Đỉnh Cấp Rể Quý

Chương 650: Thừa dịp mày đang yếu thế, đòi mạng mày


2 năm

trướctiếp

Sau khi Cảnh Đằng hóa giải đòn tấn công của Trần Dật Thần, nén giận xông đến có chút xúc động, giờ phút này có muốn tránh đã không kịp rồi, chỉ có thể đưa hai tay lên cố gắng chống đỡ.

Bụp… Trần Dật Thần đá trúng vào cánh tay của Cảnh Đằng, Nội Kình cả hai trào ra đồng thời bắn ra.

Răng rắc.

Lần này Cảnh Đằng vội vàng ra tay ngăn cản, không có cách nào mượn lực đánh lực, thậm chí còn không thể mượn lực dẫn đến Nội Kình nhập thể, toàn thân chấn động kịch liệt, thể nội khí huyết quay cuồng, boong tàu ở dưới chân lại càng trực tiếp vỡ ra, phát ra một tiếng vang, còn để lại hai dấu chân thật sâu.

Mà Trần Dật Thần bị chấn động ngửa ra phía sau làm một tư thế lộn mèo, hai chân vững vàng rơi xuống đất.

Sau khi rơi xuống đất Trần Dật Thần không ngừng lại mà là thừa dịp lúc Cảnh Đằng thể loại khí huyết quay cuồng, Nội Kình hỗn loạn, thân thể bắn ra lại bắn giết về phía Cảnh Đằng một lần nữa.

Thừa dịp mày đang yếu thế, đòi mạng mày.

Trần Dật Thần kiên quyết không cho Cảnh Đằng có thể thay đổi thế cục, tiến hành phản kích.

Bốp bốp bốp…

Rất nhanh, âm thanh quyền cước chạm vào nhau vang lên một lần nữa, giống như đao kiếm chạm vào nhau, thanh thế kinh người.

Phía trên boong tàu, Trần Dật Thần như quỷ mị, lợi dụng các loại võ công điên cuồng công kích Cảnh Đằng, bóng dáng của hai người trộn lẫn với nhau, tốc độ cực kỳ nhanh, đến mức làm cho ngoài những đại sư võ đạo có mặt ở hiện trường thì những người khác gần như không có cách nào nhìn thấy rõ động tác của hai người, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy Trần Dật Thần đang không ngừng tấn công, mà Cảnh Đằng thì lại không ngừng ngăn cản và trốn tránh.

Áp chế!

Từ lúc bắt đầu cuộc chiến, Trần Dật Thần đã đem hết các kinh nghiệm sinh tử của mình phát huy vô cùng tinh tế, khí thế từ đầu đến cuối đều áp chế Cảnh Đằng, không cho Cảnh Đằng có cơ hội phản công, hoàn toàn đè ép sự tàn bạo của Cảnh Đằng.

“Làm sao mà Trần Dật Thần có thể áp chế đến nổi Cảnh Đằng ngay cả cơ hội phản công cũng không có?”

Nhìn thấy cảnh tượng này, trên chiếc tàu lớn thứ nhất, những đệ tử đến từ các môn phái đó lại bị kinh ngạc sững sờ một lần nữa, đứng nguyên tại chỗ, trong lòng hoàn toàn tràn ngập nỗi nghi hoặc này.

Làm sao có thể?

“Hay lắm.”

“Chơi chết hắn ta đi.”

Đáp lại bọn họ chính là tiếng rống to hưng phấn.

Trên chiếc tàu lớn thứ ba, bọn người Vũ Văn Bác sau khi nhìn thấy Trần Dật Thần đè ép Cảnh Đằng, từng người giống như điên cuồng vung tay hô to lên, phải gọi là vô cùng kích động.

Tục ngữ nói người ngoài nghề xem náo nhiệt, trong nghề xem môn đạo, bọn người Vũ Văn Bác chỉ nhìn thấy Trần Dật Thần đang áp chế Cảnh Đằng, những đại sư võ đạo lại nhìn ra được mánh khóe… mặc dù hai bên đang đánh rất kịch liệt, nhưng mà Trần Dật Thần cũng chỉ chiếm ưu thế về khí thế, cũng không tạo thành tổn thương mang tính thực chất đối với Cảnh Đằng.

Nhưng mà… cho dù như vậy cũng đủ để rất nhiều người ở bên ngoài đoán trước, trong số đó có một đại sư võ đạo lại nhịn không được mà nói: “Truyền nhân của nhà họ Cảnh không mạnh như trong tưởng tượng nhỉ.”

“Không riêng gì truyền nhân nhà họ Cảnh, Trần Dật Thần cũng thế… dựa vào thực lực hiện tại Trần Dật Thần đang bộc lộ ra, có lẽ là cậu ta không cách nào giết chết được hai thượng nhẫn nước N.” Có người mở miệng phụ họa, sau đó đưa ra lời bàn tán.

“Đó là bởi vì Trần Dật Thần vẫn còn chưa sử dụng toàn bộ thực lực.”

Quản Nam Thiên lên tiếng nói, ông ta đã từng nhìn thấy cảnh tượng Trần Dật Thần giết chết hai thượng nhẫn ở Nhẫn Hồn, nắm rõ thực lực của Trần Dật Thần như lòng bàn tay.

Mặc dù là ông ta không biết Trần Dật Thần dùng loại phương thức nào để áp chế thực lực của bản thân, nhưng mà ông ta có thể nhìn ra được Trần Dật Thần tạm thời thay đổi chủ ý, không lấy thực lực mạnh nhất của mình ra, càng giống như là đang so tài với Cảnh Đằng.

“Ách…”

Ngạc nhiên khi nghe thấy câu nói này của Quản Nam Thiên, Không Minh đại sư, Trương Thiên đại sư, Triệu Vô Đạo và Kiều Vũ Đấu, bao gồm Cảnh Vân Phong với Cảnh Thế Minh ở bên trong, những đại sư võ đạo khác điều khẽ giật mình.

“Âm Dương Quyền được lưu truyền bí ẩn như thế cũng chỉ có như vậy thôi.”

Đúng lúc này, bóng dáng của Trần Dật Thần và Cảnh Đằng tách ra, anh không ra tay một lần nữa mà là đứng nguyên tại chỗ đột nhiên mở miệng nói, trong giọng nói tràn ngập sự khinh thường.

Giống y như phán đoán của Quản Nam Thiên, đúng là Trần Dật Thần đã không sử dụng toàn bộ sức mạnh của mình.

Đoạn thời gian gần đây anh đã từng tham khảo và tích hợp thế mạnh của nhiều môn võ sáng tạo ra thế võ riêng tùy theo tình thế của mình, bây giờ đã sáng chế ra chiêu thức thứ hai sau Đoạn Sơn Hà, nhưng mà cách với việc sáng tạo ra trọn bộ võ công vẫn còn kém xa lắm.

Vốn dĩ sau khi Trần Dật Thần dùng một quyền đánh lui Cảnh Đằng, lựa chọn chủ động tấn công, dự định cường thế đánh nổ Cảnh Đằng ở trước mặt của mọi người, nhưng mà tạm thời thay đổi chủ ý vì sau khi Cảnh Đằng vận dụng Âm Dương Quyền, thực lực tăng lên, công thủ nhiều mặt làm cho anh cảm thấy môn võ công này hoàn toàn có chỗ đặc biệt.

Lúc nãy anh tấn công Cảnh Đằng hơn mười chiêu rồi chưa làm Cảnh Đằng bị thương, nhưng mà cũng đạt tới mục đích mà mình mong muốn, cơ bản đã cảm nhận được chỗ độc đáo của Âm Dương Quyền.

“Ặc…”

Ngạc nhiên khi nghe thấy lời nói của Trần Dật Thần, đám người không khỏi giật mình.

Từ xưa đến nay Âm Dương Quyền đều có uy danh hiển hách trong giới võ đạo ở nước H, chưa từng có người nào dám xem nhẹ, ngược lại mỗi lần người nhà họ Cảnh xuất thế đều sẽ làm chấn động toàn bộ giới võ đạo.

Mà lần này Cảnh Đằng thân là truyền nhân của nhà họ Cảnh ra tay, vận dụng Âm Dương Quyền để tiến hành một trận chiến sinh tử với Trần Dật Thần, chẳng những rơi vào thế hạ phong, lại bị Trần Dật Thần đè ép đòn tấn công, hơn nữa còn bị Trần Dật Thần xem thường, đều này có thể không làm cho người khác kinh ngạc được hả?

“Đằng, để cậu ta mở mang kiến thức về Âm Dương Quyền chân chính đi.”

Lúc mọi người ở đây đang kinh ngạc, Cảnh Vân Phong vẫn luôn im lặng không nói lại mở miệng nói, trong lời nói tràn ngập sự tức giận. Từ xưa đến nay chưa từng có người nào dám xem thường Âm Dương Quyền, Trần Dật Thần chính là người đầu tiên.

“Dạ, thưa ông nội.”

Từ lúc bắt đầu đánh nhau đến bây giờ, đầu tiên là Cảnh Đằng rơi vào thế hạ phong, lúc nãy còn bị Trần Dật Thần trào phúng, tức giận đến nổi phổi sắp nổ tung, lúc này lại nghe thấy được lời nói của Cảnh Vân Phong, đầu tiên là anh ta đưa ra câu trả lời, sau đó lại phẫn nộ mà châm chọc nhìn chằm chằm vào Trần Dật Thần: “Thằng chó, tao sẽ cho mày hiểu rất nhanh thôi, mày thiếu hiểu biết đến cỡ nào.” Giọng nói vừa mới dứt, thể nội khí huyết của Cảnh Đằng đột nhiên lại bùng cháy, khí thế cả người giống như núi lửa phun trào, đột nhiên kéo lên.

Cái gì?

Ngoại trừ Quản Nam Thiên và một số người hiểu rõ về Âm Dương Quyền, bao gồm cả những đại sư võ đạo, sau khi mấy người bọn họ nhận ra sự thay đổi của Cảnh Đằng, ai nấy cũng đều khẽ giật mình.

“Cái này là tình huống gì vậy?”

“Chẳng lẽ là cậu ta đã sắp đột phá hóa kỳ trung kỳ ở trước mặt của mọi người?”

Sau khi kinh ngạc qua đi, có người nghi ngờ hỏi ở trong lòng, trong đó có một đại sư võ đạo.

Nghe thấy lời nói của đại sư võ đạo đó, gần như là tất cả mọi người đều di chuyển tầm mắt nhìn về phía Quản Nam Thiên.

Quản Nam Thiên thân là hội trưởng hiệp hội võ thuật ở nước H, là người có tuổi tác lớn nhất trong số những người ở đây, kiến thức cũng uyên bác nhất.

Bọn họ chờ Quản Nam Thiên có thể đưa ra một lời giải đáp.

“Điểm tinh túy của Âm Dương Quyền là ở chỗ âm dương chuyển hóa, có thể bổ sung âm dương, đạt tới cả công lẫn thủ, nhân chí âm chí dương, hoặc công hoặc thủ, võ giả một khi tu luyện Âm Dương Quyền từ bỏ công kích hoặc phòng thủ thì năng lực bản thân sẽ tăng lên với một mức độ lớn.”

Phát giác được sự nghi hoặc của đám người, Quản Nam Thiên chậm rãi mở miệng nói, đưa ra đáp án, cố ý nói rất lớn đủ để cho Trần Dật Thần nghe thấy rõ ràng, gián tiếp nhắc nhở Trần Dật Thần hãy cẩn thận.

“Âm Dương Quyền lại thần kỳ như thế hả, chả trách lại được vinh dự là một trong những võ công tuyệt thế ở nước H.”

“Mặc dù là lúc nãy Trần Dật Thần chiếm ưu thế, nhưng mà phần lớn đều dựa vào kinh nghiệm liều mạng chiến đấu, hơn nữa cũng không tạo thành tổn thương mang tính thực chất với Cảnh Đằng. Nếu thật sự dựa theo lời của Quản minh chủ đã nói, thế thì tiếp theo đây coi như Trần Dật Thần nguy hiểm rồi.”

Lời nói của Quản Nam Thiên đã để cho những người không hiểu sâu sắc về Âm Dương Quyền phải kinh ngạc, sau đó không hẹn mà cũng đưa mắt nhìn về phía Trần Dật Thần.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp