Edit by Shmily

#Do not reup#

– —————————-

Cố Lê nghe thấy cô nói vậy, vốn đang muốn cười lại cứng lại một chút.

Cuối cùng vẫn bật cười thành tiếng.

Cô như thế này, sao có thể khiến người khác ghét được đây?

Hắn chỉ có thể cố gắng để bản thân trở nên ưu tú hơn, như thế mới có thể đứng ở bên cạnh cô.

Cố Lê cúi người, nhanh chóng hôn một cái lên mặt cô.

Sau đó liền mau chóng rời đi, cửa thang máy mở ra, hắn đi ra ngoài rồi quay đầu lại nhìn cô.

Phía sau hắn là đại sảnh khách sạn được lát gạch hồng bằng men sứ, trêи mặt Cố Lê mang theo ý cười ôn hòa, cùng với vẻ lạnh như băng hôm qua của hắn là hoàn toàn khác nhau.

Vân Phiếm Phiếm nhanh chóng ra khỏi thang máy.

Hai người một cao một thấp sóng vai đi cùng nhau.

……..

Kịch bản lần này là phim cổ trang.

Sở dĩ là song nữ chủ là bởi vì lúc tác giả viết tiểu thuyết này đã thiết lập lộ tuyến của cả hai nhân vật nữ chính.Tỷ tỷ đảm nhận trọng trách cứu vớt chúng sinh, mà muội muội lại được thiết lập là một nhân vật ốm yếu, dưới sự che chở của tỷ tỷ mà đã có thêm động lực để tiếp tục sống.

Tiểu thuyết này cũng không có gì mà mới mẻ, đều là kẻ về chuyện xưa của hai tỷ muội mà thôi.

Một mặt là viết về cuộc hành trình cứu vớt chúng sinh của tỷ tỷ, một mặt là viết về tình yêu của muội muội cùng vị hôn phu của nàng.

Vai Cố Lê diễn chính là vai nhân vật phản diện, không chỉ phá hỏng kế hoạch của tỷ tỷ mà còn bắt cóc cả muội muội.

Thiếu chút nữa đã gián tiếp khiến cho muội muội tử vong.

Vai diễn của Giang Điềm chính là tỷ tỷ, còn Vân Phiếm Phiếm diễn muội muội.

Có thể nói vai diễn phản diện của Cố Lê thật sự là làm người khác hận đến nghiến răng nghiến lợi, thế nhưng bởi vì cuối cùng hắn vẫn hy sinh vì muội muội cho nên có một kết cục được tẩy trắng một cách mạnh mẽ.

Sở dĩ hắn hy sinh vì muội muội là bởi vì sau khi hắn bắt cóc nàng đã đem lòng yêu thích nàng, thế nhưng nam phụ chung quy cũng chỉ là nam phụ, nữ chính cuối cùng khẳng định sẽ về bên nam chính, cho dù hắn có yêu đến thế nào thì cũng chỉ có thể nhận được mỗi năm một lần đi thăm mộ mình của muội muội mà thôi.

Thời gian quay phim đã trôi qua được một tháng, các diễn viên cũng bắt đầu cảm thấy không ổn.

Trình Thần – thân là nam chính chạy đi hỏi đạo diễn: “Đạo diễn, tôi mới là nam chính có đúng không?”

Đạo diễn nhìn hắn một cái, nói: “Cậu không phải nam chính thì cầm kịch bản của nam chính làm gì?”

Vẻ mặt Trình Thần đau khổ: “Vậy tại sao mà bọn họ nhìn qua càng giống nam nữ chính hơn cả tôi?”

Bây giờ đang quay cảnh vai ác bắt cóc muội muội, thế nhưng hắn cứ cảm thấy không đúng chỗ nào đó, bầu không khí giữa hai người kia tại sao lại phảng phất một màu hường phấn thế hả?

Là do hắn hoa mắt?

Đạo diễn cũng rất phiền não, thế nhưng lần nào xem lại cảnh quay cũng cảm thấy kỹ thuật diễn của hai người thực sự không tệ, bầu không khí cũng rất tốt, tựa hồ như chẳng có cái gì cả. Vì cái gì mà lúc quay chụp lại cứ cảm thấy như bị… ngược cẩu đây?

Đạo diễn chỉ có thể an ủi Trình Thần: “Có thể là do bọn họ đẹp đi.”

Trình Thần: “…”

Nói như vậy sẽ khiến hắn dễ chịu hơn sao?

Tất nhiên là không!!!

Khi bộ phim quay được hơn phân nửa thì thời gian tới đêm giao thừa cũng không còn mấy ngày nữa.

Theo lý mà nói thì diễn viên chưa từng có tết. Chỉ cần tiến vào đoàn làm phim rồi thì chỉ cần chưa quay xong liền sẽ không có thời gian nghỉ ngơi. Chỉ là đạo diễn cũng đã mấy năm rồi không về nhà ăn tết, cũng hiểu cho tâm tình của bọn họ, thế nên liền đặc cách cho bọn họ nghỉ ngơi mấy ngày để ăn tết với gia đình.

Trong khoảng thời gian này, bọn họ liền cắt nối một đoạn video nhỏ rồi đăng lên Weibo.

Lúc này Weibo đang bạo phát.

Vân Phiếm Phiếm vốn dĩ là lưu lượng hàng thật giá thật, hơn nữa lần trước Giang Điềm còn công khai khen ngợi Vân Phiếm Phiếm trêи live stream, thế nên lúc này khi hai người đồng thời nhận một kịch bản liền gây nên một trận bạo phát, đoàn làm phim vừa mới công bố danh sách diễn viên đã nhận được sự chú ý rất lớn từ cộng đồng mạng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play