Chuẩn bị bước lên tầng bỗng hắn nghe tiếng khách quan ở dưới trò chuyện.
- Các người biết tin gì chưa, tên Tử Minh hôm nay sẽ bị xử tử á.
- Hắn chỉ đánh con của trưởng lão Đông Kinh môn bị thương thôi, sao lại đến nỗi bị xử tử như vậy?
- Ây da, các người không biết đâu, tin này ta phải hỏi anh vợ của chị họ ta, cực kỳ khó khăn a.
- Hừ, 5 linh thạch hạ phẩm, mau nói.
- Hề hề, nghe nói trong lúc hắn và con trai đại trưởng lão Đông Kinh môn giao chiến, lúc quyết định thì đột nhiên có một lực lượng hắc ám từ trên người hắn bộc phát, một quyền đánh trọng thương trên kia, mà con trai đại trưởng lão lại là thiên tài của Đông Kinh môn 16 tuổi tu vi Vũ Tá nhất trọng, Vũ giả song hệ Băng và Thổ, các trưởng lão cho rằng hắn sử dụng bí thuật tà môn ngoại đạo, cố ý gây thương tích nặng cho đồng môn nên quyết định xử tử hắn.
- Hừ, rõ ràng là đổ tội lên đầu hắn để vớt lại chút mặt mũi đây mà. Vũ giả song hệ a, đáng tiếc! Mau đi xem.
Trò chuyện xong lũ khách quan liền rời đi, Báo đứng trầm ngâm một lát rồi cũng đi lên phòng.
- Thú vị! - Hắn cảm thán.
Trong phòng lúc này, nữ nhân kia đã thay y phục ngồi điều tức. Nàng mặc y phục màu lam, nhẹ nhàng, thánh thoát tựa như tiên nữ hạ phàm, mắt khép hờ, mi cong rủ xuống, lông mày lá liễu, mũi thanh tú, bờ môi hồng hào mềm máy cảm giác nhìn chỉ muốn hôn, nước da trắng ngần. Mái tóc dài xám, tóc mai như hắc tuyền chạy xuống hai bên thái dương, có thể nói là vưu vật trong nhân gian. Cũng may nữ nhân xinh đẹp như này kiếp trước hắn gặp nhiều, thậm chí còn có vài người đẹp hơn nếu không thì hắn đã sớm động lòng. Hắn cũng hơi bất ngờ hỏi:
- Ngươi còn chưa đi?
- Hừ, ta còn nợ ngươi một mạng vẫn chưa trả thì đi đâu được chứ - Nữ nhân chanh chua đá.
- Chẳng lẽ ngươi muốn lấy thân báo đáp sao? Bổn công tử đẹp trai chứ không dễ dãi.
- Ngươi...!!!
Nữ nhân vừa tức giận vừa xấu hổ. Thấy nữ nhân câm nín không nói gì, hắn nói:
- Ta chuẩn bị rời đi, nếu ngươi muốn có thể đi cùng nhưng ta khuyên ngươi tốt nhất nên trở về đi, một tiểu thư đài các như ngươi đi theo ta cũng không phải chuyện tốt lành gì.
- Ta chỉ là đệ tử của môn phái gần đây thôi, tiểu thư cái gì chứ - Nữ nhân liền phủ nhận.
- Ngươi cho ta là thằng ngu sao? Có đệ tử nào là dùng Thiên cấp hạ phẩm bảo khí chứ!
Nữ nhân kia chỉ biết cứng họng, chính thanh hỏa kiếm đã tố cáo thân phận nàng. Báo nói rồi quay lưng rời đi, cũng không bận tâm tới thân phận của nàng, có được Thiên cấp bảo khí chắc chắn thân phận không tầm thường, trừ khi thế lực kia giàu tới mức khủng bố, nữ nhân kia cũng đuổi theo hắn.
- Này chưa đã, người còn chưa cho ta biết tên ngươi, ta tên là Thúy An, này...!!!
- Hắc Vũ! - Hắn vẫn lạnh lùng.
Kiếp trước hắn tên là Nguyễn Minh Vũ, vì thích màu đen ghét sự giả dối nên kiếp này quyết định lấy tên là Hắc Vũ. Cả hai cùng nhau đi dạo phố.
..........
Tại một kiến trúc cổ nhìn bề ngoài có vẻ âm u, đáng sợ giống như tên gọi của nó - Ám Minh giáo.
- Bẩm giáo chủ, đã tìm được thi thể của 2 vị chất sự và 2 tên kia - Một thanh niên cung kính với một người trên ghế cao.
- Hừ, một nha đầu tu vi chỉ Vũ Tướng mà cũng không giết được, lỡ như bên kia biết, chắc chắn sẽ tìm chúng ta tính sổ - Một lão giả ngồi ở dưới nói, có vẻ như chức vụ cũng vào hàng trưởng lão.
- Không phải lo lắng, cho dù bọn hắn phái cường giả tới tìm chúng ta thì cũng có vị kia ra mặt - Kẻ ngồi trên chủ vị nói.
- Giáo chủ anh minh!
- Nhị trưởng lão, tam trưởng lão, phái người tìm kiếm nàng ta. Gặp được... giết - Tên giáo chủ lấy tay làm hành động cắt cổ âm trầm nói.
- Rõ! - Hai lão giả phía dưới đồng thanh đáp.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT