Sau đó, mấy thần văn lần lượt nhảy ra trong đầu Tô Vũ!
Nhị ca chữ “Sát” bùng nổ sát khí một phát, thần văn mới lập tức uể oải, có vẻ rất nhỏ yếu.
Đại ca chữ “Máu” vây quanh thần văn chữ "Âm" xoay một vòng, giống như cảm thấy không có ý nghĩa gì, lại nhảy trở về vị trí của mình trong thanh đao chiến kia.
"Lôi" tiểu đệ kích động, hình như muốn đánh nó một cái, kết quả người ta bị dọa cứng đờ luôn, chữ “Lôi” không có cơ hội ra tay, không vui trở về.
Lúc này Tô Vũ không khỏi câm nín, thần văn mới yếu như vậy sao?
Tại sao cảm thấy như không có chút sức phản kháng nào vậy?
Còn không bằng chữ "Chiến" lần trước, chỉ sợ gia hỏa viết bản ý chí chi văn mình đang cầm còn yếu hơn sư phụ mình, lại còn vô trách nhiệm!
Thần văn chữ "Âm" gần như không bị tổn hại gì, sau khi bị "Chiến" tiểu đệ đá mấy lần, tự nó nhảy vào hệ thống thần văn, ngoan ngoãn nằm xuống một chỗ trống.
Giờ khắc này, trong đầu Tô Vũ sinh ra chút suy nghĩ.
Đặc tính thần văn!
"Hả?"
Tô Vũ hơi sững sờ!
Đây là... thần văn này có đặc tính hết sức rác rưởi, nhưng... nhưng cái đặc tính rác rưởi ấy lại hữu dụng với mình!
"Chế tạo một tầng kết giới bóng ma..."
Ý chí lực của Tô Vũ khẽ động, trước mắt hơi tối đen che đậy tầm nhìn của hắn.
Đương nhiên hắn biết đặc tính này rất yếu, không có tác dụng lớn gì.
Nhưng... hình như có khả năng che giấu!
Ngay sau đó, các khiếu huyệt đã được mở ra trong cơ thể Tô Vũ vốn tráng lệ, lúc này bỗng bị những tấm màn đen xuất hiện bao bọc lại.
Trong nháy mắt khiếu huyệt trở nên ảm đạm!
Tô Vũ lẩm bẩm: "Tại sao ta lại nghĩ đến che lấp khiếu huyệt..."
Đây là ý nghĩ đầu tiên của hắn!
Thật sự là ta không định giả heo ăn thịt hổ, nhưng trong nháy mắt kết giới bóng mờ xuất hiện, hắn liền sinh ra ý nghĩ như vậy, kết giới yếu như thế, ra tay với địch nhân còn không bằng huyễn cảnh.
Nhưng ra tay với mình, bao bọc khiếu huyệt như vậy lại có vẻ rất thích hợp!
Tô Vũ thở ra một hơi, thần văn rác rưởi, chẳng có tác dụng gì cả, che lấp khiếu huyệt thì để làm gì!
Chính mình ăn ngay ngồi thẳng, còn sợ người khác biết thực lực mình sao?
Thật hài hước!
Dứt lời, ý chí lực bùng nổ, từng kết giới bóng mờ xuất hiện trong người, bao bọc từng cái khiếu huyệt.
108 khiếu huyệt vốn sáng ngời, theo thời gian dần qua mà trở nên ảm đạm.
12, 24, 36 cái...
Mãi đến khi chỉ còn lại 70 khiếu huyệt, Tô Vũ ngừng lại, ý chí lực tiêu hao không lớn, thường xuyên duy trì cũng không quá khó khăn.
"Thiên Quân ngũ trọng, sắp Thiên Quân lục trọng!"
"Trừ khi cường giả dùng ý chí lực dò xét sâu, phá vỡ kết giới bóng mờ thì mới có thể phát hiện, mà như vậy thì kết tử thù rồi!"
Mấy người Hoàng lão nhìn trộm hắn chỉ đơn giản là ý chí lực dò xét mà thôi.
Phá vỡ kết giới bóng mờ thì lại là tấn công.
Cường giả ra tay với mình sẽ là vi phạm quy định của học phủ, phải bị xử phạt rất nặng!
Tô Vũ nhe răng cười, công năng này miễn cưỡng chấp nhận được.
Xem xong ba quyển ý chí chi văn, thế mà chỉ có bản này mới bắt được một cái thần văn, được rồi, dù sao cũng tốt hơn không có, hiện tại, tối thiểu mình đã nắm giữ 5 thần văn, coi như không tệ.
"Âm... Đến nhị giai, chỉ sợ có thể ngăn cản được Đằng Không cưỡng ép dò xét!"
Tô Vũ thì thào một tiếng, nếu thần văn này tiến cấp nhị giai thì có vẻ cũng không tệ!
...
Phác hoạ ra thần văn chữ "Âm" cũng có tác dụng nhất định đối với Tô Vũ hiện tại.
Hắn chưa muốn bại lộ việc mình đã đến Thiên Quân cửu trọng.
Chờ thêm một đoạn thời gian nữa thì tốt hơn!
Còn hai vị trong bí cảnh, Tô Vũ không quá để ý, hai vị này không thuộc Đơn thần văn hệ, lần trước tin tức mình đột phá Thiên Quân ngũ trọng cũng không bị truyền đi.
...
Ngày 25 tháng 9.
Tô Vũ lấy được tinh huyết Quang Minh Điểu, 100 giọt giá trị 800 điểm công huân.
10 giọt tinh huyết Phệ hồn trùng, Thiên Quân cảnh, 30 điểm công huân.
Còn tinh huyết Phá Sơn ngưu thì phải chờ thêm hai ngày, theo Hạ Hổ Vưu giải thích thì là cậu đang điều hàng, gần đây lượng giao dịch tinh huyết Phá Sơn ngưu quá lớn, cậu đang đặt hàng từ chiến trường Chư Thiên...
Tô Vũ nghe xong mà không có lời nào để nói!
Việc làm ăn của người ta còn kéo đến chiến trường Chư Thiên rồi, hắn có thể nói cái gì?
Chờ đi!
Có lẽ khi tinh huyết tới sẽ vẫn tươi mới nóng hổi đây, chỉ có Phá Sơn ngưu là phải xui xẻo.
Hao tốn 830 điểm công huân, giờ phút này Tô Vũ còn lại 10.870 điểm công huân.
Tô Vũ xin nghỉ lần nữa!
Sau khi lên lớp cao cấp, tần suất hắn xin nghỉ phép rất nhiều.
Còn chức vụ trưởng lớp... thì không có nhiệm vụ gì, lớp cao cấp ít người, vả lại thường xuyên có người không đến, Lưu Hồng muốn bắt lỗi mình từ phương diện này thì Tô Vũ cũng không thèm để ý.
Còn bị lưu lại lời bình là không chịu trách nhiệm gì đó... hiện tại Tô Vũ nghĩ thông suốt rồi.
Làm bản thân lớn mạnh trước đã!
Thực lực không đủ, lời bình dù tốt cũng vô dụng.
Thực lực đủ rồi, đương nhiên sẽ nghĩ ra biện pháp tiêu trừ tất cả những chướng ngại ấy.
...
Trung tâm nghiên cứu.
Tô Vũ thôn phệ một giọt tinh huyết Quang Minh Điểu Vạn Thạch cảnh, sách họa hấp thu rồi xuất hiện một chút biến hóa.
Cơ sở nguyên quyết: Thanh nguyên quyết (dùng tinh huyết mở ra)"
Tô Vũ thôn phệ thêm một giọt tinh huyết, mở ra cơ sở nguyên quyết.
Lần này có không ít khiếu huyệt được khai mở tạm thời.
Khác với những nguyên quyết mở ra trước đây,《 Thanh nguyên quyết 》vừa mở ra, nguyên khí bốn phía bị Tô Vũ thu nạp, đồng thời nguyên khí trong khiếu huyệt của hắn cũng bị suy yếu!
Nguyên khí mới tiến vào không bị khiếu huyệt thu nạp, mà là không ngừng rửa sạch khiếu huyệt.
Nguyên khí vốn có trong khiếu huyệt chậm rãi bị đào thải.
Khiếu huyệt cũng bị rửa sạch, trở nên sạch sẽ hơn!
"Quả nhiên!"
Tô Vũ vui vẻ, hắn đoán đúng rồi!
Mặc dù trước đó đã cảm thấy Thanh nguyên quyết có tác dụng thuần hóa nguyên khí, nhưng đến khi vận dụng rồi, thành công tịnh hóa được nguyên khí hỗn tạp trong thân thể vẫn khiến Tô Vũ rất đỗi vui mừng!
Nguyên khí càng tinh khiết, điều động càng đơn giản, lực bộc phát càng mạnh, càng nhanh!
Hiện tại Tô Vũ cũng hiểu, nguyên khí càng tinh khiết, hợp nhất khiếu huyệt càng đơn giản.
Nguyên khí hỗn tạp sẽ khiến cho việc khiếu huyệt hợp nhất sinh ra bài xích.
"Quang Minh Điểu..."
Tô Vũ vui vẻ, quả nhiên không có chủng tộc vô dụng, không có nguyên quyết vô dụng, chỉ là cần xem xét nên dùng như thế nào.
《 Thanh nguyên quyết 》dùng trên chiến đấu là nguyên quyết rác rưởi, nhưng nếu dùng để tịnh hóa nguyên khí thì lại là chí bảo.
Hắn thôn phệ mấy giọt tinh huyết, không ngừng tịnh hóa nguyên khí của mình.
Tô Vũ cảm thấy hứng thú với kỹ năng thiên phú của Quang Minh Điểu, quang diệu ư?
Chẳng lẽ là kỹ năng dùng để phát sáng?
Mặc dù hắn hiểu rõ một chút tình huống về Quang Minh Điểu, nhưng lại không hiểu gì về kỹ năng thiên phú, hình như trong sách cũng không có giới thiệu.
"Chẳng lẽ là dùng để trị liệu?"
Tô Vũ hơi chờ mong, cảm giác hình như là dùng để trị liệu, nếu đúng, hắn không khỏi nghĩ đến Trịnh Vân Huy, tên kia có một thần văn trị liệu, trong tình huống thương thế thảm trọng, vận dụng thần văn thế mà có thể khép lại trong nháy mắt.
Tô Vũ cũng không chậm trễ, hắn trực tiếp thôn phệ một giọt tinh huyết mở ra quang diệu.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT