Sau khi rời khỏi chỗ của Tiểu Kim Long, Tô Vũ tiến lên mấy ngàn thước bèn gặp được một sinh linh.
Nhìn rất quen mắt!
Vật kia trông như một con tằm, bất quá nó có cái đầu to, hơi tương tự với Long tộc. Nếu hắn không lầm thì đây chính là Long Tằm!
Long Tằm nhất tộc!
Thiên địch của Diệt Tằm vương, đại địch mà ông cho rằng không chết không thôi, khó khăn lắm loài này mới tiến vào được chủng tộc Bách Cường.
Long Tằm cũng cảm ứng được mối nguy.
Giờ phút này, thân thể nó hơi hơi nhúc nhích một chút, trong nháy mắt đã tiến nhập hư không, biến mất không thấy đâu nữa.
Tô Vũ khẽ giật mình, ánh mắt bất động, sau một khắc hắn đạp không tiến lên, đá ra một cước, thời gian vận chuyển ầm ầm, hư không gợn sóng, Long Tằm tựa hồ bị hắn đá ra từ trong hư không, tiến nhập hiện thực.
Long Tằm sững người, nhìn về phía hắn, từ chỗ nó ngập ngừng vang lên thanh âm: "Ngươi... Ngươi là truyền nhân của Vương Hổ?"
Vương Hổ?
Tô Vũ sửng sốt nhìn nó, Vương Hổ là ai?
Không biết!
Quỷ mới biết ai là Vương Hổ, khoan đã... chẳng lẽ là Diệt Tằm vương?
Long Tằm nhất tộc chắc chắn sẽ không gọi ông ấy là Diệt Tằm vương, danh vô địch khác Vương Giả, đó là tôn xưng, tôn kính với thực lực thì gọi là Diệt Tằm vương, Long Tằm nhất tộc gọi như vậy quả thực chỉ là tự mình vờ ngớ ngẩn.
Lười nói nhảm, Tô Vũ đá xuống một cước, hắn có chút cảm ngộ, Long Tằm nhất tộc này không yếu, vừa vặn nó biết trốn vào hư không, một loại pháp môn rất đặc thù, mà Thời Gian vốn được sáng tạo ra là để nhằm vào Long Tằm nhất tộc!
Một cước này đạp xuống, quả nhiên Long Tằm thoáng sợ hãi, có điều rất nhanh nó phát hiện thực lực Tô Vũ không đáng sợ như nó tưởng tượng, bèn quay lại quát một tiếng, trong miệng phun ra một sợi tơ dài.
Long Tằm có tốc độ cũng rất nhanh, cấp tốc vây quanh Tô Vũ, phụt phụt phụt...
Trong hư không, Tô Vũ và Long Tằm giao chiến, thoáng chốc bốn phía liền bị quấn thành một tầng sợi tơ.
Hư không đều bị bọc lại!
Ánh mắt Long Tằm lộ ra vẻ lạnh lùng, xem ra tên này chưa luyện Thời Gian tới nơi tới chốn, giết được hắn thì chắc chắn Vương sẽ vui vẻ ban thưởng cho nó.
Giết truyền nhân của Vương Hổ, đây là đại công!
Đối với Long Tằm nhất tộc thì giết truyền nhân của Vương Hổ còn có công lớn hơn cả giết một vị Nhật Nguyệt.
Diệt Tằm vương nhiều lần tiến vào Long Tằm giới, đánh cho Vương của chúng cũng không dám mạo hiểm ngóc đầu.
Long Tằm tơ quấn quanh hư không, dần dần đã bao kín Tô Vũ ở trong đó.
Mà Tô Vũ lúc này đang không ngừng vung đao, tiếng két két ầm vang, có điều lớp bọc Long Tằm tơ lại quá cứng cỏi!
"Đúng là tài liệu đúc binh tốt!"
Tô Vũ cảm khái một tiếng, Long Tằm này là Lăng Vân cảnh, thực lực không yếu, Long Tằm tơ nó phun ra thật sự chính là đồ tốt để chế tạo nhuyễn giáp, nếu dùng để chế tạo địa binh thì cũng rất có hi vọng.
Chính mình nói rời khỏi Đông Liệt cốc là để đi tìm tài liệu, xem đi, quả thật mình đang đi thu hoạch tài liệu còn gì.
Áo giáp của Huyền Khải nhất tộc phối hợp thêm Long Tằm tơ, Tô Vũ tính toán một thoáng, hắn muốn chế tạo một bộ áo giáp mạnh mẽ không khó, có lẽ có thể giúp hắn chính thức rèn đúc một thanh địa binh mạnh mẽ.
Còn về chuyện đang bị bọc lại thì Tô Vũ không vội.
Hắn và Long Tằm tác chiến chính là vì để hấp dẫn Lôi Tuyệt.
Long Tằm tơ này mặc dù cứng cỏi, nhưng cũng không phải Tô Vũ thoát không được.
Mà Long Tằm lúc này lại cực kỳ mừng rỡ.
Truyền nhân của Vương Hổ đang bị nó vây lấy!
Đương nhiên, nó không nắm chắc việc có thể giết được hắn, chỉ có thể vây khốn hắn, đây cũng là chỗ thiếu hụt của Long Tằm nhất tộc, năng lực trói người thì rất mạnh, lực sát thương thì lại hơi yếu một chút.
Giờ khắc này, ở nơi xa, tiếng sấm nổ vang lên.
Long Tằm biến sắc, có người đến.
Người nào tới vậy?
Không phải ai cũng biết Lôi Tuyệt đang đuổi giết “Thôi Lãng”, lúc này nó cảm ứng được cường giả tới, sắc mặt Long Tằm biến đổi bất định, chờ đối phương tới gần, Long Tằm mới nhận ra đối phương.
"Lôi Tuyệt!"
Cường giả của Lôi Đình Thần tộc!
Mà đúng lúc này, Tô Vũ đang bị nhốt bỗng bạo hống một tiếng, một đao chém vào, tiếng nổ vang dội, động tác của hắn giống như đang muốn trốn thoát khỏi khốn cảnh.
Mà nơi xa, Lôi Tuyệt cũng thấy kinh hỉ.
Tên kia đang bị Long Tằm nhất tộc bao vây!
Thật đáng đời!
Long Tằm nhất tộc muốn giết hắn sẽ rất khó, nhưng đã vây hắn thì Thôi Lãng muốn chạy cũng khó khăn. Năm đó, Diệt Tằm vương cũng từng rơi vào cảnh tương tự. Ông ta bị Long Tằm vương vây lại. Long Tằm vương không giết được ông, thế là trong cơn tức giận nó bèn ăn luôn đối phương, mong muốn mài chết ông!
Trong cơ thể Long Tằm nhất tộc có rất nhiều Long Tằm tơ, đáng tiếc vẫn không thể ăn nổi Diệt Tằm vương.
Sau này Diệt Tằm vương nháo loạn trong cơ thể Long Tằm vương quá lợi hại, Long Tằm vương rơi vào đường cùng mới đành phải nhả ông ra ngoài.
"Tất Tác, cuốn lấy hắn!"
Lôi Tuyệt quát lớn một tiếng: "Giết hắn, ta tất có hậu báo!"
Sắc mặt Long Tằm Tất Tác biến đổi bất định, nó rất muốn chạy, nó và Lôi Tuyệt cũng không quá thân quen, thế nhưng lúc này nó đang cuốn lấy truyền nhân của Vương Hổ nên không nỡ rời đi, dù rằng bản thân nó không giết được đối phương.
Hiện tại, cái tên này lại muốn Phá cảnh mà ra, nó có chút giãy giụa.
Sau một khắc, nó phun ra càng nhiều tơ tằm.
Mà bên trong kén tằm, thực lực Tô Vũ bùng nổ ầm ầm, đánh cho đám tơ tằm không thành thật nứt rạn.
Sắc mặt Long Tằm Tất Tác khẽ biến, nó quát to: "Lôi Tuyệt, giết hắn, thứ khác ta có thể không cần, chỉ cần hai cái chân kia!"
Lôi Tuyệt sửng sốt nhìn nó, muốn chân sao?
"Hắn là truyền nhân của Vương Hổ, chỉ cần giết hắn, Long Tằm nhất tộc chắc chắn sẽ hậu báo!"
Nghe thế, Lôi Tuyệt đại hỉ!
Đây là truyền nhân của Diệt Tằm vương?
Khó trách sẽ dây dưa với Long Tằm thế này!
Nói như vậy, gã sẽ không cần lo lắng Long Tằm phản bội, bởi vì Long Tằm nhất tộc và Diệt Tằm vương nhất mạch là tử địch, người nào hợp tác thì hợp tác chứ hai phe quyết không hòa thuận.
Diệt Tằm vương coi chuyện năm xưa là vô cùng nhục nhã!
Long Tằm vương cũng bởi vì mỗi năm đều bị ông ta dây dưa nên đã sớm nổi trận lôi đình, hận không thể giết sạch cả nhà Diệt Tằm vương.
Giờ phút này, nghe Tất Tác nói như thế, Lôi Tuyệt há có thể không vui sướng. Gã còn có chút ngoài ý muốn cùng rung động, truyền nhân của Diệt Tằm vương, đây là nói, đối phương biết Thời Gian... Đúng, chính là Thời Gian chiến pháp!
Bộ pháp mà đối phương dùng trước đó để thoát khỏi gã ngẫm lại đúng là có bóng dáng của Thời Gian.
Thời Gian, Khai Thiên đao, Khoách Thần chùy, nhiều thần văn...
Gã mơ hồ như bắt được chút gì đó.
Bởi vì Tô Vũ chưa từng tới Chư Thiên chiến trường, cho nên mọi người không hiểu quá rõ về Tô Vũ, nhưng mà Lôi Tuyệt khẳng định chính mình đã từng nghe ai đó nhắc qua về một thiên tài có những đặc điểm này.
"Thôi Lãng... Không, không phải..."
Gã không nhớ quá rõ, bởi vì lúc ấy hình như người kể cho gã chỉ thuận miệng nhắc tới.
Là người có liên quan tới đa thần văn hệ Liễu Văn Ngạn.
Liễu Văn Ngạn... Tô... Tô Vũ?
Giờ khắc này, cái tên xa lạ chợt hiển hiện trong đầu gã, hình như là Tô Vũ, là hắn sao?
Tô Vũ!
Truyền nhân của đa thần văn nhất hệ!
Mơ hồ gã lại nhớ ra một số việc, ngày đó gã thật sự không để ý, bởi vì người kia ở Nhân cảnh, cách bọn họ quá xa vời.
"Đúng, là Tô Vũ! Nhân tộc đã đẩy ra một bản công pháp tên là《 Nguyên Thần Khai Khiếu Quyết 》, chính là cái này, phụ thân ta đã từng đề cập qua một lần..."
Gã đã nhớ ra!
Bởi vì phụ thân gã là đại tướng trong quân Lôi Đình Thần tộc nên biết khá rõ, ông nói Nhân tộc gần đây trắng trợn mở rộng công pháp này, bởi vậy ông cũng đề cập tới Tô Vũ, thế nhưng lúc ấy gã không để vào tai.
Một vị nghiên cứu của đa thần văn nhất hệ...
Là Tô Vũ!
Vẻ mặt Lôi Tuyệt đại biến, cấp tốc chạy đến, đầu tiên là ngoài ý muốn, tiếp theo là kinh hỉ.
Tô Vũ!
Người này hình như rất trọng yếu, tối thiểu là quan trọng hơn Thôi Lãng cả chục lần.
Cụ thể là quan trọng như thế nào thì gã không rõ ràng, thế nhưng người nọ khiến phụ thân cũng nhức đầu vì công pháp mà hắn mở rộng, giết đối phương có lẽ sẽ có ban thưởng lớn vô cùng!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT