“Không thể nào?” Trong văn phòng đồn cảnh sát An Châu, Chu Đường chỉ vào băng vải ở trên cánh tay của mình nói, “Lúc này ta mới nghỉ chưa tới hai ngày, tại sao lại xuất hiện vụ án mới?”

“Đúng vậy… Thế nhưng…” Lôi Nhất Đình cầm một cốc trà sữa trân châu, ngậm ống hút nói, “Chắc chắn vụ án này không phải là vụ án mới!”

“Vì sao?” Chu Đường tò mò.

“Thi thể được phát hiện ở sân vận động Áp Bắc, nghe nói đã từ rất lâu!” Lôi Nhất Đình hút một ngụm trà sữa, nói, “Thi thể bị mục nát nghiêm trọng, có lẽ cũng phải non nửa năm?”

“Không.” Tư Nhuế ở bên cạnh nói thêm vào, “Điều này cũng không dễ nói! Thi thể được phát hiện ở trong nước bùn của cống thoát nước, nước bùn sẽ đẩy nhanh quá trình thi thể thối rữa, biết đâu chỉ mới được một hai tuần mà thôi!”

“Kỳ quái như vậy sao?” Chu Đường nhíu mày, “Sân vận động Áp Bắc? Bánh bột lọc Áp Bắc…”

“Không thể nào?” Lôi Nhất Đình suýt nữa phun một ngụm trà sữa ra ngoài, “Đường ca, lúc này, ngươi lại còn nghĩ đến ăn được à?”

“Thế nhưng….” Hắn ta cẩn thận nhấm nháp hương vị một chút, gật đầu nói, “Đã rất lâu rồi ta không đi ăn bánh bột lọc Áp Bắc!”

“Nghe nói, mỗi lần đến cửa hàng bánh bột lọc kia đều phải xếp hàng, việc làm ăn rất tốt…”

“Vừa nhắc đến ăn, đôi mắt của ngươi đã sáng lên, cứ như quỷ chết đói vậy!” Tư Nhuế chửi một câu, lại nói với Chu Đường, “Đường ca, đám người Tiên tỷ đang xem xét thi thể kia ở phòng khám nghiệm thi thể, nếu ngươi muốn biết nhiều hơn, vậy qua đó xem một chút đi!”

“Phòng khám nghiệm thi thể sao?” Chu Đường lại nhíu mày, “Ta đoán thi thể phức tạp như vậy, nhất định phải tốn rất nhiều thời gian để khám nghiệm đi? Được rồi, cứ chờ báo cáo khám nghiệm thi thể lại nói sau!”

“Ừm… Lời này thật sự rất đúng.” Tư Nhuế nhẹ gật đầu, nói, “Thi thể bị nước bùn che giấu rất lâu! Nghĩ lại cũng không biết nên tưởng tượng như thế nào!”

“Bán Đảo.” Nàng ném một cục giấy cho Lôi Nhất Đình, “Lúc đưa thi thể đến, ngươi có thấy không? Như thế nào?”

“Cút!” Mặc dù Lôi Nhất Đình mập mạp, lại linh hoạt né tránh cục giấy kia, độp lại, “Nếu ngươi tò mò, ngươi tự đến đó nhìn một chút đi? Dù sao cũng không ai ngăn cản ngươi?”

Vù vù… Vù vù…

Đúng lúc này, điện thoại của Chu Đường rung lên, trên Wechat nhận được một tin nhắn giọng nói, sau khi mở ra, vang lên giọng nói trong trẻo hào hứng của một nữ hài:

“Nhị ca, nhị ca, nghe nói có vụ lão hổ ăn thịt người!? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Nghe nói là mưu sát đấy! Thật sự có thể viết tiểu thuyết, ngươi mau nói cho ta biết một chút đi, ta cũng có thể đi khoe khoang…”

Nhìn ảnh chân dung chớp tắt, Chu Đường biết, đây là do Tư Đồ Tiếu Tiếu muội muội cùng cha khác mẹ của mình gửi đến.

Sau khi Tư Đồ Tiếu Tiếu tốt nghiệp đại học, vẫn đang giúp đỡ công ty trang trí của phụ thân, chủ yếu phụ trách thiết kế trang trí.

Ngày thường nàng bận rộn nhiều việc, không thường xuyên liên lạc với Chu Đường, không biết hôm nay nhớ đến điều gì, lại hỏi đến vụ án.

Vù vù…

Ngay sau đó, điện thoại lại kêu lên, Chu Đường còn tưởng rằng là Tư Đồ Tiếu Tiếu gửi một tin nhắn giọng nói nữa đến, ai ngờ mở ra xem, lại là tin nhắn giọng nói do Trình Hảo Khán gửi tới.

Không thể nào?

Trong lòng Chu Đường cảm thấy sung sướng, xem ra mình vẫn có nhân duyên với nữ nhân!

Thế nhưng, hắn còn chưa kịp mở tin nhắn giọng nói do Trình Hảo Khán gửi đến, cửa lớn văn phòng đột nhiên mở ra, chỉ thấy Lý Tiểu Tiên và Khổng Vượng đi vào từ bên ngoài!

“Đường ca!” Sau khi Lý Tiểu Tiên nhìn thấy Chu Đường, đôi mắt lập tức sáng lên bước tới đón chào, lo lắng hỏi, “Thế nào? Cánh tay đã tốt hơn chút nào chưa?”

“Ừm…” Chu Đường híp mắt lại, nhỏ giọng thì thầm, “Sao lại nghe giả dối thế chứ?”

“Đường ca, mời viết tiếp truyền kỳ của ngươi đi!” Lý Tiểu Tiên hưng phấn nói, “Lại có vụ án mới! Vụ án xác nữ nước bùn ở sân vận động Áp Bắc! Thế nào? Có phải thủ đoạn này rất có khí thế hay không?”

“…” Chu Đường lại híp mắt, hỏi, “Xác nữ sao?”

“Đúng vậy!” Lý Tiểu Tiên nói, “Đường ca, lại đến lúc để ngươi thể hiện!”

“Chờ chút!” Đột nhiên, Chu Đường nghĩ đến điều gì đó, hỏi, “Phát hiện thi thể trong đường cống ngầm, vụ án này, tám phần là vụ án mưu sát!”

“Không phải nói, luôn đưa vụ án mưu sát cho tổ một sao? Sao lại…”

“Điều này sao, coi như trời xui đất khiến đi!” Lý Tiểu Tiên nói, “Vụ án ‘lão hổ ăn thịt người’ và vụ án ‘kéo đến chết’ là cùng một vụ án, đương nhiên giao công việc kết án cho một tổ phụ trách là được!”

“Lão đại của chúng ta thấy ngươi bị thương phải nghỉ ngơi, vì vậy đã giao công việc kết án này cho tổ một! Vì vậy…” Lý Tiểu Tiên nhún vai, “Bây giờ lại có vụ án mới, vậy cũng chỉ có thể giao cho tổ chúng ta xử lý mà thôi!”

“Hơn nữa…” Khổng Vượng lại bổ sung thêm, “Vụ án cống thoát nước này, cũng không thể xác định trăm phần trăm là mưu sát, cũng có thể là kiểu có người trượt chân…”

“Đừng nói đùa!! Kia là cống thoát nước, cũng không phải hố nước.” Tư Nhuế cãi lại, “Trượt chân cái gì?”

“Tiểu Tiên… Ừ…” Chu Đường chỉ ra ngoài cửa, “Nghe nói, ngươi mới đến phòng khám nghiệm thi thể à? Tình huống như thế nào?”

“Vụ án này…” Lý Tiểu Tiên trợn to mắt nói, “Chỉ e còn có ý nghĩa hơn cả lão hổ ăn thịt người! Ta đi làm nhiều năm như vậy, còn chưa từng nhìn thấy bao giờ, Trương đại pháp y của chúng ta lại hưng phấn như vậy, ôi, không đúng, có lẽ dùng từ cuồng nhiệt để hình dung lại càng thích hợp hơn?”

“Ta cảm thấy…” Khổng Vượng ở bên cạnh thêm mắm dặm muối, “Có lẽ dùng từ ‘nóng nảy’ thì thích hợp hơn! Không nhìn thấy, tròng mắt của pháp y Trương Dung đều đỏ ửng sao?”

“Hả?” Đám người Chu Đường và Tư Nhuế buồn bực, “Có ý gì? Thi thể rất bất thường sao?”

“Đúng!” Lý Tiểu Tiên nói, “Mặc kệ trước kia gặp phải thi thể gì, Trương Dung đều có thể kiểm tra sơ qua, sau đó cung cấp tin tức rõ ràng cho chúng ta!”

“Nhưng lần này đây, ngoại trừ người chết là nữ nhân, hình như không cung cấp được điều gì nữa!”

“Vì sao?” Đám người Chu Đường trăm miệng một lời đặt câu hỏi.

“Bởi vì… Thi thể thật sự rất kỳ lạ!” Lý Tiểu Tiên nói, “Trương pháp y nói, thi thể này… Rất có thể đã chết hơn mười năm!!!”

“Hả? Trò đùa này hơi lớn rồi đấy?” Lôi Nhất Đình xua tay nói, “Mười năm, còn gọi là thi thể gì nữa? Phải gọi là hài cốt đi?”

“Đúng thế.” Tư Nhuế nói, “Nơi đó là cống thoát nước, vi khuẩn sinh sôi trong cống thoát nước sẽ tăng nhanh sự hư hỏng của hài cốt, nếu hơn mười năm, chỉ có thể là một đống hài cốt!”

“Đường ống hút hầm của xe hút hầm có đường kính 45 centimet!” Lý Tiểu Tiên vung hai tay thành một hình tròn, “Nhưng lúc hút hầm vào sáng hôm qua, thi thể đã chặn toàn bộ đường ống!”

“Nếu thật sự là một đống hài cốt, vậy chỉ e cũng không thể phát hiện được!”

“Ta cảm thấy, cứ như trong nơi sâu thẳm xa xôi tự có ý trời gì đó vậy!” Khổng Vượng nói, “Cống thoát nước của sân vận động có hai tầng, nếu không phải gần đây có khán đài xuất hiện vết nứt, căn bản không cần huy động nhân lực đi hút nước bùn gì đó!”

“Mặc dù nói lời này không phù hợp lắm, nhưng ta vẫn cảm thấy, có oan hồn đấy!”

Ồ!” Tư Nhuế nhếch môi, “Ngươi vừa nói như vậy, ta cũng nổi cả da gà!”

“Nếu không…” Khổng Vượng lại cực kì nghiêm túc nói, “Sao có thể trùng hợp như vậy chứ? Các ngươi biết sân vận động Áp Bắc có bao nhiêu khán đài không?”

“Chờ chút!” Đột nhiên, Lôi Nhất Đình lại quát to một tiếng, hoảng sợ nói, “Trương pháp y chắc chắn không nhầm chứ?”

“Các ngươi cũng đừng quên, từ lúc sân vận động Áp Bắc xây dựng xong đến bây giờ, cũng phải được cả mười năm đi!!?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play