Thần Y Độc Phi: Bệnh Kiều Vương Gia Thỉnh Tự Trọng

Chương 118: Khách Quý


2 năm

trướctiếp

Nàng ấy vừa nhấc đầu, liền đối diện với một đôi mắt thanh lãnh cao ngạo, chỉ có một chút ôn nhu đọng lại đều là để cho tiểu thư nhà mình.

“Ngài…” Người nam nhân này, hình như nàng ấy đã từng gặp qua ở nơi nào.

Bỗng chốc trong đầu nàng hiện lên một cái ý niệm đáng sợ, đây, đây không phải người lần trước ở tây giao biệt viện đem tiểu thư nhà nàng ôm trở về sao?

“Trấn… Trấn Nam Vương?”

Hôm nay là ngày trọng đại, là ngày trọng đại đến ngay cả Cố Lan Tức cũng không vắng mặt.

Canh chuẩn canh giờ, hắn chậm rì rì tới đây, sau đó từ rất xa đã thấy Vân Ngạo Tuyết giống như tôm chân mềm ở phía trước dùng tốc độ so với ốc sên không nhanh hơn bao nhiêu bước đi, cước trình của hắn liền tự giác mà nhanh hơn chút.

Vừa rồi hai người đi ở phía trước, Cố Lan Tức không nhanh không chậm theo ở phía sau, cho nên mấy lời nói lặng lẽ cùa chủ tớ hai người, một chữ cũng không xót đều bị Cố Lan Tức nghe vào trong tai.

Tuệ Nhi ngốc đầu ngốc não tiếp nhận quả trám Cố Lan Tức đưa tới, đến cả cảm ơn cũng đã quên nói.

Người phía sau càng ngày càng nhiều, Tuệ Nhi không hề trì hoãn, đem quả trám nhận lấy đưa cho Vân Ngạo Tuyết.

Mùi vị thanh hương của trái cây nháy mắt làm tinh thần của Vân Ngạo Tuyết chấn động, nàng căn bản không rảnh bận tâm hỏi nguồn gốc của trái cây này, trực tiếp tiếp nhận tới há mồm liền cắn, ba miếng đã ăn xong rồi, ăn xong mới phản ứng lại, “ Trái cây này lấy từ chỗ nào?”

Tuệ Nhi quay đầu vừa thấy, nơi nào còn có bóng người của Cố Lan Tức, nhưng vẫn nói tình hình thực tế, “Là Trấn Nam Vương cho…”

Ngay từ đầu Vân Ngạo Tuyết cũng không có phản ứng lại, trái cây lót bụng no rồi, thần thức trong đầu cũng bắt đầu thanh tỉnh hơn, cũng nghe hiểu rõ là ai đưa “ quả kịp thời ’ tới, ngay cả bản thân nàng cũng có chút không dám tin tưởng, lại hỏi một lần, “Muội nói là ai?”

Thấy bộ dáng đại tiểu thư khiếp sợ đầy mặt, Tuệ Nhi cũng đoán không được rốt cuộc thái độ của nàng là như thế nào, mắt to tròn tròn chớp chớp, cũng bị biểu tình của nàng dọa sợ.

“Bỏ đi, ăn cũng ăn rồi, đi thôi.” Theo bản năng, Vân Ngạo Tuyết đối với cái tên Cố Lan Tức này có chút lảng tránh.

Tuệ Nhi lại không biết đã xảy ra chuyện gì, cho rằng đại tiểu thư không để bụng.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp