“Ây…”

Phản ứng của Amaterasu Takeno một lần nữa khiến vị chỉ huy thứ hai ở Hokkaido sửng sốt, sau đó lại hỏi: “Ngài Amaterasu, Trần Dật Thần nổ tung căn cứ, dẫn đến ông bị thương đúng không?”

“Giết tôi đi!”

Amaterasu Takeno vẫn đang muốn chết, nhưng ông ta không còn cầu xin mà là tràn đầy phẫn nộ, đến mức vẻ mặt đặc biệt dữ tợn.

“Báo cáo Trưởng ban, chúng tôi đã tìm thấy thi thể của xã trưởng Miyamoto ở phía bên kia, ngoài ra, căn cứ không có ai, thậm chí ngay cả thi thể cũng không tìm được. Chúng tôi nghi ngờ rằng tất cả những người khác đã chết trong vụ nổ.”

Lần này không đợi người chỉ huy thứ hai của đội tuần tra Hokkaido nói gì, trong bộ đàm truyền đến tiếng báo cáo của thuộc hạ.

“Lập tức đưa ngài Amaterasu đi bệnh viện cứu chữa.”

Bên tai vang lên báo cáo của thuộc hạ, trong lòng người chỉ huy thứ hai của đội tuần tra Hokkaido lại dấy lên một cơn sóng dữ, anh ta suy nghĩ một lúc rồi trực tiếp đưa ra chỉ thị.

Dưới cái nhìn của anh ta thì Amaterasu Takeno phần lớn là bị nổ choáng váng nên mới có thể một lòng muốn chết.

Dứt lời, anh ta không để ý đến Amaterasu Takeno nữa, quay người đi ra khỏi phòng điều trị, sau đó báo cáo tình hình với cấp trên.

Mấy phút sau, xe tuần tra gầm rú rời khỏi trụ sở Nhẫn Đường.

Cùng lúc đó.

Đông Kinh, nhà tổ gia tộc Amaterasu.

Amaterasu Taka, thân là tộc trưởng gia tộc Amaterasu vẫn chưa biết được chuyện xảy ra ở Hokkaido, nhưng trong lòng ngập tràn lo lắng.

Bởi vì trong một giờ qua ông ta đã cố gắng liên lạc với trụ sở Nhẫn Đường nhưng đều không thành công… Cuộc gọi hoàn toàn không liên lạc được.

“Chẳng lẽ thất thủ?”

Ngoài lo lắng thì trong lòng Amaterasu Taka còn hiện ra một ý nghĩ như vậy.

Suy nghĩ hiện lên, trái tim ông ta như chìm xuống đáy.

Đối với ông ta và toàn bộ gia tộc Amaterasu mà nói, Amaterasu Takeno là nền tảng lớn nhất, cũng là hi vọng có thể đánh giết được Trần Dật Thần, nếu như Amaterasu Takeno xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, vậy thì đối với gia tộc Amaterasu mà nói quả thật chính là ác mộng.

“Không có khả năng. Anh trai thực lực xuất sắc, tên rác rưởi nước H kia chắc chắn không thể trở mình.”

Ngay sau đó, Amaterasu Taka lại lắc lắc đầu, thực lực của Amaterasu Takeno còn bày ra đó, ông ấy là người đầu tiên dưới Tông sư của nước N, ông ta không tin Trần Dật Thần có thể trở mình đánh giết Amaterasu Takeno.

“Ù!”

Khi Amaterasu vừa dứt lời thì tiếng điện thoại rung vang lên, phá vỡ sự yên tĩnh trong căn phòng.

Amaterasu Taka là một người thông minh, lấy điện thoại di động ra xem lại phát hiện đó không phải là cuộc gọi từ trụ sở Nhẫn Đường.

Chủ nhân của cuộc gọi là Sato Murakami, người chỉ huy nhóm tuần tra nước N.

Phát hiện này khiến Amaterasu Taka đầu tiên là khẽ giật mình, sau đó trái tim lần nữa treo lên trên cổ họng, nỗi lo lắng trong lòng lại vọt thẳng lên cao.

“Hít…”

Amaterasu hít sâu một hơi, lấy lại bình tĩnh, sau đó nhận điện thoại: “Xin chào, ngài Sato.”

“Ngài Amaterasu, ông có biết chuyện gì đã xảy ra ở Hokkaido không?”

Sato Murakami hỏi, giọng điệu phức tạp, ông ta biết kế hoạch của Amaterasu Takeno, nhưng không ngờ rằng Trần Dật Thần sẽ lật ngược.

“Xảy ra chuyện gì?” Amaterasu Taka vô thức hỏi, căng thẳng đến nín thở.

“Trần Dật Thần nổ tung trụ sở Nhẫn Đường, ngoại trừ anh trai ông ra thì tất cả những người khác đều chết trong vụ nổ. Mặc dù anh trai ông còn sống nhưng chân tay bị nổ tung, hơn nữa tinh thần thần mơ hồ, cứ khăng khăng bảo người của tôi giết ông ấy đi.” Sato Murakami nói với Amaterasu Taka tình huống vừa được báo cáo.

“Cái… cái gì?”

Amaterasu ngây dại.

Mặc dù bởi vì vừa rồi không thể nào liên lạc với trụ sở Nhẫn Đường, lại thêm nhận được điện thoại từ Sato Murakami, trong lòng rất là bất an, cũng nghĩ đến khả năng bên Hokkaido đã xảy ra chuyện, nhưng khi nghe những lời của Sato Murakami, ông ta vẫn chết lặng.

Bởi vì kết quả này tệ hơn so với sự tưởng tượng của ông ta, quả thật là mẹ nó quá vô lý.

“Ngài Amaterasu, tôi đồng cảm sâu sắc với điều này.”

Sato Murakami thở dài, ông ta biết rõ Amaterasu Takeno có ý nghĩa như thế nào đối với gia tộc Amaterasu.

“Sao…sao có thể như vậy?”

Amaterasu Taka không thể nào chấp nhận được sự thật này, ông ta vô thức hỏi, không biết là đang hỏi Sato Murakami hay là hỏi chính mình.

“Theo phán đoán sơ bộ của chúng tôi, Trần Dật Thần hẳn là sau khi tàn sát đẫm máu trụ sở Tổ chức Nhẫn Hồn thì lấy được thuốc nổ từ trụ sở của Tổ chức Nhẫn Hồn, sau đó lợi dụng thời gian người của ông rời khỏi trụ sở Nhẫn Đường thì đặt thuốc nổ tại trụ sở Nhẫn Đường. Chờ sau khi anh trai ông dẫn người trở về trụ sở Nhẫn Đường thì kích nổ bom.” Sato Murakami nói.

Lần nữa nghe được lời nói của Sato Murakami, toàn thân Amaterasu Taka lắc lư, tay run lên một cái, suýt chút nữa ném điện thoại ra ngoài.

Sau đó cả người ông ta vô lực ngồi xuống mặt đất.

Ngay cả Sato Murakami cũng biết Amaterasu Takeno có ý nghĩa như thế nào đối với gia tộc Amaterasu, huống chi là bản thân ông ta?

Ông ta hiểu rõ hơn ai hết, gia tộc Amaterasu mất đi Amaterasu Takeno thì sẽ gặp phải cái gì.

“Tôi muốn giết cái tên rác rưởi đó!”

Trọn vẹn nửa phút sau, Amaterasu Taka mới lấy lại tinh thần từ trong cú sốc lớn, ông ta dường như phát điên, vẻ mặt dữ tợn gầm lên.

“Ngài Amaterasu, xin hãy tỉnh táo, anh trai ông mà chết thì toàn bộ nước N người có thể đánh giết cậu ta chỉ có mấy vị thủ lĩnh, nhưng mấy vị thủ lĩnh kia e rằng sẽ không ra tay.”

Sato Murakami nói, chuyện cho tới bây giờ, ông ta cũng hi vọng diệt trừ Trần Dật Thần càng sớm càng tốt, nếu không ông ta không thể nào đoán trước được tiếp theo sẽ còn xảy ra chuyện gì.

Để một vị cao thủ Hóa Kình thông thạo vũ khí hiện đại hoành hành ngay tại nước N sẽ là tai họa cho toàn bộ đất nước N.

Amaterasu trầm mặc, ông ta biết Sato Murakami đang nói sự thật.

“Đương nhiên còn có một cách, để Chiến Đường Thần Ẩn ra tay hành động.”

Sato Murakami lại mở miệng nói, đưa ra một đề nghị: “Mặc dù Trần Dật Thần có sức chiến đấu đáng sợ, hơn nữa lại có kinh nghiệm phong phú trong tác chiến đặc chủng, nhưng nếu như Chiến Đường Thần Ẩn bao vây diệt trừ với quy mô lớn thì vẫn có thể giết chết cậu ta. Nhưng làm như vậy ắt sẽ phải dẫn đến một số lượng lớn ninja Chiến Đường Thần Ẩn thương vong, hơn nữa sẽ gây chấn động cực lớn.”

Chiến Đường Thần Ẩn?

Đồng tử của Amaterasu Taka co lại. Đây là tổ chức có sức chiến đấu hùng mạnh nhất nước N, tất cả thành viên trong Chiến Đường đều là võ giả, hơn nữa còn kết hợp vũ khí hiện đại, vào ngày bình thường, những người này hoàn toàn không bị điều động.

Nói chung chỉ có khi nước N gặp phải tai họa lớn không thể ngăn cản được thì mấy người này mới được điều động.

Nếu để đối phó với Trần Dật Thần mà điều động Chiến Đường Thần Ẩn thì giới võ thuật nước N chắc chắn sẽ rơi vào tình trạng hỗn loạn.

Chỉ là hiện tại ông ta không thể nghĩ được nhiều như vậy.

Ngay sau đó, Amaterasu nghiến răng và đưa ra quyết định: “Cho dù cái giá phải trả lớn đến mức nào thì tôi cũng muốn giết chết tên rác rưởi kia.”

“Vậy ông nhanh chóng tìm người của Chiến Đường Thần Ẩn đi, phía tôi cũng sẽ liên lạc với người của Chiến Đường Thần Ẩn.

Tôi nghĩ người của Chiến Đường Thần Ẩn cũng không hi vọng Trần Dật Thần tiếp tục sống sót, chỉ cần ông trả giá cao, họ sẽ ra tay giúp ông xử lý Trần Dật Thần.”

Sato Murakami nói: “Dù sao nếu để cho Trần Dật Thần sống sót rời khỏi nước N thì sẽ trở thành sự sỉ nhục lớn nhất của nước N trong mấy chục năm qua.”

“Được!”

Amaterasu Taka đáp lại, sau đó lập tức liên lạc với người của Chiến Đường Thần Ẩn.

Một giờ sau, Chiến Đường Thần Ẩn tổ chức một cuộc họp khẩn cấp.

Cuộc họp chỉ diễn ra nửa giờ, tất cả các bên đã đạt được sự nhất trí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play