Trầm ngâm một lát, Hồng Đàm mới nói: "Loại công pháp mạnh mẽ như thế thì cũng có, mà còn có không ít, nhưng bình thường đều do Vô địch truyền thừa! Dĩ nhiên, cũng có một số không phải, thế nhưng tai hại rất lớn, tỉ như《 Thiên Sơn quyết 》, nó có thể được xem như một môn công pháp có tính công sát, khai khiếu 144 cái, rất mạnh! Thế nhưng môn công pháp này đến Thiên Quân cửu trọng thì cơ hồ không có cách nào hợp khiếu nữa!"

Ông thoáng suy tư rồi nói: "Ở Đại Hạ phủ, công pháp Thiên giai đỉnh cấp chân chính có thể liên quan đến Vô địch thì cũng có, chính là Khai Thiên Vô Số Đao! Tuyệt học của Hạ gia! Hạ gia cũng nguyện ý truyền công pháp, nhưng bình thường đều là phiên bản yếu hơn, Thiên giai sơ đẳng đến cao đẳng đều có, đỉnh cấp thì hiếm khi được truyền, bình thường đều là người thuộc dòng chính mới truyền cho!"

Hồng Đàm liếc mắt nhìn Tô Vũ, "Ngươi tu luyện đao pháp phải không?"

"Vâng."

Tô Vũ gật đầu, hắn đúng là chủ tu đao pháp.

Ngón tay Hồng Đàm gảy gảy một thoáng, một lát sau ông mở miệng nói: "Vậy thì thế này đi, ta tìm một cơ hội dẫn ngươi đi gặp Hạ mập mạp! Nhìn thử xem có thể lấy được Khai Thiên đao truyền thừa từ chỗ y hay không! Thế nhưng Hạ mập mạp là kẻ sống chết chỉ biết tới tiền, dù cho nguyện ý truyền thì cái giá phải trả cũng sẽ không nhỏ!"

Hồng Đàm cau mày: "Ta đang suy nghĩ, nếu ngươi học được thì chỉ sợ lại phải mở không ít khiếu mới được, như thế liệu có chậm trễ việc tấn cấp hay không..."

Tô Vũ trấn an: "Không đâu, sư tổ! Ta nhập học hơn hai tháng, khai khiếu gần 180 cái..."

"Hử?" Hồng Đàm kinh ngạc hỏi lại: "Ngươi nhập học... khi ngươi nhập học rốt cuộc là thực lực gì?"

"Khai Nguyên cửu trọng!"

Hồng Đàm gật đầu, rất tốt!

Bạch Phong nói Tô Vũ nhập học đã là Thiên Quân thất trọng, ông đã đoán được có điểm không thích hợp.

Hiện tại, Khai Nguyên cửu trọng!

Hơn hai tháng, Tô Vũ đã khai khiếu 177 cái, đồ tôn của ông không phải tuyệt thế thiên tài thì chính là có nhiều cơ duyên, rất tốt, cực kỳ tốt!

Nhìn thoáng qua đồ đệ của mình, ông quyết định, chờ Tô Vũ đi rồi, trước tiên ông cứ đánh chết Bạch Phong, sau lại đi đánh chết Toan Nghê, thanh lý môn hộ!

Không nhiều lời hơn nữa, bây giờ không phải là lúc.

Tô Vũ chần chờ mấy giây rồi hỏi: "Sư tổ, Khai Thiên đao là tuyệt học của Hạ gia, Hạ gia nguyện ý truyền ra ngoài sao? Trước đó sư phụ còn làm Hạ Ngọc Văn bị thương nặng..."

"Hạ mập mạp và Hạ Ngọc Văn cũng không phải người một nhà!"

Hồng Đàm không quá để ý, "Cái tên Hạ mập mạp kia, ngoại trừ quá tham tiền thì những điểm khác đều rất tốt, Đại Hạ phủ kỳ thật vẫn tính là nơi khai sáng, cũng nguyện ý bồi dưỡng thiên tài cho Đại Hạ phủ. Ngươi chỉ cần triển lộ ra thiên phú tương ứng, bảo đảm không phải người của Vạn Tộc giáo, không phải kẻ đối địch thì Hạ gia sẽ truyền, thế nhưng cái giá phải trả… chờ xem đi!"

Tô Vũ khẽ gật đầu, trong lòng thầm tính toán một thoáng xem có nên đi tìm Hạ Hổ Vưu trước hay không?

Chính mình còn giữ phương thức mở một cái thần khiếu chưa đưa cho cậu ta đây!

Có lẽ có thể lấy ra trao đổi không?

Đương nhiên, Khai Thiên đao rất mạnh, nhất là phiên bản Thiên giai đỉnh cấp khai khiếu 144 cái, công pháp này không phải ai cũng có thể học được.

"Nếu mình tu luyện Khai Thiên đao thì có thể bùng nổ 144 khiếu huyệt, vậy sẽ tấn cấp Vạn Thạch!"

Hắn cũng không nhất định phải mở ra vô số khiếu huyệt mới được, về sau bổ sung thêm cũng chưa muộn, chủ yếu là 108 khiếu huyệt của Chiến Thần quyết hoàn toàn khiến cho hắn không hài lòng lắm. Lần trước khi giao thủ cùng Chu Hạo, hắn đã không hài lòng, bằng không, hắn hẳn là có thể dùng thân thể đánh chết Chu Hạo mới phải.



Mấy ngày nay học phủ rất yên bình, ai nên tu luyện thì tu luyện, người cần chữa thương thì tiếp tục chữa thương.

Bất quá chuyện có quan hệ tới thức hải bí cảnh thì vẫn được truyền ra.

Nhất là nghe nói, lần này thậm chí còn có vạn tộc học viên có thể sẽ có cơ hội vào đó, càng là một viên đá làm dấy lên ngàn cơn sóng!

...

Tu Tâm các.

Hội nghị Các lão lại được tổ chức.

Năm nay hội nghị Các lão được diễn ra nhiều hơn những năm qua rất nhiều.

Thường thường mỗi năm sẽ chỉ có một lần tổ chức hội nghị Các lão.

Mà lần này, trong học kỳ này, đây là lần đầu tiên Hồng Đàm tham gia hội nghị Các lão.

Tu Tâm các, phòng họp lớn.

Hồng Đàm gặp Chu Minh Nhân, ông tỏ ra hết sức khách khí, tươi cười hỏi: "Chu lão, thương thế không có vấn đề gì chứ?"

Chu Minh Nhân không nói gì cũng không để ý tới ông, thản nhiên ngồi xuống, nhắm mắt chờ đợi.

Hồng Đàm cười một tiếng, chắp tay với những người khác một cái, cười bảo: "Mấy tháng không trở về, học phủ đều sắp sửa biến dạng rồi, nào là vạn tộc học viên, nào là thức hải bí cảnh, may mắn ta đã trở về, không về nữa thì có khi học phủ còn muốn đổi tên!"

Nói xong, ông nhìn về phía Hạ Trường Thanh, cười ha hả: "Lão Hạ, lần sau Đại Hạ Văn Minh học phủ trực tiếp đổi tên thành Trường Thanh học phủ được rồi, dễ nghe biết bao!"

Hạ Trường Thanh không nói gì.

Không để ý tới Hồng Đàm là được!

Hồng Đàm cũng không thèm để ý, cười ha hả tiếp tục tự mình lảm nhảm: "Được rồi được rồi, ai, tháng ngày khổ sở a!"

Nói xong, ông vừa nhìn về phía một người, ngạc nhiên hỏi: "Lão Nhiếp, sao ngươi lại tới đây?"

Nhiếp lão liếc mắt nhìn ông, thầm than một tiếng, đáng tiếc!

Ấm trà lần trước đã bị ta bóp nát.

Bằng không thì hôm nay ông nên lấy ấm trà ra khoe khoang một chút.

Hồng Đàm hơi bất ngờ, những người khác kỳ thật cũng ngoài ý muốn, phó phủ trưởng Tô Tử Minh cũng mỉm cười hỏi: "Lão Nhiếp, hôm nay nghĩ gì mà đến họp vậy?"

Đại Hạ Văn Minh học phủ có 6 vị Các lão không phải Sơn Hải.

Quán trưởng thư viện, viện trưởng giám sát viện, 4 người khác thì đều làm việc tại khu Bí Cảnh.

Nguyên khí bí cảnh, Chiến Ma tràng bí cảnh, thức hải bí cảnh, tù yêu bí cảnh, bốn đại bí cảnh là do 4 vị phủ trưởng lưu lại.

Đại Hạ Văn Minh học phủ trải qua 6 đời, ngoại trừ Ngũ đại không lưu lại bí cảnh và Vạn Thiên Thánh còn sống thì những người khác đều lưu lại thần văn bí cảnh.

Nhiếp lão chính là người chủ đạo nguyên khí bí cảnh, cũng là Các lão.

Vị trí này, vốn là dành cho Triệu Lập, bất quá Triệu Lập chuyên tâm rèn sắt, sau này chế tạo địa giai văn binh thất bại, ông cũng không có tâm tư tới đây.

Nghe thấy Tô Tử Minh hỏi vậy, Nhiếp lão liền cười đáp: "Tô phủ trưởng, ta nghe nói Các lão tham gia hội nghị lần này đều có thể được phân một cái danh ngạch, cho nên mới tới."

Lời này vừa nói ra, Vu Hồng của Đơn thần văn nhất hệ quát lớn: "Nói bậy nói bạ! Gần đây không biết người nào âm thầm trợ giúp, truyền đi tin nhảm, hồ ngôn loạn ngữ!"

Mấy ngày nay, học phủ hoàn toàn là có lưu ngôn phỉ ngữ truyền ra.

Một hồi là vạn tộc học viên có khả năng tiến vào bí cảnh, sau đó lại là mỗi vị Các lão đều có một danh ngạch, có khi là tin học viên Bách Cường đều có thể tiến vào, rồi lại thành chỉ cho vạn tộc học viên tiến vào...

Đơn thần văn nhất hệ mấy ngày nay cũng đau đầu vô cùng.

Phong thủy không tốt.

Năm nay họ không có chút thuận lợi nào cả!

Tôn các lão cũng trầm giọng nói: "Đây là bí cảnh do chính chúng ta tốn hao cái giá lớn để mở ra, ai nguyện ý mở thì cứ tự mình mở ra đi!"

Những người này lại muốn ngồi không hưởng lợi!

Điểm này, bọn hắn không thể chịu đựng được.

Tổng cộng tối đa cũng chỉ có 50 người tiến vào, Đơn thần văn nhất hệ có biết bao nhiêu người đều muốn đi vào, kết quả còn chưa mở ra, thế mà một đám người đều đánh chủ ý lên bọn hắn.

Ngay cả người không quá quan tâm sự đời như Nhiếp lão mà hôm nay đều tới.

Đâu chỉ mỗi Nhiếp lão, rất nhanh, lại có vài vị Các lão tiến tới.

Đều là Lăng Vân cảnh!

Vài vị Lăng Vân Các lão ngày xưa không hay tham dự chút chuyện này thì hôm nay cũng đều tới, viện trưởng giám sát viện, Quán trưởng thư viện...

Thế này cũng chưa tính, vài vị Các lão trước đó nói là bế quan lúc này cũng đều xuất hiện.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play