Tuy nói rằng giữa bọn họ không có tình cảm nam nữ với nhau nhưng dù sao trên danh nghĩa hai người vẫn là vợ chồng, cô cũng không hi vọng anh sẽ hiểu lầm cô là một người phản bội.
Dù sao bị người khác hiểu lầm cũng là một chuyện không vui vẻ gì. Cho dù có để ý người này hay không, một chậu nước bẩn dội lên người, tượng đất cũng có vài phần là đất.
Giáo viên gửi tin nhắn đến thông báo ngoài đường kẹt xe, Nguyễn Hạ tìm một chỗ ngồi ngồi xuống trước, gọi cà phê và điểm tâm ngọt, bắt đầu do dự xem có nên chủ động nói với Tống Đình Thâm chuyện này không.
Nghĩ một lúc, cô lấy di động ra, gửi cho Tống Đình Thâm một tin nhắn wechat: “Có bận không?”
Có một số việc có vẻ đánh chữ sẽ dễ nói hơn một chút so với nói chuyện trực tiếp.
Khó trách con người bây giờ chia tay đều là nói qua wechat.
Tống Đình Thầm đang trong cuộc họp, di động rung lên một chút, anh cúi đầu liếc quan màn hình một cái, trên màn hình thông báo tin nhắn do mẹ Vượng Tử gửi đến.
Trước kia trong các cuộc họp, trên cơ bản Tống Đình Thâm sẽ không nhìn di động, càng sẽ không trả lời tin nhắn, lúc này lại do dự một chút, lần đầu tiên không tập trung trong cuộc họp, cúi đầu mở khóa màn hình điện thoại di động, vào trong giao diện wechat, nhìn thấy tin nhắn này của cô, anh liền giống như học sinh mất tập trung trong lớp học vậy, sử dụng kĩ năng hạng nhất, rõ ràng đang ngẩng đầu nhìn máy chiếu, vẻ mặt còn giống như đang thật sự nghe người khác nói, ngón tay phía dưới bàn cũng rất thuần thục đánh máy trả lời tin nhắn.
Nguyễn Hạ rất nhanh đã nhận được tin nhắn trả lời của anh: “Có chuyện gì sao?”
Cái này chứng tỏ anh đang không bận nhỉ? Bằng không cũng sẽ không có thời gian để trả lời tin nhắn.
Cô suy nghĩ một chút, hít sâu vào một hơi, ngón tay trắng nõn bắt đầu đánh chữ trên điện thoại: “Ngày hôm qua có phải có một người họ Đoàn đến tìm anh không? Thật ngại quá, ngày hôm nay tôi mới biết được chuyện này. Những chuyện lần trước tôi nói với anh đều là sự thật, ở bên ngoài tôi thật sự không có làm ra chuyện lung tung lộn xộn gì, bao gồm cả Đoàn tiên sinh này cũng vậy. Chỉ là gặp mặt vài lần ở trong các bữa tiệc thôi, không thân thiết chút nào hết, tôi thật sự không nghĩ tới anh ta sẽ trực tiếp tìm anh, tạo cho anh nhiều chuyện rắc rối như vậy, thật sự xin lỗi.”
Tống Đình Thâm cúi đầu, xem xong tin nhắn này rất nhanh.
Anh co ngón tay lại, có tiết tấu gõ lên bàn hội nghị, cau mày lại.
Người quản lí đang phát biểu ở còn tưởng rằng báo cáo của mình không tốt, trong lòng không khỏi trở nên khẩn trương hơn.
Trong cửa hàng, Nguyễn Hạ cũng đang chờ đợi tin nhắn trả lời của Tống Đình Thâm.
Anh sẽ tin tưởng cô sao?
Đúng lúc cô nghĩ sẽ không nhận được tin nhắn trả lời của anh, di động lại vang lên một tiếng, nhắc nhở có tin nhắn gửi đến, cô vội vàng mở di động ra, sửng sốt một lúc, sau đó không khống chế được mà nở nụ cười.
“Xem ra đề nghị đi tìm chuyên gia có quyền uy ở khoa não mà tôi dành cho anh ta, anh ta cũng không hề tiếp thu.”
Một câu của Tống Đình Thâm xem như đánh tan toàn bộ những nghi ngờ cùng lo lắng của Nguyễn Hạ.
Xem ra anh tin rằng giữa cô với Đoàn Trì không có vấn đề gì hết, nếu không anh sẽ không nói như vậy. Nguyễn Hạ dùng một tay chống má, cô không khỏi cảm khái, khó trách càng ngày càng nhiều người thích nam thần cấp bậc đại thúc, nếu như lúc này anh là người trẻ tuổi, thật sự không thể không thấy ấm ức, anh lớn hơn cô mười một tuổi, mười một năm này không thể sống uổng, huống chi với hình tượng của anh ở đây, là một người thành công ổn trọng đáng tin có một sự nghiệp thành công, nếu như anh thật sự bị mê hoặc bởi mấy lời nói ba xạo của Đoàn Trì, vậy thì cũng quá sụp đổ hình tượng rồi.
Với quan hệ giữa cô và anh, phải thẳng thắn thành khẩn trước mặt nhau là điều kiện tiên quyết, thật sự không cần phải chờ người kia nói dối. Về việc này, cô tin anh thật sự không có ai ở bên ngoài, anh cũng trả lại cho cô một sự tin tưởng giống như vậy, điều này khiến Nguyễn Hạ vô cùng thoải mái.
Cho dù là vợ chồng hờ nhưng chế độ pháp luật hiện nay vẫn là một vợ một chồng, cho dù trước đây nguyên chủ cùng Tống Đình Thân thật sự giao ước với nhau là sẽ không can thiệp vào chuyện của đôi bên nhưng dù sao thì ngoại tình cũng chẳng phải chuyện vẻ vang gì đúng không?
Còn về phần Đoàn Trì, chỉ cần Tống Đình Thâm tin cô, chỉ cần cô không có hứng thú với việc theo đuổi tình cảm ngoài hôn nhân, vậy thì người này căn bản không có gì phải sợ.
Trong cuộc nói chuyện vừa rồi, Đoàn Trì bị cô mắng đến mức không biết phải làm gì, ít nhất trong khoảng thời gian này anh ta sẽ không đến gây chuyện nữa, hơn nữa, Nguyễn Hạ cảm thẩy Đoàn Trì đang tái phát bệnh trẻ trâu, không biết đã suy diễn ra điều gì, mà lại cho rằng cô đang ở trong một hôn nhân dầu sôi lửa bỏng, đau buồn dùng nước mắt rửa mặt, muốn giải cứu cô ra khỏi tình cảnh này…
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT