Đáy lòng Đỗ Cảnh Khôn bỗng dưng nhẹ nhàng hơn rất nhiều, có chút vui vẻ, hắn bò dậy từ trên tấm thảm, ngồi lên trên sô pha, rót rượu vào ly: “Tới, uống rượu uống rượu”
Nghĩ tới khả năng này, vấn đề con riêng được giải quyết, trên mặt hắn liền nhịn không được lộ ra một nụ cười tươi.
Hắn mới không phải là muốn cưới nữ nhân kia đâu?
Ai bảo cô đem lòng yêu hắn chứ? Hắn đắc ý dào dạt suy nghĩ, nếu không phải bởi vì tình yêu, có nữ nhân nào nguyện ý từ bỏ biệt thự xa hoa, siêu xe sang chảnh, quần áo lụa là, tuổi còn trẻ mà đã tự mình nuôi một đứa con, đi ở trong một căn hộ chật hẹp?
Vốn dĩ hắn cho rằng cô không hề khác mấy nữ nhân kia, đều chỉ muốn tiền của hắn, muốn thế lực sau lưng của hắn, thế mà nữ nhân kia lại nguyện ý bán biệt thự xe sang, thậm chí cầm toàn bộ giày dép túi xách trong nhà đem đi bán, cõng trên lương khoản nợ kếch xù, biết cô phải chịu cuộc sống sinh hoạt bần cùng, hắn không phải không xúc động.
Hắn thừa nhận, cô hoàn toàn không phải là loại nữ nhân ái mộ hư vinh, tham lam tục tằng như hắn nghĩ.
Nghĩ đến nữ nhân đanh đá như con cọp mẹ kia, Đỗ Cảnh Khôn liền nghiến răng nghiến lợi, đến cả hắn cũng dám đánh, không bày thái độ ra cô liền nghĩ là hắn tốt tính lắm đúng không?
Được đà lấn tới.
Mấy người Quan Thiệu nhìn biểu tình biến hóa liên tục của hắn, trước đó là tức giận, sau biến thành hoảng hốt, lại thành cáu bẩn, tiếp theo nảy sinh suy nghĩ ác độc, cuối cùng là khóe môi lộ ra một nụ cười hoa si.
Vài người liếc nhau, cạn lời.
Đỗ nhị Đỗ nhị, tên gọi này quả là không sai, từ nhỏ đã thích chơi gái.
Việc Đỗ Cảnh Khôn đi điều tra Sở Y Huyên, Sở Triều Dương hoàn toàn không biết.
Thời gian chờ đợi kết quả từ quá trình phán quyết, doanh số tháng đầu album [Tuyên ngôn độc thân] đã có.
Doanh số toàn cầu đột phá một ngàn vạn.
Cho dù có một số người nói Vô Danh là Sở Y Huyên, khoảng thời gian này Sở Y Huyên và Đỗ Cảnh Khôn đang chiếm hết tin tức mạng, cũng có rất nhiều người đục nước béo cò, nhưng những chuyện đó chẳng thể nào ngăn cản bước chân Vô Danh.
Thậm chí mấy truyền thông trước kia nói số liệu của Vô Danh là giả, lúc này cũng đều lặng lẽ rút lui, từ chửi biến thành khen, hướng gió chuyển biến xoạch xoạch.
Cho dù truyền thông nói cô làm số liệu giả thì thế nào? Đâu ai rảnh đi in ngàn vạn cuốn album để làm số liệu giả?
Cho dù là mấy người thuê thủy quân bôi đen Vô Danh, giờ phút này cũng phải thừa nhận, một siêu sao đã từ từ dâng lên, bất luận kẻ nào cũng đều không thể ngăn cản được bước chân thành thần của cô.
Đại lục, Đài Loan, nước ngoài.
Sau khi các ca khúc của cô chiếm đóng các bảng xếp hạng lớn trong nước thì nó lại nhanh chóng chiếm lĩnh các bảng xếp hạng lớn ở nước ngoài.
Thời điểm các ca khúc của cô chưa gây nên sóng gió gì ở các quốc gia Âu Mỹ, album thứ hai [Tuyên ngôn độc thân] đã bắt đầu phủ sóng toàn Châu Á, đặc biệt là hai ca khúc tiếng Anh, hiệu suất truyền bá ở nước ngoài đặc biệt cao.
Theo thành tích album thứ hai của cô càng ngày càng tốt, thanh âm mắng chửi Vô Danh cũng càng ngày càng nhỏ, mấy tên thánh mắng đều chuyển hướng, tập trung sang vụ kiện tụng giữa Sở Y Huyên và Đỗ Cảnh Khôn.
Cho dù là như vậy, trang nhất tạp chí tin tức vẫn không phải bọn họ mà là Vô Danh.
Năm trước Vô Danh rất nổi tiếng, nhưng nhân khí của cô lại giống như là lơ lửng giữa không trung, không có cột trụ, không thể chịu được tải trọng nặng, cũng giống như bọt biển, chọc một cái là vỡ.
Rất nhiều người dán cho cô cái nhãn người mới xuất đạo nhờ [Tân tiếng ca], vì lẽ đó, những nữ ca sĩ cùng tham gia chương trình đó với cô đều bị gắn mác "Tân nữ".
Mỗi tuyển thủ nổi lên nhờ [Tân tiếng ca] đều không muốn bị gán cái mác ấy lên người, nhưng mà chỉ cần các cô ra cửa, lúc nào cũng được hỏi một vấn đề, chính là, khi tham gia [Tân tiếng ca] có quan hệ gì với Vô Danh không?
Mùa Tân tiếng ca năm trước đã qua đi, năm nay Tân tiếng ca vẫn vạn chúng chú mục như cũ, chỉ là vẫn còn xa xa mới nổi bằng mùa trước.
Vô Danh là một nhân vật lớn xuất đạo nhờ Tân tiếng ca, năm nay Tân tiếng ca tổ chức thi đấu, tổ tiết mục đương nhiên là muốn liên hệ với cô, kéo cô lên đài biểu diễn, đồng thời có thể kéo được nhân khí Tân tiếng ca mùa năm nay, đáng tiếc chạy đôn chạy đáo khắp nơi vẫn không thể tìm được tung tích của Vô Danh.
Khi đó Vô Danh vừa mới kết thúc buổi biểu diễn lưu động, đang bế quan gấp gáp thu âm và chế tác album.
Thời điểm các tuyển thủ khác còn đang chăm chú tháo mác "Tân nữ" ra khỏi người mình, Vô Danh lại dùng album thứ hai, hoàn toàn ngồi chắc địa vị tiểu thiên hậu trong giới âm nhạc.
Mà lúc này, nhóm nhạc XMJ phát hành album trước Vô Danh một tháng đã thực sự mai danh ẩn tích, hoàn toàn bị bao phủ giữa đại quân fans Vô Danh, không thể gợi lên một tý bọt nước nào.
Album Lư Du Nhiên cũng vừa mới ra được có vài ngày đã trở thành thuyền nhỏ phiêu diêu trên biển lớn, trước cơn sóng lớn bất ngờ ập xuống chỉ có thể cố gắng vùng vẫy.
Các ca sĩ tính toán phát hành album vào sáu tháng cuối năm cũng đều há hốc mồm.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân vì sao Vô Danh chỉ cần có một điểm đen nho nhỏ là cả giới đều hùa vào bôi đen.
Cho dù truyền thông không bôi đen cô, nhóm đối thủ cạnh tranh cũng sẽ bôi đen cô, bọn họ không cần biết mình có nhân phẩm đạo đức không, không cần biết mặt mình có dày không, lúc này mọi thứ đều lu mờ, tất cả chỉ bởi vì hai chữ, ích lợi.
Có thể coi thị trường âm nhạc là một chiếc bánh kem khổng lồ, bánh kem lớn như vậy, một mình Vô Danh ăn hết, những người khác không còn cái gì để ăn, tự nhiên sẽ quay sang công kích Vô Danh.
Chỉ có đồng lòng hợp lực kéo Vô Danh xuống đài, bọn họ mới còn đường sống.
Đây chính là thái độ bình thường trong giới giải trí.
Người cắn tàn nhẫn nhất chính là bọn họ, nhưng nếu ngươi thoát được, nổi rồi, người nhanh chân chạy tới bên cạnh ngươi cọ chỗ tốt, cũng là bọn họ.
Hiện tại Vô Danh đang đứng ở ô tốt đẹp, vì vậy mặt ngoài ai ai cũng nhận là bạn tốt của cô, phảng phất như cả thiên hạ đều là bằng hữu của cô, hơn nữa ai cũng nói cô tốt.
Mà gần đây, trạng thái của Sở Triều Dương cực kém, Hoàng Hiểu Tuyền cũng hiểu phần nào, cho nên cô không nhất định phải đi ra ngoài công tác, hơn nữa hiện tại cô đang đứng ở đầu sóng ngọn gió, không thích hợp xuất hiện trước mặt người khác, chỉ có chờ một thời gian nữa, đợi tin tức này lạnh rồi, trong lòng các fans đều đã được xây dựng tâm lý từ trước, đến lúc đấy công khai thân phận mới không khiến cho sóng to gió lớn, cho dù sẽ có một ít tin tức xấu cũng có thể đem tổn thất giảm đến mức thấp nhất, khiến mọi chuyện đều nằm trong phạm vi có thể khống chế được.
Cho nên hiện tại, tất tần tật công tác tuyên truyền ở trong và ngoài nước đều rơi vào người hắn, khiến hắn chỉ hận không thể phân thân thành mấy bản.
“Tôi biết trong lòng cô không thoải mái, chờ trận kiện tụng này có kết quả rồi, chúng ta liền ra nước ngoài tuyên truyền, đến lúc đó có thể yên tâm giải sầu, thuận tiện tìm một cái miếu nổi tiếng thắp hương vái lạy.” Hắn là một người có chút mê tín, rất kỹ càng tỉ mỉ trong mấy vấn đề tâm linh: “Tôi thấy trong tiểu khu của cô có rất nhiều cây bưởi đấy, không bằng cô đi hái một ít lá bưởi về rồi đun lên tắm đi, xua tan đen đủi, tôi nghe nói ở đại lục bên cô thường dùng phương pháp này?”
Sở Triều Dương dở khóc dở cười.
“Sau khi thả ra một số tin tức nhá hàng, phỏng chừng trong lòng các fans đã dần dần xây dựng tâm lý chuẩn bị đối với việc cô là Sở Y Huyên, chờ đến khi cô hoàn toàn công khai thân phận, phỏng chừng sẽ không tạo nên một trận chấn động kịch liệt nữa đâu.” Hoàng Hiểu Tuyền nói một đoạn tiếng phổ thông pha lẫn tạp âm nước ngoài xong, trên mặt nở một nụ viên mãn, hỏi cô: “Thế nào? Muốn lộ diện thân phận thật sự không?”
Sở Triều Dương nói: “Tin đồn đều đã được thả ra rồi, không cần phải che giấu làm gì nữa.”
“Đến lúc đó có khả năng sẽ khiến một số truyền thông và fans bôi đen cô, cô phải chuẩn bị tâm lý trước.” Hoàng Hiểu Tuyền lại nói: “Chẳng qua cô cũng đừng quá lo lắng, mấy truyền thông có quan hệ tốt với chúng ta đều sẽ lên tiếng ủng hộ cô thôi.”
Hắn nhẹ nhàng nói, mấy chuyện này đều nằm trong dự kiến, truyền thông không bao giờ chỉ có duy nhất một thanh âm, sẽ có người yêu mến ngươi, có người hận ngươi, có người khen ngươi, cũng có người chửi ngươi.
Sở Triều Dương gật đầu, nhếch khóe môi lên cười: “Yên tâm đi, tôi không có việc gì đâu.”
Hoàng Hiểu Tuyền duỗi tay qua vỗ vai cô, tỏ ý an ủi.
Lúc này Sở Triều Dương không trang điểm, tổng quan khuôn mặt cô có chút tái nhợt do mệt mỏi, có thể nhìn ra là cô đã gắng gượng để nói chuyện công việc với hắn, nhưng trông vẫn có chút uể oải, mí mắt sưng vù.
“Trạng thái như bây giờ là không được, cô xem sắc mặt cô đi, kém như vậy, trở về nhớ phải đắp mặt nạ rồi dưỡng da thật tốt, thân thể mới là quan trọng nhất, nếu lúc này cô gục, Tiểu Quang nhất định sẽ rất buồn.”
Sở Triều Dương giơ đôi tay lên vỗ vỗ mặt, nỗ lực lấy lại tinh thần: “Anh nói đúng.”
Một bên khác, sau khi Đỗ Cảnh Khôn trở về liền phái người đi điều tra mấy việc lúc trước liên quan đến Sở Y Huyên.
Bởi vì Đỗ Cảnh Khôn vẫn luôn chán ghét những đứa con riêng cho nên hắn và Sở Y Huyên vẫn luôn làm biện pháp an toàn, vì đề phòng chuyện ngoài ý muốn xảy ra, hắn không để Sở Y Huyên uống thuốc tránh thai mà lần nào cũng sử dụng biện pháp an toàn lên người mình, mặc dù đã như vậy rồi mà cô vẫn còn có con, lúc ấy, phản ứng đầu tiên của Đỗ Cảnh Khôn chính là mình bị tính kế.
Hắn không tin đây là một việc ngoài ý muốn.
Đến tột cùng có phải ngoài ý muốn hay không, chuyện này trừ bỏ bản thân Sở Y Huyên ra thì chẳng ai biết được.
Hắn điện thoại cho Sở Y Huyên, muốn hỏi cô chuyện lúc trước về đứa nhỏ là thế nào.
Không nghĩ tới khoảng thời gian trước hắn vừa được lôi ra khỏi sổ đen mà bây giờ lại tiếp tục bị kéo đen.
Hắn đành phải dùng một số điện thoại khác gọi cho cô.
Sở Triều Dương thấy dãy số xa lạ này vẫn luôn gọi, tưởng có chuyện gì quan trọng nên mới nghe, không nghĩ tới lại là Đỗ Cảnh Khôn, cô hỏi hắn có chuyện gì.
Đỗ Cảnh Khôn nói: “Cô nói thật với tôi, đứa nhỏ này tới như thế nào? Tốt nhất cô đừng có nói là ngoài ý muốn!”
Đứa nhỏ này, thật đúng là không phải ngoài ý muốn.
Xác thật là do Sở Y Huyên tính kế mới có.
Nhưng hiện tại nói những chuyện này đã không cònà ý nghĩa gì nữa, Sở Y Huyên đã đi rồi.
Cô mệt mỏi nói: “Đỗ Cảnh Khôn, chúng ta đã tách nhau ra lâu như vậy, tôi không biết tại sao anh vẫn luôn quấn lấy tôi, lúc trước anh nói anh sẽ không thừa nhận đứa nhỏ này, tôi cũng không miễn cưỡng, chúng ta hảo tụ hảo tán không được sao?”
Đầu bên kia điện thoại, Đỗ Cảnh Khôn nằm ngửa trên giường, trên mặt nở một nụ cười đắc ý dào dạt: “Không được.”
“Vô luận là như thế nào tôi cũng sẽ không đưa thằng bé cho anh nuôi.”
Cho dù cô là Sở Y Huyên hay là Vô Danh, thì đây chính là lần đầu tiên hắn nghe thấy cô nói với thanh âm vô lực như vậy.
Từ trước đến nay hắn đều thích đối kháng, vốn dĩ hắn gọi điện thoại lại đây cũng không phải là để cãi nhau với cô, nhưng không biết vì sao, nghe cô nói như vậy, ngược lại lại khơi dậy tâm lý phản nghịch của hắn: “Nhưng chuyện này không phải do cô quyết.”
Thật ra lời này hắn cũng chỉ tùy tiện nói ra mà thôi, không phải thật sự muốn làm thế, trong lòng hắn đã tính toán tốt, chỉ cần Sở Y Huyên không có ý lừa hắn, chỉ cần cô không tính kế hắn, vậy Đỗ nhị thiếu hắn sẽ cố mà lấy cô vào cửa vậy.
Như vậy đã có thể giải quyết chuyện con riêng, đồng thời còn thỏa mãn tâm nguyện của cô.
Không phải cô vẫn luôn muốn gả cho hắn đấy hay sao? Những lời ca cô hát đều nói cô chưa dứt tình với hắn đấy.
Ngẫm lại hắn liền có chút đắc ý, tâm tình cũng vui vẻ mà nhảy nhót theo.
Hắn đã có chút gấp không chờ nổi muốn thấy biểu tình kích động của cô sau khi nghe được tin này.
_25/6/21_
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT