Trần Dật Thần không khỏi lắc đầu, không thể không nói, Diệp Hải Đường này không đơn giản.

Nếu cô ta là một lão bà quái vật bảy tám mươi tuổi, có thể nhìn ra những quanh co này thì cũng thôi.

Thế nhưng cô ta lại chỉ là một cô gái chỉ mới hai mươi mấy tuổi, tài năng ở tuổi này, nhìn ra được đúng sai, Trần Dật Thần chỉ có thể nói một câu, đúng là yêu quái.

Cho dù là Trần Dật Thần, lúc này cũng không thể đối đãi cẩn thận hơn.

Tuy rằng có vũ lực ngập trời quanh thân nhưng đối phó với loại yêu quái này thì có đôi khi vũ lực lại trở thành trói buộc.

Nhìn thấy vẻ mặt tràn đầy háo hức muốn thử của Trần Dật Thần, Hàn Long không khỏi thở dài trong lòng, Trần Dật Thần cũng không phải một ông chủ an phận, xem ra lần này không thể tránh khỏi va chạm với Diệp Hải Đường rồi.

“Nhưng mà cậu Trần, tuy rằng Diệp Hải Đường không mở rộng thế lực của nhà họ Diệp nhưng hai anh trai của cô ta thì ỷ vào thanh danh của nhà họ Diệp, mấy năm nay tung hoạn bên ngoài, mượn sức không ít người, hiện giờ khí thế cũng không tệ.”

“Bởi vì năm đó Diệp Hải Đường đánh gãy chân của hai người họ, cho nên họ vẫn ghi hận Diệp Hải Đường, thường xuyên tìm Diệp Hải Đường gây phiền toái.”

“Nếu cậu Trần muốn ra tay với Diệp Hải Đường thì nên bắt tay với hai người này.” Hàn Long nói đúng sự thật.

Trần Dật Thần lắc đầu nói: “Hai người này chỉ là kẻ chết thay mà Diệp Hải Đường đẩy ra thôi, muốn đối phó với Diệp Hải Đường thì không thể trông cậy vào họ được.”

“Kẻ chết thay?” Ba người đồng thời giật mình, hai người này sao lại là kẻ chết thay.

Trần Dật Thần cười, cũng không giải thích.

Nếu đúng như những gì anh đán thì năm đó Diệp Hải Đường cố ý đánh gãy chân hai người họ, đuổi họ ra khỏi nhà, hai người này mượn cái gọi là thế lực kia căn bản cũng là Diệp Hải Đường làm ra.

Về phần mục đích? Rất đơn giản.

Đánh gãy chân hai người này, đồng nghĩa với việc quan hệ giữa cô ta và hai người kia không thể còn đường quay lại được nữa, sau đó hai người kia bị hận thù che mắt, đương nhiên sẽ muốn nghĩ cách báo thù, muốn báo thù thì phải tạo dựng thế lực cho mình.Lúc này Diệp Hải Đường có thể thừa dịp mà cắm một chân, sắp xếp người của mình vào bên người họ, thậm chí còn giúp hai người đó gây dựng thế lực cũng không phải không thể.

Nhưng hai người không biết, thế lực của mình càng phát triển khổng lồ thì cũng sẽ chết càng nhanh.

Bởi vì tương lai, nếu có kẻ thù của Diệp Đông Khiếu tới cửa thì tuyệt đối sẽ tìm hai kẻ ngu xuẩn phách lối này trước tiên, mà không phải tìm Diệp Hải Đường không nổi bật này.

Mặc dù kẻ thù của Diệp Đông Khiếu không tìm đến cửa, hai người kia muốn dựa vào thế lực Diệp Hải Đường cho bọn họ để báo thù Diệp Hải Đường thì cũng là người si nói mộng, căn bản là không có khả năng.

Không thể không nói, người phụ nữ Diệp Hải Đường này nắm bắt tâm lý của con người rồi tính kế đến từng chi tiết.

Nếu như không phải bắt buộc thì Trần Dật Thần cũng không muốn trở thành kẻ địch của người phụ nữ này.

Đương nhiên, Trần Dật Thần và Diệp Hải Đường không phải kẻ địch nhưng vẫn có thể hợp tác, tuy nhiên phải xem Diệp Hải Đường có đồng ý hay không nữa.

“Vậy cậu Trần, nên đối phó với Diệp Hải Đường như thế nào?” Hàn Long không nhịn được, lên tiếng hỏi, không mượn tay hai anh trai của Diệp Hải Đường, muốn ra tay trực tiếp với Diệp Hải Đường chính là còn khó hơn lên trời, dù sao trong tay Diệp Hải Đường còn nắm ám bộ của nhà họ Diệp, đây chính là lực lượng tinh nhuệ năm đó Diệp Đông Khiếu để lại, trong đó có không ít võ giả.

“Tôi sẽ đối phó với Diệp Hải Đường, các người không cần phải xen vào, nhiệm vụ của các người là nhanh chóng rửa sạch tôm tép trong khu vực mấy người Giám đốc đi, phải làm đến mức các người có thể nắm chắc khu vực của mình trong tay.” Trần Dật Thần nói, Diệp Hải Đường tuyệt đối không phải là người mà ba người Hàn Long, Cố Minh Sâm và Trương Sơn Quan có thể đối phó, để đối phó với Diệp Hải Đường, anh sẽ tự ra ngựa.

“Vâng, cậu Trần.” Ba người cùng gật đầu, tuy rằng không rõ Trần Dật Thần định đối phó với Diệp Hải Đường thế nào, nhưng mệnh lệnh của Trần Dật Thần, bọn họ cũng không dám vi phạm.

Trần Dật Thần nheo mắt, ngoài Diệp Hải Đường ra, còn có nhà họ Lý và nhà họ Thẩm.

Hai nhà này là hai nhà quyền thế trong vùng, không có cái nào là dễ đối phó.

Anh chưa từng gặp Lý Tuấn Thành của nhà họ Lý cho nên cũng không biết sâu cạn thế nào.

Nhưng Thẩm Kình Thiên là đối tác của anh, ít nhiều anh cũng biết về ông ta.

Điển hình của cáo già!

Có thể Thẩm Kình Thiên đã sớm nhìn ra quan hệ tế nhị giữa anh và nhà họ Thẩm.

Cho nên ông ta tuyệt đối sẽ không dễ dàng đứng về phía anh, tương lai dù nhà họ Trần biểu hiện cường thế ra sao thì ông ta nhất định sẽ đứng về phía nhà họ Thẩm.

Tuy nhiên trước mắt Trần Dật Thần không lo lắng những thứ này, ưu tiên hàng đầu của anh là tìm ra điểm đột phá ở chỗ Diệp Hải Đường.

Bên kia, sau khi Hạ Lạc rời khỏi khách sạn Quân Thịnh Đại thì lập tức lái xe đến một hội sở.

Dưới sự dẫn đường của một nhân viên nữa, Hạ Lạc đi vào một phòng riêng màu xanh vàng rực rỡ.

Bên trong phòng riêng, một người đàn ông mặc vest, khoảng ba mươi tuổi đang khoanh tay đứng đó.

Thấy Hạ Lạc bước vào, người đàn ông nhếch khóe miệng tạo thành một nụ cười châm chọc: “Nghĩ kỹ rồi?”

Hạ Lạc cười gượng gạo, gật đầu nói: “Đúng thế, tôi đã nghĩ kỹ rồi, Giám đốc Diệp.”

“Hừ, cậu nên nghĩ xong sớm hơn, nói thật cho cậu biết, trên mảnh đất Thương Châu này, nếu nhà họ Diệp tôi không gật đầu thì dự án trong tay cậu không bán ra được cái nào.” Giám đốc Diệp hừ lạnh một tiếng.

“Vâng vâng vâng, Giám đốc Diệp, anh nói phải, trước kia tôi không hiểu chuyện…” Hạ Lạc cười nịnh nọt, trong lòng cũng mắng to Giám đốc Diệp là đồ ngốc, nếu không phải kẻ rắc rối Trần Dật Thần đột nhiên trở về, anh sợ xảy ra chuyện thì dù thế nào cũng sẽ không vứt bỏ dự án đi như vậy.

“Nếu đã vậy thì ký hợp đồng đi, trong tay cậu có bảy dự án, tôi trả 60 tỷ.” Vẻ mặt Giám đốc Diệp rất cao ngạo, thật ra Diệp Hải Đông cho anh ta 90 tỷ, tuy nhiên đàm phán làm ăn với loại người ngu xuẩn như Hạ Lạc thì 60 tỷ là đủ rồi, bớt đi 30 tỷ, anh ta có thể bao nuôi thêm mấy sao nữ nữa.

“Giám đốc Diệp, 60 tỷ cũng quá ít rồi.” Hạ Lạc không nhịn được cò kè, anh ta cảm thấy hiện tại tim mình đang nhỏ máu, mấy ngày hôm trước anh ta mới bán ba dự án ở núi Ngọc Tuyền, bán được một 15 tỷ, vốn anh ta tính toán bảy dự án này ít nhất phải bán được 24 tỷ.

Cũng không ngờ rằng hôm nay Trần Dật Thần đột nhiên trở lại, quấy rầy kế hoạch vốn có của anh ta.

Một khi Trần Dật Thần trở về, cũng đồng nghĩa với việc Hạ Nhược Y lại nắm núi Ngọc Tuyền trong tay, dự án này không còn quan hệ gì với anh ta nữa.

Đừng nói 24 tỷ, mà 2,4 tỷ anh ta cũng không lấy được, cho nên anh ta mới sốt ruột bán dự án này đi.

Mà Diệp Minh Mân trước mắt này là người mua mấy ngày hôm trước đã liên hệ với anh ta, nhưng lúc ấy Diệp Minh Mân báo giá rất thấp, một dự án mười tỷ rưỡi, cho nến mấy hôm trước anh ta đã từ chối Diệp Minh Mân ngay lập tức.

Nhưng lúc này Diệp Minh Mân đã trở thành người mua thích hợp nhất, bởi vì chỉ có mình Diệp Minh Mân mới có thể một hơi ăn hết bảy dự án, hơn nữa còn có nhà họ Diệp làm chỗ dựa cho Diệp Minh Mân, có bối cảnh đủ mạnh, bối cảnh này dù là Lâm Chí Cường cũng không dễ dàng trêu chọc.

Hạ Lạc tính kế đâu vào đấy rồi, chỉ là không ngờ rằng bây giờ Diệp Minh Mân lại đột ngột thay đổi, muốn dùng 60 tỷ để mua bảy dự án của anh ta, chia đều ra, mỗi cái chưa được 90 tỷ. Anh ta làm sao có thể chấp nhận điều này?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play