Chuyện này nói lớn cũng không lớn lắm, nói nhỏ thì cũng không hẳn, vì có lưu lại bản án.
Hơn nửa đêm, hai người tiêu điều trong gió, Lộ Thiệu Quân mặt lạnh với Vệ An Huyên nói: "Tôi vừa nói chúng ta là quan hệ tình nhân, cô đừng coi là thật, là ngộ biến tòng quyền*.”
*Ngộ biến tòng quyền: tuỳ theo hoàn cảnh mà xử sự cho phù hợp.
Tình nhân on mode dù sao so với chơi gái vẫn tốt hơn.
Vệ An Huyên gật đầu: “Tôi biết."
Cô ôm cánh tay mình, trong gió đêm như vậy, có chút lạnh: “Nhưng mà Lộ tổng, tôi muốn giải thích cho anh rõ là tôi không có tính kế anh."
Vệ An Huyên kể hết chuyện xảy ra lúc đó kèm với sự xuất hiện của hai người phụ nữ cho Lộ Thiệu Quân nghe. Lộ Thiệu Quân nghe tới sự xuất hiện hai người phụ nữ, nếu như Vệ An Huyên không đến, hắn phải một mình cân hai à?
Hắn rùng mình một cái: “Cô trở về đi, ngày mai không cần tới làm."
Vệ An Huyên ngạc nhiên nhìn hắn, buồn bã nói: "Lộ tổng, anh muốn đuổi việc tôi hả, chuyện này chỉ là ngoài ý muốn, chúng ta có thể xem như chuyện gì cũng chưa xảy ra."
Vốn Lộ Thiệu Quân đối với cô thư ký này không có tình cảm gì. Bây giờ lại còn xảy ra quan hệ như này, vừa xấu hổ vừa chán ghét: "Với tình trạng hiện giờ của cô, ngày mai không thể đi làm được, xin phép nghỉ đi."
Vệ An Huyên hai mắt đẫm lệ mông lung: "Chỉ cần Lộ tổng không đuổi tôi là được."
Lộ Thiệu Quân không thèm nhìn cô mà lên xe. Thậm chí nghĩ cũng không nghĩ sẽ đưa Vệ An Huyên về nhà.
Vệ An Huyên không có cách nào, chỉ có thể tự mình đi về. Ôm sát cổ áo của mình, trên đó đều là vết đỏ, dấu răng bầm đen. Vệ An Huyên chỉ cần suy nghĩ đến hình ảnh kia một giây. Khuôn mặt liền lập tức đỏ, nóng rực đến bỏng tay.
Cho dù cô với Lộ Thiệu Quân không có tương lai, không có kết quả. Nhưng chỉ cần một giấc mộng kiều diễm này, một giấc mộng đủ để để lại dư vị cả một đời, thì đã là những hồi ức tốt đẹp nhất rồi.
Cô không hối hận mình đã làm vậy. Cho dù Lộ Thiệu Quân xem cô thành Lý Y Y.
Bên này, Lộ Thiệu Quân nhận được một đoạn video ngắn. Bên trong là cảnh nóng.
Lộ Thiệu Quân sắc mặt càng thêm khó coi. Hắn bị người ta mưu hại, người tính kế chắc chắn là giám đốc Trương.
Nhìn bản thân trong phim ngắn, Lộ Thiệu Quân xấu hổ đến ngón chân đều cụp lại. Xấu hổ cùng phẫn nộ cứ chiếm hết tâm trí hắn. Loại video như vậy nằm trong tay người khác. Điều này đối với Lộ Thiệu Quân mà nói, là việc không thể chấp nhận được, bằng mọi cách đều phải lấy về.
Đêm đã quá muộn, Lộ Thiệu Quân không thể đi bệnh viện. Hơn nữa sau khi phát sinh chuyện này, Lộ Thiệu Quân không biết nên đối diện với Y Y như nào.
Hắn thừa nhận mình đang trốn tránh. Cần chút thời gian để sửa chữa sai lầm.
Người giở thủ đoạn này quá bỉ ổi, quá ác độc.
Lộ Thiệu Quân nằm xuống giường, ngay cả quần áo cũng không thay liền ngủ mất. Một đêm mê man gặp ác mộng. Buổi sáng lúc dậy, đầu đau như muốn vỡ ra, trái tim đập phanh phanh loạn lên, toàn thân đều là mồ hôi lạnh, nhão nhão dính dính lên người.
Lộ Thiệu Quân thu thập bản thân một chút, chuẩn bị đi bệnh viện. Hôm nay hắn không muốn đi làm.
Tại lúc Phù Gia ăn điểm tâm, trông thấy Lộ Thiệu Quân sắc mặt xanh xanh trắng trắng. Xem ra đêm qua rất dũng mãnh a~.
Phù Gia hỏi: "Anh ngủ không ngon sao, sắc mặt thật kém." Quầng thâm rất đậm, xem ra tình hình chiến đấu đêm qua có chút kịch liệt nha.
Lộ Thiệu Quân đi tới bên giường, không nói lời nào, vươn tay ôm lấy Phù Gia, vùi đầu vào cổ cô. Dường như muốn từ trên người cô hấp thu năng lượng.
Phù Gia:...
Đây là trái ôm phải ấp à. Đêm qua ôm một phụ nữ khác, hôm nay lại ôm một người khác.
Phù Gia chớp mắt, cô nói: ”Trên người anh có mùi nước hoa của phụ nữ khác."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT