“Không phải ân nhân của tôi? Anh Trần sao lại nói như vậy?” Anne có chút tò mò, lúc này cuối cùng cô ta cũng hiểu tại sao Trần Anh Tài hồi nãy lại có phản ứng lớn như vậy rồi, hoá ra em trai họ của Trần Anh Tài và ân nhân của cô ta có cùng một tên, hai người đều tên là Trần Dật Thần.
Nhưng, tại sao Trần Anh Tài lại cảm thấy em trai họ của anh ta không phải là ân nhân của mình chứ?
“Công chúa Anne, thân phận của cô tôn quý đến thế nào, giống như mặt trời trên trời vậy, mà người em trai họ đó của tôi chẳng qua chỉ là một người bình thường, tôi không cảm thấy cậu ta có cơ hội tiếp xúc tới cô.”
Trần Anh Tài mỉm cười nói, lời này của anh ta vừa ngầm khen ngợi Anne, vừa giải đáp sự nghi hoặc của Anne.
Còn về chuyện ân nhân mà Anne nói và Trần Dật Thần mà anh ta quen biết là cùng một người….tuy có xác suất này, nhưng thật sự là quá nhỏ, còn nhỏ hơn mua một tờ vé số trúng 2 tỷ nữa.
Đôi mày liễu của Anne nhíu lại, tuy Trần Anh Tài nói năng rất chắc nịch, nhưng đáy lòng cô ta lại có một cảm giác kỳ lạ, rằng người em họ của Trần Anh Tài, chính là ân nhân của cô ta!
“Anh Trần, có tiện cho tôi xem ảnh của người em họ đó của anh không?” Anne nhịn không được mà đề ra thỉnh cầu, tuy xác suất Trần Dật Thần mà Trần Anh Tài nói và Trần Dật Thần mà cô ta quen biết là cùng một người là gần như bằng không, nhưng cô ta muốn xác nhận một chút xem, để yên lòng của mình.
“Đương nhiên là tiện rồi.”
Biểu hiện của Anne kiên quyết như vậy, Trần Anh Tài đương nhiên không có dám có bất kỳ ý kiến gì.
Rất nhanh, anh ta đã lục tìm được ảnh của Trần Dật Thần từ trên trang mạng xã hội của người khác.
Tấm ảnh này, chính là ảnh của Trần Dật Thần mà mấy tiếng trước có người đã chụp lén ở bãi đua xe ngầm Côn Sơn.
Không phải rõ nét lắm, nhưng cũng đủ để nhìn ra được đường nét đại khái của Trần Dật Thần.
Trên thực tế, ngoại trừ Trần Anh Tài ra thì trong điện thoại của đa số quan viên Yến Kinh có mặt hôm nay cũng đều có tấm ảnh này.
Bởi vì, chuyện Trần Dật Thần đàn áp được vua đua xe của Cao Ly ở bãi đua xe ngầm đã được lan truyền khắp Yến Kinh thông qua mạng xã hội rồi.
Lúc này, đa số người ở tầng lớp thượng lưu của Yến Kinh đều biết đến Trần Dật Thần.
Sau khi lục ảnh ra, Trần Anh Tài mới đưa điện thoại đến trước mặt Anne.
Còn chưa nhận lấy điện thoại thì Anne đã sững sờ.
Hệt như bị sét đánh qua, cả người ngây ngốc tại chỗ.
“Công chúa Anne….”
Nhìn thấy phản ứng của Anne, Trần Anh Tài cũng sững sờ.
Không lẽ…..
Ân nhân của Anne, thật sự là đứa con hoang đó sao?!
“Công chúa Anne…..”
Trần Anh Tài nhịn không được mà mở miệng lần nữa, anh ta muốn nhắc nhở Anne rằng có thể đã nhầm người rồi, thế nhưng, lời này anh ta còn chưa kịp nói thì đã bị Anne cắt ngang một cách đầy kích động: “Anh Trần, anh ta chính là người mà tôi muốn tìm!”
Nụ cười trên mặt Trần Anh Tài hoàn toàn cứng đờ.
Ngữ khí chắc nịch của Anne lập tức đánh tan đi tia cầu may cuối cùng trong lòng anh ta.
“Anh Trần, bây giờ anh ấy đang ở đâu?” Anne hưng phấn đến đỏ cả khuôn mặt nhỏ, tâm trạng trong lòng cô ta lúc này chỉ có thể dùng từ kích động để hình dung, vốn dĩ cô ta đã chuẩn bị sẵn sàng để tìm kiếm Trần Dật Thần ở nước H cả đời rồi, nhưng không ngờ, vừa tới nước H đã có được tin tức của Trần Dật Thần.
“Cậu…cậu ta bây giờ chắc đang ở Yến Kinh.” Trần Anh Tài gắng gượng nở ra một nụ cười trên mặt, nhưng trong lòng anh ta lúc này có thể nói là khó chịu còn hơn ăn phải ruồi nữa, có đánh chết anh ta, anh ta cũng không ngờ được rằng, vị ân nhân mà Anne cực khổ tìm kiếm, vậy mà lại thật sự là Trần Dật Thần!
“Anh ấy cũng đang ở Yến Kinh sao?!”
“Chúa ơi, thật sự quá trùng hợp rồi!”
Đôi con ngươi xinh đẹp của Anne lại phát sáng lên, cô ta lúc này đã không còn chút tư thái cao quý của công chúa hoàng thất nào nữa rồi, càng giống như một cô bé nhỏ hoan hô vui sướng khi được ăn kẹo.
“Đúng là rất trùng hợp.”
Trần Anh Tài gật gật đầu, gắng gượng mà đè sự không vui trong đáy lòng mình xuống.
Tuy anh ta không hiểu nổi, một đứa con hoang như Trần Dật Thần tại sao lại có thể có quan hệ với một cô công chúa hoàng thất ở xa tít bên kia của đại dương chứ, mà đối với anh ta mà nói, chuyện quan trọng nhất bây giờ chính là chiêu gọi nhà đầu tư gọi vốn!
Chuyến viếng thăm lần này của Anne là mang cả tập đoàn tài chính của Nước A tới cùng.
Mà anh ta lại là người phụ trách chiêu thương gọi vốn của khu vực Phòng ở Yến Kinh, nếu như có thể lấy được sự đầu tư của tập đoàn tài chính Nước A thông qua Anne thì địa vị trong giới chính trị ở Yến Kinh của anh ta sẽ được nâng lên rất nhiều.
Đồng thời, anh ta cũng có nhiều quyền lên tiếng ở nội bộ nhà họ Trần hơn!
Cho nên, anh ta cần phải xử lý được Anne.
Từ biểu hiện hiện tại của Anne có thể thấy, cô ta là hoàn toàn không liên hệ được với Trần Dật Thần.
Như vậy, anh ta hoàn toàn có thể lợi dụng mối quan hệ của Trần Dật Thần và Anne!
Dù sao Anne cũng không biết mối quan hệ đối địch của anh ta và Trần Dật Thần chứ, thậm chí Anne còn sẽ vì Trần Dật Thần là em họ của anh ta mà có hảo cảm với anh ta nữa!
Sau khi nghĩ đến đây, Trần Anh Tài cố ý bày ra một bộ dạng rất tức giận: “Trần Dật Thần cũng thật là, cậu ta có một người bạn cao quý ưu nhã như cô mà chưa từng nhắc tới với tôi.”
Lần này, Anne nghe vậy, dùng nụ cười để che đi sự ngại ngùng của mình—-cái gọi là bạn bè, chỉ là cô ta đơn phương nói ra thôi, còn chưa nhận được sự công nhận của Trần Dật Thần nữa mà!
Sau sự ngại ngùng, Anne rất muốn hỏi thăm Trần Anh Tài rằng Trần Dật Thần đang ở đâu của Yến Kinh, nhưng cô ta biết hiện tại không thích hợp, cho nên không có hỏi.
Cùng lúc đó, thành viên nước H tại hiện trường đều nhìn sang Trần Anh Tài với vẻ quái dị.
Bọn họ đều biết mối quan hệ giữa Trần Anh Tài và Trần Dật Thần, kết quả Trần Anh Tài còn thoải mái mà mượn mối quan hệ của Trần Dật Thần và Anne để kiếm lợi cho mình….
Mặt dày vô sỉ.
Lúc này, bọn họ đều không hẹn mà cùng thầm đưa ra một đánh giá như vậy cho Trần Anh Tài.
“Cô Anne xinh đẹp, chúng ta hãy cạn thêm một ly vì mối duyên phận thần kỳ này đi.”
Trần Anh Tài tuy nhận ra ánh mắt của đám người, nhưng chả hề quan tâm, mà mỉm cười cụng ly với Anne lần nữa.
Ý nghĩa của Anne đối với anh ta chính là có thể quyết định cho tập đoàn tài chính của Nước A đầu tư ở khu Phòng Sơn Yến Kinh Hay không, sẽ đầu tư bao nhiều, còn về việc lợi dụng thủ đoạn gì để đạt được mục đích này thì đều không quan trọng, quan trọng là chuyện này có thể giúp anh ta để lại một mốc son đẹp đẽ trong lý lịch của mình, xây dựng cơ sở vững chắc cho con đường tương lai sau này!
“Được, anh Trần.”
Anne rất dứt khoác mà đồng ý, lại cụng ly với Trần Anh Tài lần nữa.
Sau đó, Trần Anh Tài hoàn toàn thay thế các lão đại Yến Kinh khác ở hiện trường, trở thành nhân vật chính của phe nước H trong bữa tiệc, dần dần uống rượu trò chuyện vui vẻ cùng với Anne.
Bình thường mà nói, có hai dịp mà lãnh đạo sẽ để ý đến mặt mũi và quyền uy của mình nhất, một là hội trường, hai là bữa tiệc.
Ở hội trường, một câu nói tuỳ ý của một đại lãnh đạo cũng được tính là chỉ thị, còn ở bữa tiệc, đại lãnh đạo chính là nhân vật chính tuyệt đối, là đối tượng để người khác tâng bốc, nịnh nọt.
Nhưng hôm nay, rất nhiều lão đại Yến Kinh đều cam tâm tình nguyện để Trần Anh Tài thay mình ra mặt, mục đích là để Trần Anh Tài đại diện Yến Kinh mà xây dựng mối quan hệ tốt với Anne, để làm bước đệm cho buổi toạ đàm chiêu thương gọi vốn ngày mai.
Lúc 9 giờ, bữa tiệc đã kết thúc trong tiếng cười nói vui vẻ.
Rất nhiều lão đại Yến Kinh dắt theo đám người Trần Anh Tài tiễn đám người Anne lên thang máy, rồi mới rời khỏi khách sạn.
“Thật đáng tiếc, còn chưa kịp hỏi thăm vị trưởng khu họ Trần kia về tung tích cụ thể của Trần Dật Thần nữa.” Thang máy đi lên, Anne bị vệ sĩ và các phú thương của tập đoàn tài chính vây quanh, trong lòng cảm thấy vô cùng đáng tiếc.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT