“Ngại quá, lơ đễnh không tìm kĩ nên đã đâm lệch, lại lần nữa.”

Trần Dật Thần mỉm cười, sau đó lau vết máu trên dao găm đi, động tác của anh rất chậm, giống như đang lau một tác phẩm nghệ thuật.

Nhưng mà…

Việc làm này, lọt vào mắt tên cao to thì khiến tên cao to có cảm giác rợn cả gáy, sự sợ hãi trong lòng ngày ngày càng nhiều!

“Ây, lần đâm này, tôi phải tìm đúng chỗ mới được.”

Trần Dật Thần không để ý tên cao to mà cầm con dao găm lên lần nữa, vạch ở chỗ động mạch chủ trên đùi tên cao to.

Mỗi lần anh vạch một cái là lại khiến trong lòng tên cao to căng thẳng, ba lần liên tục, tên cao to sắp sụp đổ, ngã nhào xuống đất.

“Đừng… đừng mà!”

Tên cao to co quắp trên mặt đất, cả người toát mồ hôi lạnh, sợ hãi nhìn Trần Dật Thần: “Nếu tôi nói cho anh biết thì anh sẽ bỏ qua cho tôi chứ?”

“Ừ.” Trần Dật Thần dứt khoát gật đầu.

“Anh… anh chắc chứ?” Tên cao to hơi nghi ngờ.

“Mục đích mà tôi đến đây là cứu bạn tôi, anh chỉ là cấp dưới, làm việc theo lệnh, sự sống chết của anh chẳng có giá trị gì với tôi cả.”

Trần Dật Thần nói thế, anh biết, chỉ có nói thế thì mới khiến tên cao to hết đề phòng mà tin mình.

“Lần này, Nhẫn Hồn chúng tôi ngoại trừ điều một trăm tinh anh chúng tôi ra thì còn điều ba mươi nhẫn giả của Nhẫn Đường, trong số đó có hai mươi người là hạ nhẫn, mười người là trung nhẫn.”

“Ngoài ra còn có hai vị thượng nhẫn tôn kính của gia tộc Miyamoto và gia tộc Matsushima, chính là ngài Hito nokuma và ngài Chiba Yoshimasa…” Bên tai vang lên lời nói của Trần Dật Thần, tên cao to chọn tin tưởng, anh ta giống như cây đậu đã ngã nhanh chóng nói tình hình nhân viên của Sát Cục cho Trần Dật Thần.

“Nhân viên phân bố thế nào?” Trần Dật Thần lại hỏi.

“Một trăm tinh anh chúng tôi chia ra tiến hành tuần tra và canh gác ở các ngõ ngách trong sân trò chơi, ba mươi nhẫn giả của Nhẫn Đường thì ẩn trốn trong đu quay gần đây, bốn sát thủ trong tổ chức Nhẫn Hồn ở trong buồng lái đu quay, bọn họ đều có súng bắn tỉa, phụ trách đánh lén.”

Tên cao to không hề giấu giếm mà nói hết thảy: “Ngài Hito Nokuma và ngài Chiba Yoshimasa đều ở trong lầu ba. Đúng rồi, bạn của anh ở trong buồng lái đu quay. Đây chính là tình hình phân bố của toàn bộ nhân viên, tôi không hề lừa anh!”

“Anh đúng là không lừa tôi, mà tôi cũng sẽ không lấy mạng anh.”

Lời nói của tên cao to gần như y chang phán đoán của Trần Dật Thần, anh gật đầu, sau đó vỗ một chưởng lên gáy tên cao to, tên cao to lại ngã nhào hôn mê bất tỉnh.

Anh không giết tên cao to, nhưng sau cùng tên này có sống được hay không thì tùy vào vận may của anh ta.

Sau khi nắm hết thực lực của quân bên địch và sự phân bố của nhân viên, Trần Dật Thần không hề nán lại, lại mượn bóng tối, lợi dụng lùm cây, bụi cỏ mà ẩn trốn đi vào sân trò chơi.

Một lúc sau, khi Trần Dật Thần đi tới sát rìa sân chơi thì quân địch vẫn chưa phát hiện đội mười bị giết, mà tay súng bắn tỉa trong buồng lái đu quay cũng chỉ ngồi trên ghế chứ không tiến hành canh gác.

Tất cả những chuyện này giúp Trần Dật Thần đi vào sân trò chơi rất thuận lợi.

Dưới màn đêm, Trần Dật Thần ẩn núp, che giấu suốt quá trình, không những không ra tay với tinh anh Nhẫn Hồn phụ trách canh gác và tuần tra mà lại cố ý tránh bọn họ.

Vì bước thứ hai trong kế hoạch của anh là đánh gục bốn tay súng bắn tỉa trong buồng lái đu quay, đương nhiên là không thể giao chiến với đám tinh anh của Nhẫn Hồn phụ trách tuần tra cánh gác, thế sẽ khiến mình bại lộ.

Thời gian cứ trôi qua, một lát sau, Trần Dật Thần ẩn náu ở chỗ cách đu quay một trăm mét.

Tuy thế nhưng Trần Dật Thần vẫn không dừng lại.

Vì loại súng bắn tỉa anh lấy được từ tinh anh chỗ sườn núi là MP5, chính xác là MP5A1 của công ty HK.

Đầu ngắm của khẩu súng nguyên bản được cải tiến, đổi đầu ngắm từ loại xoay thành loại đầu ngắm có thể điều chỉnh trở về trong cự ly từ 25m đến 100m thành đầu ngắm có vòng phòng vệ, nóng súng có hình vây cá đổi thành nòng súng bóng loáng không có hình vật gì, đầu nòng súng gắn thêm ba tấm Kasun dùng để gắn các linh kiện cho nòng súng như ống giảm thanh, công cụ chống cháy.

Tầm sát thương của MP5A1 giống MP5, đều là 200 mét, mà đu quay cách mặt đất chừng 100 mét.

Vậy nên Trần Dật Thần muốn tiến hành bắn tỉa có hiệu quả với tay bắn tỉa trong buồng lái đu quay, nhất định phải bảo đảm cự ly với đu quay trong vòng 100 mét… Chỉ có thế thì tầm bắm mới nằm trong cự ly 200 mét!

Tuy Tiêu Quốc Trung đã dặn Trần Dật Thần không nên dùng súng gì nhiều, vì võ giả không thể quá lệ thuộc đồ ngoài thân, nhưng trong tình hình này thì súng mới là cách tốt nhất để giải quyết vấn đề.

Tuy không dừng bước nhưng Trần Dật Thần không ngồi ẩn náu nữa, mà nằm trong bụi cỏ, hai tay chống mặt đất, chậm rãi di chuyển.

Qua việc nằm sấp di chuyển, Trần Dật Thần lại đi lên trước ba mươi mét, sau đó phát hiện có bóng đen núp trong bụi cây cách đu quay từ ba mươi mét đến năm mươi mét.

Phát hiện này khiến Trần Dật Thần dừng di chuyển, anh chậm rãi lấy MP5A1 trên vai xuống, sau đó cẩn thận kiểm tra một lần, bảo đảm súng không có vấn đề gì, sau đó là rút ống giảm thanh xuống.

Tuy ống giảm thanh có thể giảm tiếng, tránh bị kẻ địch phát hiện, nhưng vì thế mà khiến uy lực của khẩu súng bị giảm đi.

Bốn tên tay bắn tỉa đều ở trong buồng lái của đu quay, buồng lái có thủy tinh, đạn sẽ bị thủy tinh ngăn lại mà uy lực bị yếu đi, để an toàn anh đành phải tháo ống giảm thanh xuống, bảo đảm một phát súng bắn chết.

Làm xong mọi chuyện, Trần Dật Thần cầm súng lên, nhằm vào buồng lái đu quay.

“Báo… báo cáo, có người lẻn vào khu phía Đông!”

Làm xong tất cả, Trần Dật Thần bật tai nghe, học theo giọng nói của tên cao to ban nãy, hạ giọng rồi đột nhiên báo cáo.

Để thống nhất chỉ huy và hành động nên tất cả những người tham gia vào hành động tối nay đều được phân phối điện thoại vô tuyến.

Lúc này, Trần Dật Thần vừa nói thì lập tức khiến mọi người đều nghe được!

Trần Dật Thần nước H đến rồi ư?!

Trần Dật Thần nói xong, mười tên nhẫn giả ẩn náu gần đu quay, không hẹn mà cùng chổm dậy nhìn về phía Đông.

Còn trong buồng lái đu quay, bốn tên sát thủ của tổ chức Nhẫn Hồn cầm kính lên quan sát, nhìn về phía Đông.

“Nói cho tôi, tình huống cụ thể như thế nào?”

Cùng lúc đó, Hito Nokuma ở lầu ba hỏi, giọng nói vừa kinh sợ vừa phấn khởi.

“Đoàng!”

“Đoàng!”

“Đoàng!”

“Đoàng!”

Đáp lại Hito Nokuma chính là bốn tiếng súng.

Tiếng súng điếc óc xé trời, phá vỡ sự im lặng của đêm tối, cũng đáp lại tất cả mọi người.

Trần Dật Thần nước H đến thật rồi!

Trần Dật Thần bắt chước giọng nói của tên cao to đó rồi nói, hấp dẫn sự chú ý của mọi người, sau đó nhân lúc bốn tay bắn tỉa đứng dậy mà bắn bốn phát súng.

Trong đó, hai tiếng súng vang trước gần như cùng phát ra, hai tiếng sau cũng như thế, hơn nữa còn cách hai tiếng trước chưa đến một giây!

“Loảng xoảng! Loảng xoảng!”

Sau khi tiếng súng vang lên là tiếng thủy tinh vỡ, bốn viên đạn như được cài máy lần theo dấu vết, chính xác bắn trúng đầu bốn tay bắn tỉa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play