Sở Triều Dương vẫn luôn bị Cổ Duệ Chính nắm lấy cánh tay, bị động đi về phía trước.
Nhưng trên thực tế, nội tâm cô lại nhấc lên sóng gió động trời, giống như là một cái gì đó vẫn luôn trói buộc cô đã bị đánh vỡ, lại giống như là mở ra một cánh cửa khiến cô có thể đặt chân đến một thế giới mới, đó là một thế giới khác hẳn so với thế giới cũ của cô, thế giới hoa thơm chim hót.
Bởi vì nguyên nhân xuất thân từ nhỏ dẫn đến rất nhiều lúc, dù phải đối mặt với sự bất công cùng cực, nhưng trừ phi nó thật sự chạm đến điểm mấu chốt của cô, khiến cô bắt buộc phải phản kháng, không thể tiếp tục lui được nữa thì cô mới đứng lên, còn lại cô đều ngậm ngùi chịu đựng.
Bởi vì không có tự tin.
Từ nhỏ đến lớn, chưa bao giờ có một người nói cho cô biết là cô có thể phản kháng, cô có bối cảnh có chỗ dựa, nếu bị khi dễ ở bên ngoài thì có thể trở về cáo trạng, mà không phải là yên lặng nuốt vào bụng.
Không có ai!
Viện trưởng cô nhi viện và nhóm dì trông coi chỉ biết nói với bọn họ: "Không được bướng bỉnh, không được cãi nhau với người khác, không được đánh nhau với người khác, không được phép tìm thêm phiền toái cho bọn họ nữa."
Cô đã có thói quen nhẫn nhục chịu đựng.
Mà giờ khắc này, Cổ Duệ Chính lại dùng hành động để nói cho cô biết, thời điểm bị thế giới bên ngoài đối xử bất công, cô không cần ép dạ cầu toàn*, cô có thể tùy hứng nói với những sự bất công: "Không!"
*Ép dạ cầu toàn: Miễn cưỡng tìm kiếm sự hoàn chỉnh <Miễn cưỡng thích ứng, để bảo tồn; tạm thời khoan dung để xem xét tình hình tổng thể. >
Cô biết giờ phút này hành vi của cô là không lý trí, nhưng chính bản thân cô lại vui sướng như vậy.
Cô bị hắn cầm lấy cánh tay kéo đi, lại không có nửa điểm không cam lòng, thậm chí trên mặt còn mang theo tươi cười, xán lạn và tươi đẹp như vậy.
Mà một màn kinh điển này, cũng đúng sự thật bị camera ghi hết lại, trong tương lai mười năm, hai mươi năm, thậm chí rất nhiều lúc, chỉ cần là đọc đến cái tên Sở Triều Dương, tất cả liền nhớ lại cái khoảnh khắc lịch sử này của cô.
Đỗ Cảnh Minh nhìn ánh mắt mê mang của nữ nhân ở trong TV, nữ nhân ấy lại vẫn kiên định rời đi theo người nam nhân đã giữ gìn cô, trong lòng hắn không biết vì sao bỗng nhiên nhảy dựng, sinh ra một cổ cảm xúc cực kỳ xa lạ, trong đầu lại không tự giác nhớ đến khoảnh khắc hắn bị đắm chìm ở trong biển nước, có một đạo ánh sáng từ từ tiến đến gần hắn.
Hắn có chút bực bội mà tắt TV lại.
Truyền thông và các fan đều bùng nổ rồi!
Các fans là vì ủy khuất cho idol của mình, toàn diện chống lại Giải Ca Khúc Vàng, mà Giải Ca Khúc Vàng cũng nổi giận, Cổ Duệ Chính và Vô Danh đây là công khai khiêu chiến quyền uy của Giải Ca Khúc Vàng, cũng là khiêu chiến quyền uy của truyền thông!
Ban tổ chức giải thưởng âm nhạc có rất nhiều cổ đông ở trong giới truyền thông, hành vi của Cổ Duệ Chính và Vô Danh quả thực là trực tiếp đánh lên trên mặt truyền thông!
Bất luận chuyện này Cổ Duệ Chính và Vô Danh có làm đúng hay không, đầu tiên nhóm truyền thông vẫn phải đứng thành hàng, cái này không có quan hệ với chuyện đúng hay sai, mà là có quan hệ cùng lập trường lợi ích với nhau.
Chỉ cần là truyền thông, nhất định phải bảo vệ tính quyền uy của truyền thông!
Bảo vệ như thế nào? Đương nhiên là công khai lên án tập thể Cổ Duệ Chính và Vô Danh!
Đây cũng là lí do vì sao Vô Danh biết rõ cái giải thưởng này không công bằng, lại không tính toán sẽ trở mặt cùng ban tổ chức, mà vẫn định lên đài lãnh thưởng.
Bởi vì cô không nghĩ sẽ công khai đối chọi với truyền thông.
Những minh tinh đã từng nháo qua với truyền thông, có mấy ai có kết cục tốt?
Nhưng cô lại không nghĩ tới, Cổ Duệ Chính sẽ bảo vệ cô như vậy, công khai đối nghịch với truyền thông.
Cho dù đối chọi với truyền thông không phải ý định ban đầu của cô, nhưng Cổ Duệ Chính vì cô mới nảy ra cái ý định này, cô tất nhiên là muốn cùng hắn chiến đấu, bằng không cô coi Cổ Duệ Chính là gì đây?
Đối với người chân chính bảo hộ cô, cô tuyệt đối sẽ không cô phụ.
Vì thế Cổ Duệ Chính cùng với Vô Danh, trở thành đối thủ công khai của giới truyền thông.
Cái gì mà cự tuyệt nhận thưởng, cái gì mà chơi bài lớn, cái gì mà vừa mới nổi tiếng liền không coi ai ra gì, cũng đem tai tiếng phía trước Vô Danh là tiểu tam của Cổ Duệ Chính và Lư Du Nhiên lột ra, cứ như đó là sự thật chắc chắn, các loại bôi đen tùm lum tùm la.
Đồng thời với việc bôi đen Vô Danh, bọn họ lại đem nữ ca sĩ đoạt giải Giải Ca Khúc Vàng được hoan nghênh nhất với giải nữ ca sĩ xuất sắc nhất hàng năm là Lư Du Nhiên lấy ra tâng bốc.
Dẫm một người nâng một người.
Bọn họ cần thiết phải nâng đỡ Lư Du Nhiên nha, không nâng đỡ chẳng phải chứng minh rằng bọn họ thật sự chột dạ?
Bọn họ nói album của Lư Du Nhiên là do đại sư nước ngoài tự mình soạn nhạc, doanh số tháng đầu cũng gần trăm vạn, sau đó bắt đầu lấy dẫn chứng bằng việc đem doanh số của các ca sĩ thế hệ trước tới chứng minh album của Lư Du Nhiên thật sự thực sự rất tốt, bọn họ không có nhận đút lót, giải thưởng của bọn họ là giải thưởng rất công bằng.
Lại nói về Cổ Duệ Chính người chế tác album của Vô Danh đã từng có tiền án đạo nhái tác phẩm, đem Cổ Duệ Chính miêu tả thành một tên tra nam ti tiện, vô sỉ, hạ lưu, ngoại tình ở bên ngoài.
Rồi lại đem Vô Danh miêu tả thành một kỹ nữ âm hiểm, độc ác, không từ thủ đoạn chia rẽ tình yêu của người khác, thích làm những trò hiểm độc khiến người ta không kịp trở tay, không tôn kính tiền bối, đeo mặt nạ là bởi vì trước kia đã làm quá nhiều chuyện xấu, hơn nữa còn bịa đặt một cái 'thân phận thật sự' của Vô Danh, các loại bôi đen nổi lên ầm ầm, phảng phất như chỉ trong một đêm, Vô Danh từ một cô gái có thân phận thần bí không ai biết, biến thành một điểm đen ác độc cần phải tránh xa, không xứng đáng làm người.
Ngẫu nhiên trong đó cũng sẽ có truyền thông có thanh âm khác, nhưng cũng rất mau đã bị bao phủ bởi đàn quân bôi đen.
Những điều này tự nhiên không thể thiếu tiết tấu của Lưu Duệ và Lư Du Nhiên ở trong đó, thậm chí trong một hồi truyền thông cuồng hoan này, có không ít truyền thông là đã thu tiền của Lư Du Nhiên.
Vì cái gì giới truyền thông đều thích bêu xấu minh tinh? Bởi vì bêu xấu minh tinh càng có lực truyền bá, có lực truyền bá lực mới có thể bán được nhiều, càng bán được nhiều, càng thêm hấp dẫn các độc giả đọc!
Đặc biệt là hiện tại nhân khí của Vô Danh đang rất cao, quả thực là tới cái loại trình độ mà, chẳng sợ các fans bị chọc tức muốn chết, doanh số sách báo này đó vẫn cứ tăng cao không có dấu hiệu ngừng.
Bị truyền thông đồng loạt kéo chân, ở trong nước bây giờ, việc bôi đen Vô Danh và Cổ Duệ Chính phảng phất như đã trở thành một loại chính trị chính xác, các fans của Vô Danh thậm chí còn không dám công khai nói mình là fans của Vô Danh, chỉ cần bọn họ nói mình thích Vô Danh, sẽ lập tức có ý kiến bất đồng quăng ra đem Vô Danh và Cổ Duệ Chính nói đến mức không bằng một con chó, nói các fans thích Vô Danh đều là não tàn, lấy lần này quảng cáo rùm beng rằng mình là người cao thượng, không có ngu ngốc mà trước kia đi thích Vô Danh.
Các fans của Vô Danh và Cổ Duệ Chính đều tức chết rồi, các loại tuyền thông dỗi bọn họ, nhưng nếu bọn họ càng kích động, sẽ càng bị nhóm truyền thông nhóm nói thành 'fans não tàn không có tố chất', ở dưới ngòi bút của truyền thông, bất luận ngươi có làm cái gì, nói cái gì, bọn họ đều có thể đem ngươi bôi xấu đến thương tích đầy mình.
Đây là một trận chiến dịch tập thể của truyền thông, truyền thông cần phải thắng.
Bọn họ cần phải làm cho Vô Danh và Cổ Duệ Chính, cũng như các minh tinh khác biết, truyền thông tuyệt đối không thể đắc tội.
Bọn họ cũng đang giết gà dọa khỉ*, Vô Danh và Cổ Duệ Chính chính là chỉ gà, các nghệ sĩ khác mới thật sự là người mà bọn họ muốn cảnh cáo.
*Giết gà dọa khỉ: Chuyện ngụ ngôn nói rằng, bọn khỉ rất sợ máu. Cho nên người ta mang con gà đến gốc cây cắt tiết cho dẫy dụa loạn xạ, máu phun phe phé. Bọn khỉ trên cây sợ hãi ôm mặt run lẩy bẩy, người ta trèo lên cây ung dung mà tóm. Thậm chí có con sợ còn rơi lộp bộp xuống đất.
Trong lúc nhất thời các loại yêu ma quỷ quái đều nhảy ra đục nước béo cò*, người thì đóng giả làm fans của hai người, có người thì nói mình là người qua đường đã tận mắt chứng kiến, có người thì nói mình là sứ giả chính nghĩa, mục đích của mọi người đều chỉ có một, chính là hoàn toàn dìm hai người xuống.
*Đục nước béo cò: ví tình thế lộn xộn, rối ren, có lợi cho bọn đầu cơ trục lợi.
Chỉ có dìm hai người xuống, bọn họ mới có thể nhận được càng nhiều tài nguyên hơn.
Lư Du Nhiên và Lưu Duệ đều trộn lẫn một chân vào trong đó, có khi là cảm thấy lợi ích của mình đang bị đe dọa, hoặc là sợ hãi tương lai người này sẽ động chạm tới lợi ích của mình, thậm chí chỉ đơn thuần là ghen ghét.
Những lúc cô không ảnh hưởng gì đến lợi ích của tôi, tôi có thể không động vào cô, nhưng nếu chính cô đem nhược điểm của cô đưa đến trên tay tôi, không hung hăng thọc cô một đao, quả thực liền không phải phong cách của Lưu Duệ rồi.
Khoảng thời gian này có thể nói là thời khắc fans của Vô Danh đen tối nhất, nghẹn khuất, thống khổ, đau lòng, tất cả mọi người phảng phất như đều đi theo Vô Danh tiến vào trạng thái không thể nhìn thấy ánh mặt trời, mỗi người bọn họ đều chờ đợi thần tượng nhà mình có thể sớm một chút tránh thoát được bóng đêm này.
Giới truyền thông trong nước thấy Vô Danh vẫn luôn trầm mặc không nói lời nào, không hề ra mặt, đoàn đội của cô cũng chưa từng ra tay, bọn họ càng thêm cảm thấy giống như đã đánh thắng trận, ngữ khí không khỏi mang theo nhiều điểm kiêu căng ngạo mạn hơn.
Trương Thành Huy đối sự lật mặt của giới giải trí, trong khoảng thời gian này quả thật là ấn tượng đặc biệt khắc sâu.
Một đoạn thời gian trước, nhóm truyền thông đều tập thể khen ngợi Sở Triều Dương, phảng phất như là muốn nâng đỡ cô đến tận bầu trời, ngốc nghếch thổi phổng, giây tiếp theo, cô chạm đến đến lợi ích bọn họ, bọn họ liền không chút lưu tình mà dẫm đạp cô vào bùn sâu, phảng phất như nếu không hoàn toàn đánh cô vào địa ngục thì tuyệt đối sẽ không bỏ qua.
Nâng đỡ cô là bọn họ, dẫm cô vẫn là bọn họ.
Làm minh tinh cũng không hề dễ dàng a.
Hắn nhìn ông chủ nhà mình trước nay chỉ xem kênh kinh tế tài chính, hiện nay lại mặt không đổi sắc mà đọc báo Giải Trí, không khỏi hỏi: "Ông chủ, chúng ta có nên nhúng tay vào không?"
Thế lực truyền thông của Đỗ gia thật đúng là không lớn, đối với giới giải trí cũng chỉ có truyền thông Tinh Không do Đỗ Cảnh Khôn phụ trách, xem như là công ty con của Đỗ Thị, nhưng lại là Đỗ Cảnh Khôn đơn độc phụ trách.
Nhìn nữ nhân kia bị toàn giới vùi dập, không biết vì sao, Đỗ Cảnh Minh mới chỉ gặp qua cô có một lần, đáy lòng lại kỳ lạ mà nổi lên cơn nghẹn uất.
Hắn đem tư liệu trong tay nhẹ nhàng đặt lên phía bên trái bàn: "Nếu tôi nhớ không nhầm thì tổng bộ của công ty đĩa nhạc Hải Báo ở nước ngoài."
"Đúng vậy."
"Phỏng chừng trong khoảng thời gian này bọn họ sẽ đi tuyên truyền ở nước ngoài, chỉ cần danh tiếng và doanh số ở nước ngoài đi lên, một ván này ở trong nước tự nhiên khác bị phá vỡ." Đỗ Cảnh Minh đạm nhiên nói: "Đĩa nhạc Hải Báo cũng có công ty ở Mỹ đúng không? Thế lực của Hải Báo ở Châu Á khổng lồ, không cần chúng ta phải làm cái gì, thôi thì làm cho cô ấy một tuần tuyên truyền toàn diện trên tất cả các trung tâm thương mại dưới trướng Trung Thịnh bên Mỹ đi."
Thế lực chủ yếu của tập đoàn Trung Thịnh là ở trong nước, các trung tâm thương mại lớn ở nước ngoài không nhiều, nhưng mỗi một cái đều nằm ở đường chính trong khu vực trung tâm của các thành phố lớn, thập phần phồn hoa.
"A Khôn đâu?"
Nói đến nhị thiếu Đỗ Cảnh Khôn, Trương Thành Huy liền không khỏi thấy 囧 một chút, "Nhị thiếu đã gần một tháng chưa quay về nhà chính." Ông chủ cũng sẽ không đánh hắn, trốn cái gì mà trốn cơ chứ?
Trương Thành Huy vẫn luôn cảm thấy kỳ quái, lấy cái loại tính cách không sợ trời không sợ đất, ăn chơi trác táng của Đỗ nhị thiếu, như thế nào mà ở trước mặt ông chủ nhà mình lại như chuột thấy mèo vậy, đã một đống tuổi rồi, cư nhiên còn tránh ở bên ngoài không dám về nhà.
Thằn sắc của Đỗ Cảnh Minh không được tốt cho lắm, khẽ cau mày, ngay sau đó lại buông ra, đạm nhiên nói: "Tính tình này của A Khôn còn cần va chạm xã hội nhiều nữa."
(Mel: E hèm, hôm nay tui mới phát hiện truyện của tui edit bị vác lên truyện full, cay chớt mất, còn bị cắt tên nguồ dịch cơ, haizz, con giời nào đọc trên mấy web lậu thì lếch giùm nhé, không tiễn, chẳng cute như mấy bạn trên wattpad một xíu nào luôn =)))
Mà vào thời khắc giới truyền thông còn đang cuồng hoan vì chiến thắng, Hoàng Hiểu Tuyền và Vô Danh đã bước lên đi phi cơ đi tuyên truyền mở rộng toàn diện tại Hàn Quốc, Thái Lan, Malaysia, New Zealand...
Dưới tác động lần trước của Hoàng Hiểu Tuyền, hiện tại bốn công ty đĩa nhạc Hải Báo ở bốn nước đã liên hợp lại làm tuyên truyền cho album của Vô Danh.
Bởi vì bên trong có hai ca khúc tiếng Quảng Đông, thả chữ phi thường kinh điển, nên album của Sở Triều Dương không chỉ tiêu thụ phi thường tốt ở nội địa, mà doanh số ở Hàn Quốc và Thái Lan cũng phi thường cao.
Album của cô vừa mới đặt trên lên Thái Lan, công ty đĩa nhạc Hải Báo đã toàn lực tuyên truyền, doanh số tuần đầu tiên đã đột phá 30 vạn, chỉ doanh số một tháng đã đạt tới hơn 80 vạn.
Tuy con số này còn không đến số lẻ của doanh số album ở trong nước, nhưng điều này còn cần phải suy xét đến số dân và diện tích của Thái Lan nữa.
Trừ ở đây ra, doanh số album ở Indonesia, Malaysia, New Zealand cũng đều là doanh số gần trăm vạn, còn có doanh số ở các thành phố lớn ở Mỹ và Nhật Bản cũng đều không tồi.
Đặc biệt là ở Nhật Bản chỉ có khoảng 126 triệu dân, đơn khúc [Nữ nhân dễ bị tổn thương] của Sở Triều Dương vừa mới tiến vào thị trường âm nhạc Nhật Bản đã xâm nhập vào top 10 bảng xếp hạng Oricon*, album [Phá kén] ở Nhật Bản cư nhiên bán ra được doanh số hơn 60 vạn, doanh số ở Hàn Quốc cũng có mười mấy vạn.
*Oricon Inc: thành lập năm 1999, là tập đoàn đang nắm giữ vị trí hàng đầu của một nhóm công ty Nhật Bản cung cấp số liệu thống kê, thông tin về âm nhạc và ngành công nghiệp âm nhạc tại Nhật Bản.
Album của Vô Danh ở Nhật Bản được hoan nghênh dị thường, Hoàng Hiểu Tuyền chỉ mang theo Sở Triều Dương đi Nhật Bản tuyên truyền một lần, đã được cấp trên của một công ty game phi thường trứ danh nhìn trúng, đặc biệt mời cô đảm nhiệm người biểu diễn ca khúc chủ đề trong tựa game ZALO hiện đang thịnh hành khắp Châu Á.
Hoàng Hiểu Tuyền có lẽ có chút miễn cưỡng đối với âm nhạc, nhưng hắn là một thương nhân, một người đại diện tuyệt đối đủ tư cách, trực tiếp ở Nhật Bản đàm luận cho cô chi phí 3 triệu đô la mỹ*, dùng một khoảng thời gian ở bên Nhật vừa tuyên truyền album, vừa thu ca khúc chủ đề ZALO.
*3 triệu đô la mỹ: khoảng 66 tỷ rưỡi.
Lúc sau lại đi Malaysia và Mỹ.
Đáng tiếc bởi vì ảnh hưởng vấn đề văn hóa khác nhau, còn bị giới hạn bởi ngôn ngữ, nên doanh số album của các ca sĩ tiếng Hoa ở Mỹ không bằng ở các quốc gia Châu Á, hơn nữa thị trường âm nhạc trong nước cũng đã rất lớn rồi, vì vậy nên rất nhiều ca sĩ tiếng Hoa đều trực tiếp từ bỏ thị trường ở nước ngoài.
Nhưng ngoài ý muốn, doanh số album này của Vô Danh ở Mỹ cũng không tệ lắm, rất được hoan nghênh bởi người Hoa Kiều*, lại bởi vì tuyên truyền đúng chỗ, album này của Vô Danh ở Mỹ cư nhiên có thể bán ra doanh số hơn trăm vạn, đây là một sự kiện cực kỳ kinh ngạc đối với mọi người.
*Hoa Kiều: Người Trung Quốc sống ở Mỹ.
Nguyên nhân rất lớn khiến các ca khúc tiếng Hoa không được người bản địa yêu thích chính là do hạn chế về ngôn ngữ, nghe không hiểu.
Điều này cũng khiến cho Sở Triều Dương bắt đầu sinh ra ý tưởng thêm một số ca khúc tiếng Anh vào bên trong album thứ hai của cô, cũng đem cái ý tưởng này thương lượng với Hoàng Hiểu Tuyền.
"Về việc làm album, tôi đều nghe cô cùng với đoàn đội lão sư chuyên nghiệp hết, vấn đề này mọi người đều là chuyên gia mà, còn về việc tuyên truyền cứ giao cho tôi." Hoàng Hiểu Tuyền nói.
Bởi vì nguồn gốc gia đình sâu xa, Hoàng Hiểu Tuyền có thể nói là có xuất thân âm nhạc, nhưng trên thực tế hắn lại thích làm một thương nhân hơn, đối với hắn mà nói, chế tạo ra một siêu sao, so với chính mình làm âm nhạc càng có lực hấp dẫn hơn.
Ngồi ở trên phi cơ, Sở Triều Dương nhắm mắt lại, trong đầu cũng đã hiện ra một ca khúc có độ truyền bá cực cực cao, có khả năng lan truyền khắp toàn cầu.
Cô từ trong túi xách lấy ra giấy bút, vừa nhẩm giai điệu, vừa đem giản phổ sao chép lên trên giấy.
Hoàng Hiểu Tuyền cứ như vậy mà trơ mắt nhìn cô vừa mới nhắc thêm ca khúc tiếng Anh vào trong album thứ hai, liền lập tức có linh cảm, đem giản phổ viết ra trên giấy rồi, mặt hắn đầy sự không thể tưởng tượng được.
Sở Triều Dương nói: "Người biên khúc kế tiếp, tôi tính toán vẫn giao cho Cổ Duệ Chính làm."
Anh mắt Hoàng Hiểu Tuyền cực kỳ khiếp sợ, nhìn cô tựa như đang nhìn một viên kim cương có tiềm lực vô hạn: "Đều nghe cô."
Trừ bỏ doanh số album ở nước ngoài ra, doanh số album trong nước vẫn luôn gia tăng, truyền thông trong nước tập thể bôi đen cũng không hề ảnh hưởng gì đến doanh số album của Sở Triều Dương, thậm chí bọn họ bôi đen càng tàn nhẫn, fans của Vô Danh và Cổ Duệ Chính lại càng đoàn kết, phản kháng càng lợi hại.
Fans Vô Danh trải rộng khắp các lứa tuổi, nhưng phần lớn bọn họ lại không có năng lực tổ chức, tuổi trẻ quá xúc động, tuổi lớn nên quá mức bình tĩnh, tầng lớp cao lại quá lý trí.
Nhưng các fans của Cổ Duệ Chính lại khác, bọn họ phần lớn là tinh anh đến từ các giới khác nhau, sức chiến đấu đặc biệt mạnh mẽ, bọn họ cũng không làm gì phản kháng truyền thông, mà là cùng fans Vô Danh liên hợp lại, tuyên truyền có tổ chức nhằm gia tăng doanh số album cho Vô Danh.
Mà theo thời gian tuyên truyền của Vô Danh ở nước ngoài càng dài, lại dưới sự phối hợp tuyên truyền toàn lực của đĩa nhạc Hải Báo, làm doanh số album này của cô ở nước ngoài vững bước bay lên.
Truyền thông trong nước bôi đen Vô Danh bao nhiêu sâu, nhân khí của Vô Danh ở nước ngoài liền cao bấy nhiêu, đặc biệt là fans của Vô Danh ở Thái Lan và Đài Loan quả thực là yêu chết Vô Danh rồi, trong lúc nhất thời nhân khí của Vô Danh ở bên ngoài đặc biệt cao.
Chờ đến lần thứ hai truyền thông trong nước có tin tức của Vô Danh đã là ba tháng sau, theo lịch dương bây giờ đã vào khoảng tháng một, album của Vô Danh đã bắt được rất nhiều giải thưởng có lực ảnh hưởng và quyền uy lớn của Châu Á, bắt được được giải thưởng "Đĩa nhạc vàng lớn nhất năm."
Tiếp theo là ở Hàn Quốc, Thái Lan, Malaysia, Indonesia, từng loại giải thưởng có quyền uy đều chạm đến tay Vô Danh.
Thậm chí cô còn nhận được cả giải thưởng âm nhạc nhạc lớn của Hàn Quốc, cái giải mà được người ta mệnh danh là Grammy của Hàn Quốc, bình thưởng cực kỳ có tính công bằng chính trực, địa vị ở Hàn Quốc rất cao.
Mà địa vị Giải Ca Khúc Vàng ở Malaysia và Indonesia có địa vị còn muốn cao hơn so với địa vị Giải Ca Khúc Vàng ở trong nước.
Thậm chí trong tin tức truyền thông nước ngoài, một năm này, truyền thông nước ngoài còn gọi là "Năm Vô Danh."
_____ Hết chương 66 _____
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT