A Trân dần dần bình tĩnh trở lại nhưng vẫn còn hơi run run nói:

- Tiểu.... Tiểu thiếu gia cậu ấy.......

Chưa kịp nói hết câu, Trần Kiều Ân lập tức đánh gãy lời nói của A Trân:

- Nó làm sao?

A Trân ấp úng cộng thêm vẻ mặt lo lắng trên gương mặt của co bé khiến Trần Kiều Ân dần lo lắng sự việc sảy ra.

Vậy nên không để lãng phí thời gian vô ích Trần Kiều Ân không nghe hết lời cô bé nói liền một mạch đi lên phòng Lam Hi tiểu thiếu gia. Một sự việc diễn ra khiến đôi đồng tử Trần Kiều Ân co lại, bà vội vàng lên tiếng:

- Con trai của ta, con.....con sao vậy, hả?

Trong căn phòng, là có một người phụ nữ trung niên vẻ mặt lo lắng đang cầm tay cố hỏi động tĩnh của một đứa bé có làn da trắng nõn, mái tóc màu bạc kì lạ cùng khuôn mặt khả ái đang nằm hơi co rút, thở dốc dồn dập mặt đỏ, toàn thân đỏ hỏn như đứa trẻ vừa chào đời từ bụng mẹ. Thỉnh thoảng đứa bé lại kêu:

- A ma, a ma ơi, con....con nóng

- Nóng quá......

Thấy Lam Hi không ngừng kêu mình lại thêm vẻ hô hấp khó khăn của con trai, Trần Kiều Ân lập tức quay lại nhìn A Trân vừa theo lên phòng nói:

- A Trân, Hi nhi... Nó, làm sao thế này? Tại sao người thằng bé lại nóng thế, cô không mặc gì cho nó à?

Thấy phu nhân vừa lo lắng vừa tức giận, A Trân vội gập người xuống hốt hoảng:

- Dạ... Dạ thưa phu nhân, tiểu thiếu gia vừa nãy lúc còn đi tắm thì bảo tôi ra ngoài đợi, nói rằng không cần tắm rửa để tự mình tắm.Một hồi sau tôi thấy thiếu gia hơi im lặng liền vào trong xem cậu ấy liền thành dạng này.

Ngay sau đó tôi sợ tiểu thiếu gia bị lạnh lại vội quá nên chỉ đắp cho cậu mảnh chăm rồi xuống báo với phu nhân ạ!

- A! Còn nữa phu nhân!!

- Cô còn có gì nói sao?

Trần Kiều Ân hơi mất kiên nhẫn với A Trân, con trai cưng của bà hiện đang nằm trên giường, bệnh tình ra sao không ai hay biết, nhỡ may có mệnh hệ gì sảy ra với con bà chắc bà không thể nào chấp nhận được!

- Tôi còn thấy trên rốn tiểu thiếu gia có cái chấm gì đó màu đỏ, ừm.... Là dấu chu sa cánh phượng nhỏ có màu đỏ. Nó chưa từng xuất hiện trên người thiếu gia, tôi trước giờ tắm cho tiểu thiếu gia đều không thấy nó..

Ngập ngừng A Trân lại nói:

- Hôm nay tôi không tắm cho thiếu gia, nó lại chợt xuất hiện!!

A Trân nói xong lập tức một âm thanh bé nhỏ đầy đau nhức lại vang lên:

- Nóng.....nóng quá a!!! A ba a ma cứu con, nhanh cứu con a!!

Trần Kiều Ân vội vạch chăn lên, lộ ra tấm thân thể trắng một mảnh khảnh. Trọng điểm không phải chỗ đó, trọng điểm là dấu chu sa.....Nó

Nó lan ra đến ngực Lam Hi thiếu gia rồi!!!!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play