Hắn duỗi tay gạt đi, đúng là một lượng lớn máu mũi chảy ra.
Có chuyện gì vậy nhỉ?! Hắn cuống quít lao vào phòng vài bước, ngưng thần điều tức, liền phát hiện ra tinh hoa Linh Nguyên trong khí huyết tự thân đã nồng đậm đến mức cực kỳ khoa trương, nếu như không để tâm đến, chỉ sợ thực sự sẽ bị bạo nổ tung.
Hắn không có thời gian để suy nghĩ về điều đó nữa, dùng tốc độ nhanh nhất vận chuyển công pháp Thiên Vận Triền Tâm, bắt đầu luyện hóa những năng lượng tinh thuần này.
Mãi đến khi trời chạng vạng, theo một tia linh lực tráng kiện tụ hợp vào đan điền, hắn mới rốt cục trợn mở con mắt, cảm giác được khí huyết không còn căng tức khó chịu như đêm qua, lúc này mới thở dài một hơi.
Có điều trong cơ thể vẫn còn rất nhiều tinh hoa Linh Nguyên chưa được luyện hóa, Hứa Dương ước tính cho dù hai con Huyết Túc Lang có hút đi hút lại mấy chục lần cũng khó có được nhiều Linh Nguyên như vậy.
Hắn suy nghĩ hồi lâu, cảm thấy chỉ có thể có một lời giải thích, những Linh Nguyên này hẳn là do Mị Thuật hút ra được từ trên người của Đổng Thịnh.
Xét trên thực tế từ việc Đổng Thịnh đã nhanh chóng thoát khỏi ảnh hưởng của Mê tâm, cùng hải lượng Linh Nguyên mà nàng "Cung cấp" cho, thì tu vi của cái tên Tặc Vương này hẳn là phải cao hơn nhiều so với bản thân mình.
Trong lòng hắn không khỏi lại là một trận hoảng sợ, tối hôm qua thật sự là may mắn đến cực điểm, nếu như Đổng Thịnh chỉ là thử nghiệm công kích mình một lần thôi, thì với thực lực chênh lệch giữa hai người, khẳng định là nhất kích tất sát.
Ngoài ra, trong Thiên Vận Triền Tâm Công còn đề cập tới rằng, việc phóng thích Mị Thuật đối với những đối thủ có tu vi cao hơn nhiều so với bản thân sẽ chẳng những không ảnh hưởng được địch nhân, còn có thể phản phệ tự thân!
Nói cách khác, nếu như vận khí kém một chút, buổi tối hôm qua không cần Đổng Thịnh động thủ, chính mình đã tự chơi chết mình rồi...
May mắn vận khí coi như cũng không tệ, mặc dù Đổng Thịnh trúng Mị Thuật thời gian rất ngắn, nhưng ít ra không có xuất hiện phản phệ. Mà khi sử dụng lại Mê tâm lần thứ ba, dưới áp lực cực lớn, bản thân vẫn phải lấy trình độ phát huy siêu việt, trong nháy mắt, dường như có loại cảm giác thấy rõ được bổn nguyên của "Mê tâm".
Hứa Dương nhìn xuống hai tay của chính mình, cố gắng nhớ lại cảm giác đó, nhưng hoàn toàn không nhớ nổi.
Hắn lắc đầu, "Lần sau hỏi Vĩnh Trấn một chút xem chuyện gì đang xảy ra."
Hắn bình tĩnh tóm tắt chuyện đã xảy ra tối hôm qua, ít nhất đưa ra hai kết luận, thứ nhất, khi thi triển Mị Thuật đối với người hoặc yêu thú có tu vi càng cao, thì bản thân mình sẽ có thể rút ra Linh Nguyên càng nhiều. Đương nhiên, tương ứng với rủi ro cũng sẽ lớn hơn.
Có vẻ như muốn tăng tốc độ tu luyện thì phải sử dụng yêu thú cấp cao hơn mới được.
Thứ hai, là để làm thủ đoạn át chủ bài cho chính mình, vẫn phải tiến một bước tăng cường thêm uy lực cho Mị Thuật mới được! Với lợi ích thi triển mê tâm của mình, địch nhân cấp bậc như Đổng Thịnh này trong chớp mắt là có thể thoát khỏi được. Kể cả như tiến vào loại trạng thái "Thông suốt" kia, thì cũng sẽ không đến ba giây.
Căn bản không đủ để bảo mệnh!
Huống hồ dưới tình huống Đổng Thịnh không hề có lực hoàn thủ nào ở trước mặt Kỷ Lâm Oanh, thực lực của nàng không tính là quá cao trong tông môn.
Đánh giá tài nguyên trước mắt trong tay mình, thì sau này cũng phải tăng cường luyện tập thêm thuật Ngự Phong cùng thuật Thạch Bích, còn phải đi một chuyến đến Phồn Trân Điện học lấy thuật Ẩn Nấp để phối hợp với cái tấm phù Tiên Vụ kia, mới có thể nâng cao được năng lực sinh tồn.
Sau đó là đến tăng cường uy lực của Mị Thuật.
Hắn nhớ tới Vĩnh Trấn đã từng nói qua, dùng "Tam kỹ" gì đó gia trì, thì hiệu quả của Mị Thuật có thể tăng cường lên được mấy lần!
Trong tam kỹ thì bản thân mình chỉ có thể chọn được một hạng khiêu vũ, chỉ là không biết có ai am hiểu Vũ kỹ trong tông môn hay không, phải dành một chút thời gian để đi hỏi sư phụ xem sao vậy.
Sau khi hoạch định phương hướng nỗ lực của mình trong một khoảng thời gian sau này, Hứa Dương liền bày lên tư thế một lần nữa, bắt đầu luyện hóa tinh hoa Linh Nguyên vẫn còn rất dồi dào bên trong cơ thể.
Thẳng cho đến rạng sáng ngày hôm sau, trong khoảng thời gian đó Hứa Dương chỉ ngủ trong một giây lát, tất cả khoảng thời gian còn lại đều vận chuyển công pháp, nhưng vẫn có một phần nhỏ Linh Nguyên không bị luyện hóa.
Hắn duỗi một cái eo dài, phát hiện ra tia linh lực so với trước kia đã cường tráng hơn rất nhiều, phảng phất có dấu hiệu muốn đột phá.
Cái khoảng cách mình đạt tới Luyện Khí Nhất Trọng mới đi qua vẻn vẹn chỉ có năm sáu ngày mà thôi!
Quả nhiên rủi do cao sẽ có hồi báo cao! Hắn thầm nghĩ trong lòng, mặc dù thu hoạch được cực lớn từ chỗ Đổng Thịnh, nhưng tốt hơn là vẫn không nên lặp lại loại chuyện liều mạng này.
Hứa Dương đang định dốc hết sức để luyện hóa hết những Linh Nguyên còn sót lại, liền nghe thấy bên ngoài phòng có người cao giọng nói "Hứa sư thúc có ở nhà không?"
Hắn vội vàng thu hồi tư thế, mở cửa ra khỏi phòng, chắp tay cười nói với người tới, "Lý Ca à. Có chuyện gì sao?"
Lý Ca cung kính nói "Bẩm sư thúc, Trầm sư tổ bảo đệ tử gọi ngài đến chỗ của nàng."
"Ồ, được, bây giờ chúng ta đi luôn..." Hứa Dương nói được nửa câu, cúi đầu nhìn xuống quần áo còn dính vết dầu mỡ, ngượng ngùng cười nói, "Chờ ta một lát."
"Sư thúc xin cứ tự nhiên." Lý Ca nghiêng người mỉm cười, đợi ở ngoài cửa.
Hứa Dương lấy ra một tấm phù Tịnh Y nhét vào trên quần áo, rồi lau mặt một cách qua loa, mặc quần áo đi ra ngoài, toàn bộ quá trình không đến ba phút.
Không lâu sau, hai người cùng nhau cưỡi ngọc bay rơi xuống ở trước cửa Trầm Thiên Mục.
Hứa Dương kinh ngạc nhìn lấy sự vui mừng tràn đầy trên khuôn mặt của Lý Ca đang cáo từ Trầm sư tổ rời đi, rồi vội vàng xoay người vái chào lễ, "Đệ tử bái kiến sư phụ."
"Xảy ra chuyện lớn rồi!" Khuôn mặt của Trầm Thiên Mục tràn đầy sự lo lắng kéo Hứa Dương qua, hạ giọng nói, "Lần này sư phụ cũng không thể giúp gì được cho ngươi nữa, có thể qua ải được hay không, thì phải xem chính tạo hóa của ngươi rồi..."
Hứa Dương kinh ngạc nói "Hả? Chuyện gì mà nghiêm trọng như vậy?"
"Haizz!" Trầm Thiên Mục trước tiên thở dài một cách nặng nề, lúc này mới nói, "Nghe nói Tây Hải Châu phát hiện ra một Tiên chủng, tam Thánh ngũ Tông cùng nhau bàn bạc, cho đệ tử các phái tham gia Huyền Hoàng Lệnh lần này đi vào bên trong Tiên chủng để tranh đoạt.
"Tông môn rất coi trọng đối với sự việc này. Lần trước Tông chủ đã ra nghiêm lệnh, chủ sự các Phong phải thúc giục tất cả các đệ tử gấp rút tu luyện, chúng ta lên Lai Châu phải cố gắng phấn đấu tranh đoạt được một miếng Phụng Thiên Lệnh.
"Vừa đúng lúc Dư sư thúc của chúng ta mấy ngày trước đã phát hiện ra một dị cảnh ở núi Thê Dương, nàng tiến vào dò xét một phen, cho rằng nguy hiểm trong đó cũng không tính là quá lớn, nên đã quyết định dẫn toàn bộ đệ tử Phong tiến về dị cảnh này để lịch luyện."
Hứa Dương nghe xong hồi lâu mới biết "Dư sư thúc" này là chủ sự của Hồng Vân Phong, còn lại chỉ là hoa mắt chóng mặt.
Hắn suy nghĩ một chút, trước tiên hỏi "Sư phụ, cái "Dị cảnh" này là cái gì?"
Trầm Thiên Mục tính tình nhẫn nại nói "Ờ, từ thời Thượng cổ đến nay, đã có những trận chiến khốc liệt giữa Tiên Ma, những tồn tại chí cường này thủ đoạn đều nghịch thiên, thường sẽ đánh cho thiên băng địa liệt, thậm chí rạn nứt cả thời không. Mà một số khe nứt thời không liền vừa đúng lúc dẫn đến một trong hàng nghìn tiểu thế giới, hoặc một cõi bí cảnh nào đó chưa được biết đến trong Thần Trì Giới.
"Một số khe nứt đó vẫn rất ổn định, có thể cho phép mọi người ra vào được, nên mọi người liền xưng chúng là dị cảnh."
Hứa Dương gật đầu, lại nói "Không biết bí cảnh này của chúng ta lần này dẫn tới nơi nào?"
"Không ai có thể nói chính xác vị trí, nhưng theo Dư sư thúc nói, thì trong đó thế nhưng là có một tên gia hỏa Chân Yêu có thực lực!"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT