Năm nay, tuổi của Hạ Trấn Quốc cũng đã dần xế chiều, đáng lý nên được hưởng phúc, Trần Dật Thần không nhẫn tâm để Hạ Trấn Quốc tiếp tục sống trong một khu tái định cư đổ nát này, mỗi ngày đều phải leo cầu thang.
Ý định ban đầu của Trần Dật Thần là tìm cơ hội thích hợp để đưa Hạ Trấn Quốc vào biệt thự của Núi Ngọc Tuyền sau khi Hạ Trấn Quốc xuất viện, và mời một vài người làm chăm sóc Hạ Trấn Quốc, nhưng bây giờ Lâm Như Tuệ làm như thế, Trần Dật Thần nhất thời cũng không quan tâm.
Sáng sớm hôm sau, đội trưởng đội an ninh Chu Hòa đã vội vàng đến phòng làm việc của Hạ Lạc.
“Chủ tịch, không hay rồi.” Chu Hòa không gõ cửa mà xông vào thẳng thừng.
“Sao vậy? Cái gì không hay?” Hạ Lạc cảm thấy lo lắng.
“Mấy huynh đệ tôi phái ra ngoài theo dõi, không ai trong số họ trở về.”
“Không có ai trong số họ trở về?” Hạ Lạc cũng kinh ngạc.
“Ừm, không ai trong số họ trở về, hôm nay tôi đến nhà họ Diệp, phát hiện toàn bộ trang viên nhà họ Diệp, đừng nói là người, thậm chí một con chó cũng không có.” Chu Hòa kinh hãi nói, nhà họ Diệp rộng lớn, chỉ trong một đêm biến thành vườn không nhà trống, dường như có một bàn tay vô hình nào đó quét sạch họ đi không còn một dấu vết, thật sự quá đáng sợ.
“Ý cậu là …” Sắc mặt Hạ Lạc hơi tái nhợt, rõ ràng là nhà họ Diệp đã không còn nữa, bao gồm cả những người do Chu Hòa phái tới, tuy không nhất định chết, nhũng bọn họ đừng mong liên lạc được nữa, bởi vì đối phương căn bản không muốn cho bọn họ cơ hội.
“Chủ tịch, tôi sợ… là do tên phế vật kia làm!” Chu Hòa nghiến răng nghiến lợi, thật ra anh còn không tin Trần Dật Thần lại làm ra tất cả những chuyện này, nhưng tình huống hiện tại, anh không thể không tin, bởi vì Hạ Nhược Y căn bản không có năng lực làm như thế.
Cơ thể Hạ Lạc run lên, nếu như Trần Dật Thần làm chuyện này, anh ta thật sự không dám nghĩ đến.
Lặng lẽ xóa bỏ một gia tộc, hơn nữa còn là gia tộc lâu đời …
Hạ Lạc lại rùng mình.
“Chu Hòa, cậu có chắc là tên phế vật đó làm không? Có khi nào là nhà họ Diệp đắc tội người khác?” Hạ Lạc nuốt nước bọt hỏi, anh vẫn không thể tin được Trần Dật Thần có năng lực che trời như vậy, từ trước đến nay, Trần Dật Thần đều thể hiện hắn là một tên phế vật không hơn không kém.
Tuy rằng một tháng qua, Trần Dật Thần đột nhiên trở nên có thế lực, nhưng Hạ Lạc vẫn không thể tìm được mối liên hệ nào cho thấy Trần Dật Thần có thể bí mật quét sạch nhà họ Diệp như thế.
Chu Hòa do dự một chút: “Chủ tịch, có khả năng như vậy, nhưng … xác suất rất nhỏ. Nhà họ Diệp đã cắm rễ ở Thương Châuhơn hai mươi năm, nếu muốn diệt, thì đã diệt từ lâu rồi, nhưng chi tiết hôm qua đúng là có hơi trùng hợp một chút. ”
Chu Hòa ý tứ rất rõ ràng, chuyện này còn liên quan nhiều đến Trần Dật Thần.
“Nếu là phế vật đó diệt nhà họ Diệp, tại sao anh ta không tới làm phiền tôi?” Hạ Lạc không muốn hỏi, nếu như Trần Dật Thần thật sự có năng lực tiêu diệt họ Diệp, thì Trần Dật Thần nhất định sẽ biết, là anh ta cho người đưa Hạ Trấn Quốc đến nhà họ Diệp, ngày hôm qua lẽ ra Trần Dật Thần phải đến tìm anh ta, nhưng mà, cho tới bây giờ vẫn chưa thấy Trần Dật Thần có động tĩnh gì.
Chu Hòa lắc đầu nói: “Tổng Giasm đốc, tôi không biết, chẳng lẽ … tên phế vật đó đang kiêng dè điều gì sao?”
Sắc mặt Hạ Lạc u ám khó đoán, kiêng dè? Trần Dật Thần kiêng dè anh ta?
Anh không nghĩ vậy, sở dĩ Trần Dật Thần không hành động với anh là vì lý do khác.
“Chu Hòa, gần đây bồi bổ cho người của cậu đi. Biện pháp an ninh của công ty phải làm tốt. Ngoài ra, đi thuê một nhóm vệ sĩ về đây, nhất định phải có thể lực xuất sắc. Giá cả không thành vấn đề.” Khuôn mặt ủ rũ nói, đến giờ mọi chuyện đã rõ ràng, có lẽ Trần Dật Thần đã tiêu diệt cả nhà họ Diệp.
Có lẽ lý do tại sao Trần Dật Thần không làm gì anh ta là vì khinh thường, hoặc có lẽ kiêng dè gì đó, nguyên nhân của nó, anh ta không muốn nghĩ đến nữa.
Điều duy nhất anh ta cần làm bây giờ là tích lũy sức mạnh để chống lại sự trả thù có thể có của Trần Dật Thần, anh ta không muốn mạng sống của chính mình nằm trong tay người khác.
“Vâng chủ tịch, tôi sẽ làm ngay.” Sau một lúc im lặng, Chu Hòa gật đầu rời đi.
Hạ Lạc thở phào nhẹ nhõm, không khỏi đi tới đi lui, thật ra mọi việc anh ta làm bây giờ chẳng qua là vô ích, nếu Trần Dật Thần còn có thể tiêu diệt cả nhà họ Diệp, vậy thì cái gọi là vệ sĩ mà anh ta mời đều chả là gì trong trước mặt Trần Dật Thần, có thể tiện tay đập chết lúc nào không hay.
“Lão Hạ, mau dậy đi xem nhà với tôi.” Sáng sớm, Lâm Như Tuệ đã đánh thức Hạ Trấn Quốc.
“Xem nhà gì? Lâm Như Tuệ, bà có thôi đi không?” Hạ Trấn Quốc hơi khó chịu, đôi mắt vẫn còn buồn ngủ, tối hôm thuyết phục bà ta cả đêm, nhưng Lâm Như Tuệ không nghe một lời.
“Hạ Trấn Quốc! Cái gì mà thôi với không thôi? Tôi kêu ông đi xem nhà với tôi chứ đâu bắt ông trả tiền mua nhà. Ông dữ với tôi làm gì!” Lâm Như Tuệ cũng tức giận.
“Đúng vậy, bà không bảo tôi trả tiền, mà là bà tính để cho Trần Dật Thần trả tiền.” Hạ Trấn Quốc tức giận nói.
“Có gì sai khi để tên vô dụng đó trả? Chúng ta mua nhà, đâu phải chỉ có hai chúng ta sống trong đó. Hơn nữa, nếu sau này hai chúng ta chết, ngôi nhà đó không phải của nó sao.” Lâm Như Tuệ cong môi nói.
Thấy Hạ Trấn Quốc vẫn thờ ơ, Lâm Như Tuệ đột nhiên hơi khó chịu: “Hạ Trấn Quốc, cái thứ rác rưởi đó cho ông uống bùa mê gì? Nhược Y tin nó thì thôi đi, sao bây giờ đến cả ông cũng bênh nó? Tôi là người ngoài trong cái nhà này sao? ”
“Lâm Như Tuệ, đừng vô cớ mà gây loạn nữa được không.” Hạ Trấn Quốc mở to mắt nói: “Tôi đứng về phía Trần Dật Thần từ khi nào? Tôi là đang giúp lý không giúp tình! Bà cho rằng Trần Dật Thần kiếm tiền dễ lắm sao? Bây giờ bà nói một câu, là muốn bảo người ta moi cho bà mấy tỷ, dựa vào đâu chứ? Tiền của nó, cực khổ mới kiếm được! ”
“Dù sao tôi cũng không quan tâm, tôi xem nhà là được, nhưng để Trần Dật Thần trả tiền, không được! Tôi không thể cúi mặt như vậy được.” Hạ Trấn Quốc nói.
“Hạ Trấn Quốc, mặt ông là mặt, nhưng mặt tôi không phải là mặt sao?!” Lâm Như Tuệ tức giận hỏi,:”Hơn nữa ông nghĩ tôi muốn để tên vô dụng đó chi tiền sao, nếu không phải hai ngày nay quen biết được một chị em mới, con rể người ta là việc ở núi Ngọc Tuyền, mua được nhà có thể được bộ phận ở đó ưu đãi, ông nghĩ tôi sẽ đi tìm tên vô dụng đó đòi tiền sao? ”
“Cái gì mà nội bộ ưu đãi?” Hạ Trấn Quốc sửng sốt.
Lâm Như Tuệ hai tay ôm ngực, tức giận nói: “Mới mấy ngày trước, ta đi thẩm mỹ viện làm SPA, gặp được một người họ Phương, con rể của bà ta làm quản lý bộ phận bán hàng của Núi Ngọc Tuyền.”
“Chị Phương nói với tôi rằng con rể của chị ấy có địa vị rất cao trong bộ phận bán hàng và có thể được giảm giá mà những người khác không thể có được. Những người khác mua một căn nhà ở núi Ngọc Tuyền và họ chỉ có thể được giảm giá 10%, nhưng chúng ta có quen biết với chị Phương nên con rể chị ấy có thể giảm giá cho chúng ta 30%! ”Lâm Như Tuệ tự hào nói.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT