Lam Hi lại một lần nữa trải nghiệm cảm giác ruột gan đều muốn trôi ra ngoài, đi cái thứ cùng là sắt thép với ô tô này, sao sự khác biệt lại rõ đến thế? Hơn 11 tiếng ngồi máy bay, Lam Hi vật vã nằm nhoài ra giường, dù cho cổ họng cậu vẫn muốn tiếp tục đẩy thứ lỏng dính kia ra ngoài. Cố Thừa Trạch anh từ lúc lên máy bay đã gọi sẵn cho Lam Hi từ trước, bảo Cao Thịnh Nam để luôn chiếc điện thoại bên cạnh cậu, lúc cậu bắt đầu khó chịu thì ở bên động viên. Cuối cùng thì Lam Hi vẫn là cứng đầu lạnh nhạt, cậu không muốn ai ở bên cạnh trong cái cảnh kinh khủng đó, mà cuối cùng vẫn là phải chiêu trò dụ dỗ của Cố Thừa Trạch giúp cậu bình tĩnh.

Nhắc tới Cao Thịnh Nam, sau cái ngày cậu xảy ra chuyện đó với Bác Thanh Di, lúc cậu thức dậy thấy toàn thân đau nhức, còn có mấy vết đỏ đỏ kì lạ trên thân mình, Cao Thịnh Nam đã vô cùng hoảng hốt, cả người cứ như người mất hồn. Cho đến buổi chiều Bác Thanh Di về nhà, cậu đã phải lấy hết can đảm ra để nói chuyện với anh, và kết quả là....

- Đúng! Mình đã làm chuyện đó với cậu, nhưng xin lỗi, cậu có biết vì sao mình lại làm thế không?

- Vì....vì sao...?

- Vì mình thích, à không, là mình yêu cậu! Yêu cậu từ hồi chúng ta còn bé với nhau, kể từ lúc Cậu đến nơi đó và cứu mình thoát khỏi bóng đêm lạnh lẽo,cậu liệu còn có nhớ lúc đó hay không?

Cao Thịnh Nam nghe tới lời tỏ tình của Bác Thanh Đi thì sốc không để vào đâu cho hết sự xấu hổ, hóa ra kể từ cái lúc ấy, Bác Thanh Di đã thầm mến cậu rồi. Năm ấy, là một mùa đông giá rét, trên con đường đầy băng tuyết lạnh giá, có một cậu bé gầy gò bị thương nằm trên nền tuyết lạnh lẽo, cả người rét run. Người người đi qua lạnh nhạt mà không hề để ý có một cậu bé đáng thương ở đây, nhưng cuối cùng, trước mặt cậu bé đáng thương kia lại có một bàn tay nhỏ nhắn ấm áp khác, chìa ra chào đón cậu, vậy đó chính là khởi đầu câu chuyện của Cao Thịnh Nam và Bác Thanh Di. Bác Thanh Đi là cậu bé hàng xóm bên cạnh nhà Cao Thịnh Nam, anh bị bố bạo lực gia đình, mà chính vì thế cứ mỗi đêm là anh phải chạy thật xa khỏi ngôi nhà đó để tránh bị bố đánh. Cuối cùng khi Cao Thịnh Nam phát hiện ra sự việc, cậu đã làm hết tất cả mọi thứ để lấy được sự tự do cho Bác Thanh Di, và cuối cùng là ông bố kia đã phải vào tù. Bác Thanh Đi của lúc đó, vốn chỉ là tỏ ra sự biết ơn nhưng ai ngờ đâu, vào an,ư cao trung năm nhất, anh lại bắt đầu phát hiện ra mình đối với cậu còn có thứ tình cảm khác. Và cho đến giờ đây, anh đã tỏ tình với Cao Thịnh Nam, quả như là một giấc mơ mà! Cao Thịnh Nam ngập ngừng đôi chút, cậu không hiểu sao lại lên tiếng với Bác Thanh Di, cứ như là không muốn để anh buồn vì mình:

- Vậy, cậu cho mình...suy nghĩ, một chút nhé!

- A...thật.... thật sao? Vậy...mình sẽ đợi, cảm ơn cậu!

Bác Thanh Di nghe chừng vui vẻ hơn hở lắm nhảy nhào vô Cao Thịnh Nam mà làm nũng, ai có thể ngờ đâu chỉ một câu nói của cậu mà Bác Thanh Di lại có thể vui như vậy chứ! Và như vậy đến ngày hôm nay, khi cậu phải hộ tống Lam Hi về nước M, đến giờ thì Cao Thịnh Nam mới thấy, mình tại sao lại dễ dãi với Bác Thanh Di như vậy được, mình còn bị anh ta [beep****] cơ mà, vậy thì tại sao nhỉ? Suy nghĩ lăng quăng hơn nửa ngày trời thì cái máy bay cuối cùng cũng đáp xuống đích đến. Về nước M rồi!

Lam Hi cố gắng lấy lại tinh thần, chuẩn bị sức khỏe cho cơ thể để sửa soạn đi tạp Tần Cửu Vũ. Đã hơn mấy tuần nay còn chưa liên lạc với cậu ấy một chút nào, tại vì khi sang nước A, dây chuyền mạng của Lam HI với nước M hoàn toàn bị cắt đứt. Còn chưa phục hồi tâm lí sau cái lần mệt mỏi trên máy bay, vừa mới mở điện thoại ra thì ngay lập tức tin nhắn cùng cuộc gọi từ Tần Cửu Vũ và Bạch Tử Dạ đã lên tới con số hàng trăm rồi!

Đến cuối cùng, Lam Hi vẫn là phải về căn nhà cũ của mình trước khi về nhà Cố Thừa Trạch. ACauj vốn dĩ về đó chỉ để gọi mọi người về đây tụ họp, mà vừa mới mở cánh cửa ra thì...

- Hiiii Nhiiiii củaaaaa mìnhhhhhh aaaaaaaaaa!Cậu đi đâu mà giờ mới về, 3 tuần rồi đó aaaaa!

- Ừm....đi...làm việc...mình nhớ mình có báo cho cậu mà!

- Không! Mình không cần biết, cậu trốn mình đi chơi!

Ngay lập tức từ phía trên đầu của Tần Cửu Vũ sưng lên một cục u to ú nu, lâu rồi không quản ôm nay Lam Hi quyết phải dạy cho Tần Cửu Vũ một bài học, thế nhưng cuộc vui chơi vừa bắt đầu thì từ phía tin nhắn nội bộ công ti, báo cho Lam Hi, công ti đã sảy ra chuyện, một nữ nghệ sĩ đang nổi của công ti buộc nhiên bị cáo trạng là đi làm tiểu tam cướp chồng của một vị phu nhân nào đó trong Tân Cảnh Thị, vụ việc bị làm to lên rất rối não buộc Lam Hi cậu phải ra mặt giải quyết

- Hình như tôi chiều các em quá, à nhầm, hình như tôi nghỉ việc lâu quá nên bọn người đó bắt đầu rục dậy rồi, Vũ, chúng ta đến SIB ngay!

- Nhưng mà, cậu còn đang mệt mà...

- Đến giờ làm việc bù rồi!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play