Một lát sau, các học viên lần lượt quay lại giảng đường.
Lưu Hồng lần nữa nhìn thoáng qua Giả Danh Chấn, nhưng cũng không nói cái gì, chỉ mở miệng thông báo kết quả tổng hợp: "Đứng thứ nhất là Vạn Minh Trạch, 290 điểm!"
"Thứ hai, Hồ Thu Sinh, 280 điểm!"
"Thứ ba, Tô Vũ 260 điểm!"
"Đồng hạng tư là Trịnh Vân Huy và Giả Danh Chấn, 250 điểm!"
"..."
Toàn bộ 250 điểm của Giả Danh Chấn chính là điểm sát hạch ý chí lực, còn khóa văn hóa thì... 0 điểm!
Giờ phút này, Trịnh Vân Huy sờ sờ cằm, nhìn về phía Giả Danh Chấn, nói năng không chút kiêng kỵ: "Ta cho rằng ta chính là kẻ ngu si vô học, không nghĩ tới... Còn có kẻ so với ta càng thêm ngu si vô học!"
Lần trước điểm văn hóa của Giả Danh Chấn cũng không cao.
Lần này dứt khoát lấy luôn 0 điểm.
Trịnh Vân Huy khinh bỉ nhìn ông, nhe răng nở nụ cười, "Ta tốt xấu gì cũng kiểm tra được 30 điểm, qua 3 môn học, nhưng có vài gia hỏa thì thậm chí còn không được như thế, đúng là ngu ngốc!"
"..."
Giả Danh Chấn trừng mắt nhìn gã một cái, chính là ánh mắt: ngươi chết chắc với ta rồi!
Tiểu tử thúi, có tin hay không, tháng sau ta trực tiếp kiểm tra qua trên 100 môn cho ngươi mở mang tầm mắt?
Cho các ngươi cơ hội thể hiện mà thôi, thế mà còn dám khinh bỉ ta, đêm nay ta nhất định phải trùm bao tải, đập chết ngươi!
…
Tô Vũ không nói gì, vị trí thứ ba cũng không tệ.
Điểm văn hóa của hắn tương đối cao, không nghĩ đến Vạn Minh Trạch cùng Hồ Thu Sinh cũng qua sát hạch không ít môn học, xem ra bọn gia hỏa này cũng hết sức nỗ lực a!
"Cho nên mới nói, thiên tài bẩm sinh mà không nỗ lực đều là nói xàm!"
Tô Vũ thầm mắng một tiếng, còn có cho người ta đường sống hay không?
Có thiên phú coi như xong, lại còn cố gắng như vậy, ngay cả văn hóa cũng học nhiều như thế, hài tử nhà bình thường như chúng ta biết nghịch tập làm sao?
"Không được, bắt đầu từ tháng sau ta phải tăng thời gian học tập lên, mỗi ngày chỉ cần nghỉ ngơi 4 giờ là đã đủ!"
Tô Vũ định ra cho mình mục tiêu.
Mấy tên khốn kiếp Vạn Minh Trạch kia, bản thân đã có thiên phú, có tài nguyên, không ngày ngày ra ngoài đi du sơn ngoạn thủy, thông đồng nữ sinh chơi bời đi, thế mà còn trắng đêm không ngủ học tập làm gì, khiến hắn cảm thấy rất áp lực, rất nguy hiểm, có biết không?
Dù cho Tô Vũ đã đến Thiên Quân cửu trọng, nhưng lúc này hắn vẫn cảm thấy bản thân cực kỳ thua kém.
Vị trí đệ nhất trong lứa tân sinh còn không đạt nổi, lấy tư cách gì tranh với những lão sinh khác?
"Trở về liền tu luyện Thiên giai võ kỹ đi, nhất định phải sớm đánh được tới Bách Cường bảng, lôi từng tên một trên đó ra treo lên đánh! Khỏi phải quản các ngươi học tập nhiều hay ít giờ, ta đều phải nỗ lực hơn nhiều so với các ngươi một giờ đồng hồ!"
Tô Vũ âm thầm hạ quyết tâm!
...
Kỳ kiểm tra tháng kết thúc, Tô Vũ lập tức đi tới sở công huân để lĩnh điểm.
Sở công huân.
Vẫn là vị tỷ tỷ lần trước mà hắn đã từng gặp phụ trách quầy tiếp đón, trông thấy Tô Vũ thì kinh ngạc nhìn hắn, nàng cúi xuống máy thông tin tra điểm, đoạn thông báo: "Thần văn tranh tài đứng thứ hai, thu hoạch được 35 điểm công huân! Nguyệt khảo đứng thứ ba, đạt được 8 điểm công huân, ban thưởng thêm 3 điểm công huân dành cho chức vụ lớp trưởng, tối thượng đẳng được phụ cấp 3 điểm, tổng cộng là 49 điểm, Tô Vũ đồng học, ngươi kiểm tra thấy đã đủ chưa?"
Tô Vũ gật gật đầu.
Đương nhiên, về phần 20 điểm của Hồ Thu Sinh thì không tính vào trong này, y sẽ đưa cho Tô Vũ sau.
"Giúp ta nhìn một chút, ta tích lũy được bao nhiêu công huân rồi?"
"149 điểm!"
Tô Vũ gật đầu hài lòng, vẫn được, không giành được hạng nhất trong bài kiểm tra tháng cho nên không lấy tới 150 điểm, thế nhưng hiện tại cũng không tính là ít.
Lần này hắn thu hoạch được tổng cộng 69 điểm công huân.
Nguyên bản hắn còn thừa lại 2670 điểm công huân, hiện tại thì đã thành 2739 điểm.
"Tinh huyết của chủng tộc Ngũ hành còn chưa tới tay."
Tô Vũ nghĩ thầm trong đầu, đó là phương pháp tu luyện ý chí lực mà hắn đang rất muốn thử, nếu có thể có được thì không còn gì tốt hơn.
Bằng không, ý chí lực yếu kém của hắn hiện giờ chính là nhược điểm lớn nhất của Tô Vũ.
Có lẽ đợi tới khi thân thể Đằng Không thì ý chí lực vẫn còn đang quay cuồng tại cảnh giới Vạn Thạch.
"Còn có Long Tằm tinh huyết... Hạ Hổ Vưu đã giúp ta thu mua một giọt, nhìn thử một chút hiệu quả rồi hẵng tính."
Trước tiên dùng nó để mở ra võ kỹ xem thử cái đã, chưa chắc nó đã thích hợp với bản thân hắn, một lần mua quá nhiều thì thật phí phạm.
...
Trung tâm nghiên cứu Văn Đàm.
Thời điểm Tô Vũ trở về thì trời đã tối.
Từ khi được Bạch Phong đồng ý cho dọn đến bên này, hắn không còn ý định trở lại Dưỡng Tính viên nữa.
Còn chưa vào đến cửa, máy thông tin của hắn đã vang lên.
"Tô huynh, buổi sáng ngươi nói với ta, ngươi có chuyện muốn nói..."
Vừa nghe thấy thanh âm của Hồ Tông Kỳ, Tô Vũ không khỏi vỗ vỗ trán, kém chút đã quên mất gã.
"Tông Kỳ huynh, ta đang chuẩn bị gọi cho ngươi đây, trùng hợp quá, bây giờ ngươi có thời gian rảnh không?"
"Có!"
"Vậy đi, khu đón tân sinh bên kia có một cửa hàng bán rượu, đêm nay ta mời khách, đợi lát nữa gặp mặt rồi trò chuyện nhé!"
"Khách khí như vậy làm cái gì..."
Hồ Tông Kỳ phì cười một tiếng, Tô Vũ vội vàng nói: "Là sự tình trọng yếu, Tông Kỳ huynh chớ nên khách khí với ta!"
"Vậy được, chút nữa gặp!"
...
Tắt máy xong, Tô Vũ tiến vào trung tâm nghiên cứu, trầm tư một hồi, tiến vào khố phòng cầm đi mấy món đồ.
...
Hơn nửa canh giờ sau.
Lầu hai quán rượu.
"Tông Kỳ, sao ngươi lại tới trước vậy, đợi lâu không? Ngại quá!"
"Đừng!" Hồ Tông Kỳ giờ phút này đã không còn chút bóng dáng kiêu ngạo nào như lúc trước, nghe Tô Vũ nói vậy liền sốt sắng bảo: "Giữ hai chúng ta chớ nên khách khí, hôm nay đa tạ ngươi đã lưu mặt mũi cho ta. Đêm nay ta mời khách!"
"Sao có thể, ngươi xem thường ta à?"
Tô Vũ phì cười, cùng Hồ Tông Kỳ khách sáo vài câu, hai người song song tiến vào phòng.
An vị chỗ ngồi xong, Hồ Tông Kỳ liền nhịn không được hiếu kỳ nói: "Tô huynh..."
"Chớ khách khí, kêu tên ta đi!"
Tô Vũ khoát khoát tay, ngắt lời gã, đoạn cười bảo: "Chúng ta cũng tính là không đánh nhau thì không quen biết, trước đó có chút hiểu lầm mà thôi, hiện tại cũng đã giải trừ."
"Vậy ta đây liền không khách khí nữa." Hồ Tông Kỳ gật đầu, mỉm cười hỏi: "Tô Vũ, ngươi có chuyện gì muốn nhờ ta hỗ trợ sao? Có nói thẳng là được! Nói lời thật lòng, tuy tính tình ta không được tốt lắm, năng lực cũng không ra gì, nhưng ta vẫn còn có điểm nghĩa khí với huynh đệ!"
Lời này Tô Vũ chỉ nghe qua rồi để đó, không coi là thật.
Trầm mặc một hồi, Tô Vũ mới mở miệng nói: "Tông Kỳ, hoàn cảnh gia tộc của ngươi, ta cũng có chút hiểu rõ, thực lực của nhà ngươi tại học phủ này không tính là quá mạnh, chỉ có Nhị gia gia của ngươi là cường giả Lăng Vân cảnh, nghiên cứu viên trung cấp, có điều lại không phải là người của học viện chúng ta, có đúng không?"
Hồ Tông Kỳ gật đầu, không có nhiều lời.
"Ca của ngươi là Hồ Tông Ngọc, Vạn Thạch nhị trọng, độ chứa đầy dưỡng tính là 90% trở lên, đứng ở vị trí thứ 65 trên Bách Cường bảng, là phó hội trưởng của Thiên Thủy hiệp hội, không sai a?"
Hồ Tông Kỳ khẽ nhíu mày.
Tô Vũ cười nói: "Đừng nóng giận, những tài liệu này mọi người đều biết. Tông Kỳ, ta nói một câu thật lòng, tuy rằng tình cảnh của ngươi so với ta là tốt hơn, thế nhưng... Ngươi cảm thấy nếu có tài nguyên, Hồ gia sẽ ưu tiên cung cấp cho ngươi hay là ưu tiên cung cấp cho ca của ngươi?"
Hồ Tông Kỳ không nói gì.
"Ta không có ý tứ gì khác!" Tô Vũ nói khẽ: "Chẳng qua là ta cảm thấy, những người như chúng ta quá khó khăn! Tại học phủ này, mỗi bước đi đều vô cùng gian lao. Phụ thân không thương, mỗ mỗ không yêu. Nếu muốn mạnh lên thì chỉ có thể dựa vào chính mình."
Hồ Tông Kỳ nhìn hắn, trầm giọng nói: "Tô Vũ, có lời gì cứ nói thẳng đi, không cần phải dong dài."
"Tốt!" Tô Vũ mỉm cười đáp: "Thế thì ta không câu nệ nữa vậy. Bên trong học phủ có một đống hiệp hội này, hiệp hội kia, tựu chung một nắm lớn, có hữu dụng không? Hằng năm đều tuyển thêm nhiều tân sinh, ngoại trừ ra ngoài có cái danh là người của hiệp hội thì có chút mặt mũi ra, trên thực tế còn có chỗ tốt nào không?"
"Ý của ngươi là..."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT