Anh Nhã sắp không chịu nổi nữa rồi, Triệu Lâm đâm sâu, mạnh, mỗi lần nhấp là 1 lần chạm đến điểm G mẫn cảm, đã thế 1 chân cô đứng dưới đất đang mỏi nhừ, sắp ngã khuỵu ra, lồng ngực cô nén hơi, buộc miệng không cất tiếng rên nào khiến cả người Anh Nhã nặng chình chịnh. Chuyện quan hệ của anh với cô ngay lúc này, chính Anh Nhã còn đang xấu hổ, nữa chi là anh lại cố tình muốn cho ả nghe thấy. Ái Kỳ bên ngoài nép sát cửa, có nghe thoang thoáng được tiếng nhóp nhép, phầm phập vang lên nho nhỏ nơi khe dọc. Tiếng nhóp nhép ấy là khi vách th*t hồng nộn của cô đang bao chặt lấy, ma sát ẩn ra ẩn vào cự v*t của Triệu Lâm. Phầm phập là thanh âm trầm của cậu nhỏ ra sức đâm vào tư m*t 1 cách đau đớn. Có 1 chút âm thanh d*m mị nhỏ nữa vang lên là chùn chụt, chiếc miệng anh cúi xuống cổ, xương quai liếm mút, mân mê. Ái Kỳ cố dỏng tai lên, có chút mơ hồ về những âm thanh d*m mị ấy. Ả tức lồng lên, đưa tay lên, đánh mạnh vào cánh cửa, hét:
- Triệu Lâm, Anh Nhã mở cửa ngay....mở ra...
Ả điên thật rồi, không là cái thá gì mà la lối om sòm. Anh Nhã tức lắm, ghét chính cái thái độ này của Ái Kỳ, không coi ai ra gì. Ngay lập tức, cô bật hơi ra, bắt đầu xả cho tiếng rên bị kìm nén vì ngại ngùng ban nãy, yêu kiều cất lên:
- Nga...ưm..ưm..ư..Lâm,...nhẹ...
Triệu Lâm bắt đầu dụ hoặc nói:
- Bây giờ mới chịu sao?
Nói rồi anh xốc cô đứng thẳng lại 1 chút, đâm ra vào liên tục, Anh Nhã theo anh phối hợp, tiếng rên mê hoặc cất lên không ngớt:
- Hơ...nhẹ...ư..ưm..ư...
Ái Kỳ ả đã nghe rõ mồn một, há hốc mồm ra, đưa tay che miệng lại, la lối:
- Ai cho phép, ai cho phép 2 người làm chuyện ấy trước mặt tôi, hả?
Ô hay chứ, chính ả là người tự lên đây, tự kiếm chuyện rồi phải chứng kiến cảnh ân ái của cô và anh, chứ hai người có dí súng kề dao vào ả đâu. Triệu Lâm sung sướng, cố ý nói lớn:
- Anh Nhã, em ngọt ngào thật, mãi tôi không chán...
Ái Kỳ tức tối lên, đập cửa liên tục. Tiếng rên thỏa mãn của Anh Nhã vô tư cất lên...
Mãi 30 phút sau, cả hai bắt đầu dừng lại. Anh Nhã khụy xuống, Triệu Lâm bế cô lên, đi vào phòng tắm, cả hai rửa ráy sạch sẽ, anh bôi thuốc vào tư m*t cho cô, đưa tay mát xa lên hai chân đang tê lại, lau dọn phòng nặc mùi hoan ái...
Thế là hết 30 phút nữa, Anh Nhã bây giờ có thể đi lại bình thường, tuy có hơi lập cập chân, Triệu Lâm đi ra mở cửa cho Ái Kỳ, ả ngay lập tức xông vào, hét lên: