Những ngày nay, Nhược Liên Hoa không ngừng chạy đôn cháy đáo, hết họp báo rồi đối mặt với các vị phu nhân. Trước đây, còn có Kỳ Phong chống đỡ cho ả nhưng bây giờ hắn chưa giết cô là may rồi, chứ nói gì đến giúp. Huống chi, tình cảnh của ả con nguy cấp hơn khi mẹ Kỳ đã nhúng tay vào chuyện này.
Mẹ Kỳ cắt đứt hết nguồn tài nguyên Kỳ Phong ban cho ả, thậm chí là những mối quan hệ trước đây Kỳ Phong dùng tiền để cho ả chen chân vào đoàn phim đều bị thu hồi hết sạch. Cả giới giải trí lúc này đều biết ô dù của ả đã bay đi mất.
Bọn đại gia từng ngủ với ả đều bị bêu xấu trên mặt báo, đối mặt với nguy cơ ly hôn, bắt đầu mặc váy quay sang mắng chửi ả câu dẫn mình.
Tứ phía đều bị bao vậy bởi sự mắng chửi, Nhược Liên Hoa ôm lấy bụng đã dần lớn hớn mà khóc nức nở. Ả ngã quỵ bên giường, ả đã đập phá hết đồ đạc trong nhà...
Giờ chỉ còn hy vọng duy nhất chính là đứa con này...thật sự là của Kỳ Phong.
Ngày mẹ Kỳ cầm trên tay giấy xét nghiệm ADN, bà ta đã tàn nhẫn mà tát ả ngay khi gặp mặt. Vốn dĩ tưởng không phải ruột thịt nên mới nổi giận, nhưng đứa con này thật sự của hắn. Nhược Liên Hoa còn đang ngẩn người, mẹ Kỳ đã cay độc mắng -"Hạng lăng loàn như cô mà xứng chen chân vào Kỳ gia? Một cái móng chân người hầu còn chưa bằng"-
Uống một hơi nước lạnh, mẹ Kỳ lại nói tiếp -"Đứa cháu này, Kỳ gia không có phúc nhận, bỏ được thì bỏ, không được thì tự mà nuôi lấy, đừng mong Kỳ gia chu cấp một đồng"-
- "Nhưng...nhưng, đây cũng là con..."- Ả đang ấp úng thì mẹ Kỳ đã trợn mắt, cười lạnh -""Kỹ nữ muốn lập bàn thờ trinh tiết? Con của Tiểu Phong đã sao? Biết bao nhiêu tiểu thư quyền quý muốn sinh con cho nó, cô thì là cái thá gì? "-
- "Phá được thì phá, còn nhắm nuôi được thì nuôi, cút xéo khỏi Kỳ gia, không thì tự biết hậu quả"- Bà ta để lại câu cảnh cáo cùng một sấp tiền rồi bỏ đi
Nhược Liên Hoa không ngờ mẹ Kỳ độc đoán đến mức cháu cũng chẳng nhận, ả thật sự đã sai lầm sao?
Đối lập với Nhược Liên Hoa đang hoảng loạn, Tiêu Lạc vẫn cứ bình thản cày hết thư viện mini của Minh Thiên Vỹ.
Y căn bản chính là sợ cô buồn chán, mà ngày nào cũng châm thêm sách, để sẵn trà, hạnh nhân,... Nếu chung món gì thích hợp cho bữa ăn nhẹ, Minh Thiên Vỹ đều mua không sót.
- "Anh không đi làm sao?"- Tiêu Lạc nhìn nam nhân cứ mãi loay hoay trong bếp, không khó hiểu mà hỏi
Minh Thiên Vỹ nhướn mày, cười một chút -"Cũng chẳng phá sản được"-
Tiêu Lạc không phản bác, dù gì người yêu cũng là nam nam phụ chính, muốn phá sản quả thật không dễ gì.
- "Nên ăn thôi, uống trà nhiều không tốt đâu"- Y thở ra một cái, rồi cưng chiều lấy tách trà khỏi tay cô
- "Cũng được nhưng một tách là một bát cháo? Được chứ"- Y híp mắt nhìn khuôn mặt khó ở kia mà cảm thấy buồn cười kinh khủng
Tiêu Lạc mím môi, vì muốn phải ăn cháo đành nhắm mắt đồng ý thỏa thuận với y. Hương thơm từ beefsteak cũng khiến dạ dày lại biểu tình, tay nghề của người yêu càng ngày càng tốt. Đồng thời cô cũng lên ký rồi....
Minh Thiên Vỹ thưởng thức một ly Domaine Leroy, màu sắc ngạ đỏ của rượu vang đắt đỏ, dưới ngọn nến lung linh càng tăng thêm cho y một tầng mị sắc.
Y lắc lắc ly rượu, cười cười hỏi -"Có vẻ như màn kịch sắp hạ màn rồi nhỉ?"-
Tiêu Lạc lúc này tay trái cầm dao, tay phải cầm nĩa, tinh tế cắt ngang một đường hoàng mỹ qua beefsteak, ánh mắt hiện lên tia tà mị -"Đồ ăn muốn ngon cũng cần sự kiên nhẫn, phim muốn hay cũng cần thời gian, việc gì phải vội"-
- "Đạo diễn hay diễn viễn chuyên nghiệp đều sẽ bị ảnh hưởng bởi nhân vật"- Y vuốt lấy mái tóc của cô
- "Cúp vàng không chỉ làm cảnh"- Tiêu Lạc nhướn mày, nhanh chóng đáp lại y
[...] - Tiêu Lạc chủ nhân là ảnh hậu giấu nghề...
Báo chí đã vạch hết chuyện xấu xa của Nhược Liên Hoa, ả đã phát điên. Không ngại đến Kỳ gia để quấy rối, ả không ngừng tự đánh vào bào thai, khiến đứa chưa thành hình được bao lâu bị tổn thương. Bác sĩ khuyên ả nên cẩn thận khi vận động nhưng vì vi phạm hợp đồng, đành ôm bụng còn đau đớn mà đi đóng phim.
Nhiệt độ âm trong nước khiến đứa trẻ có nguy cơ đến tính mạng. Nhược Liên Hoa lại lần nữa được đưa tới bệnh viện.
Suốt thời gian này, tiêu điểm của báo trí vẫn luôn xoay quanh hai vấn đề: Nhược Liên Hoa cùng Tiêu Linh đã mất tích.
Ả nằm trong bệnh viện, yếu ớt gọi điện cho Kỳ Phong, ả muốn tìm lại chút hy vọng, nhưng có lẽ ông trời đã quay lưng với ả, giọng nữ ngọt ngào bắt máy -"Ai đấy?"-
Ả sững người một lúc, lặng lẽ bỏ điện thoại xuống, ả thảm hại thật rồi.
Đứa con này có lẽ không giữ lại được nữa rồi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT