【 Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, độ vừa lòng nhiệm vụ Ngô Tuyết Lan 100%, đạt được 10000 tích phân, 5 điểm thuộc tính, tích phân tổng cộng 13700. 】

Tuyết Lan trầm mặc cúi đầu, còn đắm chìm trong chuyện đời trước chưa thể phục hồi tinh thần lại, Lãnh Húc Nghiêu cả đời đối xử tốt với nàng, nàng đương nhiên không thể nào không động tâm, đáng tiếc duyên phận đã hết người kia đã qua đời, nàng cuối cùng cũng tìm không thấy hắn.

Đôi tay ôm đầu gối cuộn tròn trong không gian, thanh âm rầu rĩ của Tuyết Lan truyền đến, “008 ta muốn yên lặng một chút, cho ta một chút thời gian. Ngươi đi thăng cấp đi!”

【 Hệ thống tiếp thu nhiệm vụ —— Hệ thống thăng cấp, khấu trừ 10000 tích phân. 】 Âm thanh hệ thống biến mất ngay sau đó, phảng phất chưa từng xuất hiện.

Toàn bộ không gian yên tĩnh giống như cự thú đáng sợ, mang đến vô tận hắc ám, không biết qua bao lâu, Tuyết Lan mới chậm rãi đứng lên, một đôi mắt hiện lên mê mang giây lát biến mất.

【 Hệ thống thăng cấp xong……】 Âm thanh hệ thống đúng lúc vang lên, Tuyết Lan đáy mắt hiện lên ánh sao.

Thời gian là liều thuốc chữa khỏi tốt nhất, phần cảm tình kia như cũ tồn tại, nhưng nàng biết nàng không thể tiếp tục suy sút nữa, đành phải đem phong ấn nó lại.

Điều chỉnh trạng thái xong, Tuyết Lan vội vàng mở miệng, “008, sau khi hệ thống thăng cấp có thay đổi gì?”

Đây mới là chuyện nàng quan tâm nhất, khấu trừ nhiều tích phân như vậy, thật sự là làm nàng thịt đau, chỉ mong có thể đổi lấy một ít thứ tốt, lúc này mới không đến mức lỗ vốn.

【 Không gian hệ thống mở rộng gấp đôi, khen thưởng ký chủ không gian tùy thân phát triển, thuộc tính điểm khen thưởng 5 điểm. Hệ thống quản lý nhân tính hóa hơn, ký chủ có thể điều hành chức năng giám sát hệ thống, ký chủ lựa chọn dừng trong không gian hệ thống sáu tiếng đồng hồ. 】

Có lẽ là bởi vì được thăng cấp, thanh âm 008 có thêm vài phần ôn hòa, tuy rằng chỉ là biến hóa rất nhỏ, lại đủ để chứng minh chỗ tốt của thăng cấp hệ thống.

Tuyết Lan miệng khẽ nhếch, này với nàng mà nói thật sự là niềm vui ngoài ý muốn, phải biết rằng không gian tùy thân phát triển của thương thành tích phân tận 50000 tích phân, nàng xem một cái đều cảm thấy run sợ, hiện tại hệ thống thăng cấp một lần là có thể có được rồi, thật sự là kiếm lời. Càng khỏi phải nói điểm thuộc tính, nàng hoàn thành nhiệm vụ viên mãn mới đạt được 5 điểm, hiện tại liền nhiều được 5 điểm.

【008, sau này hệ thống thăng cấp đều có thể đạt được khen thưởng sao? 】 Tuyết Lan trong lòng khẽ nhúc nhích, trong thanh âm không tự giác hỗn loạn vài phần chờ mong.

【 Hệ thống thăng cấp khen thưởng cho tùy cơ khen thưởng, xin ký chủ không cần ôm ảo tưởng. 】008 lạnh băng vô tình đánh nát ảo tưởng của Tuyết Lan, Tuyết Lan có chút thất vọng nhưng nàng cũng biết không có chuyện trên trời rớt xuống cái bánh có nhân, tâm thái còn xem như tốt đẹp, huống chi lần khen thưởng này làm nàng rất vừa lòng, có không gian tùy thân sau này nàng cũng sẽ tiện rất nhiều.

“Mở ra giao diện thuộc tính.” Tuyết Lan nhẹ cười, gấp không chờ nổi xem xét thuộc tính của.

Tên họ: Tuyết Lan

Giới tính: Nữ ( có thể biến đổi giới tính )

Trí lực: 43 ( tối đa một trăm )

Dung mạo: 40 ( tối đa một trăm )

Thể lực: 25 ( tối đa một trăm )

Vũ lực: 12 ( tối đa một trăm )

Tinh thần: 36 ( tối đa một trăm )

Kỹ năng: Y thuật sơ cấp, kinh doanh sơ cấp

Tích phân: 3700

Hệ thống cấp bậc: cấp 1

Lâm Tuyết Lan sắc mặt đỏ lên, nàng kém cỏi như vậy sao? Chẳng qua vũ trụ mênh mông người giỏi hơn nàng còn rất nhiều, tưởng tượng như vậy cũng liền bình thường hơn nhiều.

“Ba điểm cho vũ lực, bốn điểm cho tinh thần, ba điểm cho trí lực.” Cẩn thận tính toán một chút, Tuyết Lan nhanh chóng hạ quyết định.

Sau một lát, Tuyết Lan trước mặt thuộc tính giao diện đã xảy ra biến hóa.

Tên họ: Tuyết Lan

Giới tính: Nữ ( có thể biến đổi tính )

Trí lực: 46 ( tối đa một trăm )

Dung mạo: 40 ( tối đa một trăm )

Thể lực: 25 ( tối đa một trăm )

Vũ lực: 15 ( tối đa một trăm )

Tinh thần: 40 ( tối đa một trăm )

Kỹ năng: Y thuật sơ cấp, kinh doanh sơ cấp

Tích phân: 3700

Hệ thống cấp bậc: cấp 1

“Mở ra thương thành tích phân.” Tuyết Lan tỉ mỉ nhìn tích phân của mình nháy mắt rút đi không ít, thịt đau không thôi.

Ngón trỏ mảnh khảnh nhẹ điểm thương thành tích phân, thanh âm hệ thống đúng lúc vang lên, 【 Thành công mua sắm kỹ năng kỹ thuật diễn sơ cấp, khấu trừ 2000 tích phân, còn thừa 1700 tích phân. 】

Tuyết Lan biết trong những nhiệm vụ sau nàng sẽ gặp được những người muôn hình muôn vẻ, vì để không bị lộ tẩy, nàng vẫn cần tôi luyện kỹ thuật diễn, tốn chút tích phân để hạnh phúc về sau, đáng giá.

【 Ký chủ tiến vào nhiệm vụ kế tiếp hay không? 】

Tuyết Lan không chút do dự chọn đồng ý, nháy mắt trời đất u ám, mất đi ý thức.

Lọt vào trong tầm mắt chính là màn lụa màu vàng ấm, loại trang trí quen thuộc này làm Tuyết Lan hốc mắt hơi nóng, nhịn không được đánh giá khắp nơi, lúc sau nàng mới phát hiện này chỉ là một gian phòng được xem như là xa hoa, huân hương lượn lờ bốc lên.

“Tiếp thu cốt truyện.” Dứt lời, một cổ năng lượng khổng lồ tiến vào trong óc, tuy rằng khó chịu nhưng tốt hơn lần trước rất nhiều, xem ra gia tăng tinh thần lực cũng không phải không có chỗ tốt.

Nguyên chủ Điền Tuyết Lan chính là đích nữ Trấn Quốc Công vương triều Đại Khánh, diện mạo thanh tú xinh đẹp tính tình ôn hòa có lễ, là tiểu thư khuê các nổi danh Đại Khánh hoàng đô. Trấn Quốc Công tay cầm binh quyền quyền khuynh triều dã, Điền Tuyết Lan thân là đích nữ tất nhiên là thân phận quý trọng, nhất gia nữ bách gia cầu, mặc kệ là vì quyền lợi Trấn Quốc Công hay là vì thanh danh, cưới một vị thê tử như vậy không thể nào có hại được.

Nhưng một tờ thánh chỉ thay đổi hết thảy, cũng thay đổi cả đời vốn nên bình an hỉ nhạc, vô ưu vô lự của Điền Tuyết Lan.

An Thân vương Thác Bạt Chân thiếu niên phong lưu anh tuấn tiêu sái, chính là hôn phu được kinh thành quý nữ khát vọng nhất, hai người kết hợp cũng coi như là duyên trời tác hợp, Điền Tuyết Lan rất vừa lòng với chuyện này.

Nhưng đến sau khi thành hôn nàng mới phát hiện sinh hoạt hôn nhân hoàn toàn không giống với tưởng tượng của nàng, không có phu thê đồng tâm dịu dàng thắm thiết, giữa bọn họ có chỉ là lạnh nhạt xa cách, ngay cả người thường cũng không bằng.

Thác Bạt Chân phong lưu thành tánh, trong phủ cơ thiếp nhiều không kể xiết nhiều không đếm được, mà Vương phi nàng chỉ là cưới về làm bài trí, không có bất luận kẻ nào tôn trọng nàng, cũng không có bất luận kẻ nào để ý nàng.

Tại vương phủ to như vậy không có người tôn trọng Điền Tuyết Lan, cho dù nàng là chính phi vương phủ, nhưng một Vương phi không được sủng ái, còn không phải mặc người giẫm đạp.

Trấn Quốc Công đối xử với Điền Tuyết Lan là không tồi, nhưng ông ta không chỉ có một đứa con là nàng, bởi vậy cũng không quan tâm, huống chi con gái gả chồng như nước đổ đi, nữ nhi vẫn là tức phụ nhà người ta, ông ta không muốn quản càng quản không được, chỉ có thể lựa chọn coi thường.

Những cơ thiếp trong An Thân vương phủ cũng đều không phải đèn dầu cạn, cả ngày ở sau lưng tra tấn Vương phi Điền Tuyết Lan. Điền Tuyết Lan trời sinh tính ôn hòa hào phóng, không hiểu lắm mấy chuyện khúc mắc này, thế cho nên ăn không ít ám khuy.

Cuộc sống như vậy vẫn luôn giằng co ba năm mới được giải thoát, nguyên nhân chính là Điền Tuyết Lan mang thai. Tuy rằng An Thân vương cũng không thích nàng, mùng một mười lăm vẫn sẽ đến trong phòng chính phi nàng, cho nàng duy nhất một chút thể diện, làm nàng không đến mức quá nan kham.

Điền Tuyết Lan đã không còn ôm hy vọng với trượng phu của mình, nàng chỉ hy vọng có thể sinh hạ hài tử, từ đây mẫu tử hai người sống nương tựa lẫn nhau cũng liền thôi, bởi vậy phá lệ quý trọng.

Chờ lúc hài tử trong bụng được năm tháng, hoàng gia cử hành một hồi kỳ thi săn thú mùa thu, cho dù nàng không được sủng ái nhưng dựa theo quy củ hoàng gia cũng cần phải tham dự, vì thế ôm cái bùng mượt mà đi theo hoàng thất đi tới khu vực săn bắn hoàng gia.

Ở nơi đó nàng gặp được Hoàng Hậu nương nương Cao Phương Phỉ được Hoàng Thượng sủng ái, đó là một nữ tử phi thường mỹ lệ, bất luận nữ tử nào ở trước mặt nàng ta đều ảm đạm thất sắc. Một thân kỵ trang màu đỏ rực anh tư táp sảng, chẳng sợ biết nàng ta đã là thê người khác thân phận quý trọng, lại như cũ có không ít thanh niên tài tuấn ngắm nhìn.

Nhưng không bao lâu Điền Tuyết Lan liền phát hiện trên người Hoàng Hậu nương nương có chút không thích hợp, dung nhan của nàng ta thế nhưng lại có nhiều chỗ tương tự cùng những cơ thiếp trong hậu viện vương phủ, hoặc là nói những nữ nhân đó hoặc nhiều hoặc ít đều cùng Hoàng Hậu nương nương dung mạo khí chất có điều cùng loại, hơn nữa đôi mắt An Thân vương nhìn chằm chằm vào Hoàng Hậu, phảng phất đang nhìn cả thế giới.

Liên tưởng đến đủ loại trong quá khứ, Điền Tuyết Lan cơ hồ xác định ý nghĩ trong lòng. Hoàng di nương vương gia sủng ái nhất có sáu phần tương tự với Cao Phương Phỉ, trước kia Hoàng Hậu thân phận tôn quý sống trong nhung lụa, nàng tuy rằng gặp qua đối phương vài lần cũng không dám nhìn thẳng phượng nhan, thế nên vẫn luôn không thể phát hiện điểm này. Có lẽ người khác nhìn không ra, nhưng nàng ngày ngày ở chung với những di nương đó, sao lại không rõ dung nhan các nàng?

Phát hiện kinh ngạc này làm Điền Tuyết Lan nhịn không được trắng sắc mặt, nữ nhân hậu viện của tiểu thúc lại giống như đúc tẩu tử nhà mình. Đừng nói là hoàng gia ngay cả bá tánh bình thường cũng không có chuyện này, này không phải chói lọi vả mặt sao?

Hơn nữa Điền Tuyết Lan thấy rõ trong mắt Vương gia nhà mình sủng nịch yêu say đắm, thậm chí liền những thanh niên tài tuấn được Hoàng Thượng mời ánh mắt nhìn Hoàng Hậu đều rõ ràng không thích hợp. Hoàng Thượng đến tột cùng có biết chuyện này hay không? Chuyện rõ ràng nư vậy vì sao không có ai phát hiện? Điền Tuyết Lan tâm loạn như ma sắc mặt hốt hoảng.

Nhưng nàng chỉ là một nữ tử nhu nhược cũng không thể thay đổi cái gì, cho nên chỉ có thể đủ cường tự áp khiếp sợ trong lòng xuống, quyết định về sau không bao giờ ra khỏi vương phủ một bước, an tâm bồi hài tử của mình, nhưng chính là một nguyện vọng đơn giản như vậy cũng không thể như nguyện thực hiện.

Khu vực săn bắn hoàng gia phòng vệ cũng không nghiêm mật lắm, ngày đó lại bị thích khách chui chỗ trống, bắt đi hai người nàng và Hoàng Hậu. Lúc giáp mặt lựa chọn trượng phu của nàng chẳng liếc nàng lấy một cái, không chút do dự lựa chọn Hoàng Hậu bỏ nàng mà đi, hài tử trong bụng nàng bị người trắng trợn mổ ra, còn chưa kịp tới nhìn thế giới này một cái đã đi rồi, nàng cũng vì bị lăng nhục mà cắn lưỡi tự sát, chết không nhắm mắt.

Rõ ràng đã có nhiều nam nhân thích Hoàng Hậu ái mộ Hoàng Hậu như vậy, đi bảo hộ nàng ta để ý nàng ta, vì sao Thác Bạt Chân lại không thể nhìn nàng cùng hài tử một cái chứ? Bọn họ mới là người cần được bảo vệ nhất cơ mà! Nàng chết không quan trọng, nhưng nàng không muốn hài tử trong bụng chôn cùng nàng. Nhưng vì sao hắn ta không chịu giúp nàng một lần? Nàng sở cầu không nhiều lắm, chỉ cầu tháng ngày bình yên mà thôi, vì sao lại khó như vậy?

Điền Tuyết Lan đến chết đều không hiểu Hoàng Hậu rốt cuộc là có mị lực gì, có thể làm nhiều nam nhân vì nàng khuynh tâm vì nàng từ bỏ sở hữu như vậy, cho nên nàng vô cùng không cam lòng, nàng là thê tử kết tóc của Thác Bạt Chân, người thân mật nhất của hắn ta, trong bụng còn có hài tử, lại bởi vì một nữ nhân cả đời không chiếm được mà mất đi hài tử mất đi sinh mệnh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play