Lấy được nguyên liệu cuối cùng, Lục Cảnh Nhiên một lát cũng không chậm trễ, bắt đầu luyện chế đá ngũ sắc. Trong trò chơi, mỗi người chơi đều có một lò luyện thạch, Lục Cảnh Nhiên lấy lò luyện thạch của mình ra, bỏ máu lão hổ, hoa hữu tiền, lam điểm thạch, nước Bích Khê từng cái vào, cuối cùng bỏ lông vũ trắng, động tác của anh có chút chần chờ.

Căn cứ ghi chép《 Trêи dưới năm nghìn năm 》, bốn nguyên liệu trước đều chỉ là vật dẫn, lượng cần dùng cũng không nhiều, lông vũ trắng tựa hồ mới là nguyên liệu luyện đá ngũ sắc quan trọng nhất. Nhưng bên trêи cũng không ghi lại cần bao nhiêu lông vũ trắng.

Ngay trước lúc bỏ lông vũ trắng của mình vào, hệ thống đột nhiên lại bắn ra tới một tin tức, Lục Cảnh Nhiên thoáng sửng sốt, click mở xem.

Phong bưu kiện lần này là phong bưu kiện giọng nói, vừa click mở, tất cả mọi người nghe thấy được giọng nữ máy móc quen thuộc: “Hệ thống nhắc nhở, tỷ lệ luyện thành đá ngũ sắc chỉ có 50%, nếu luyện thất bại, toàn bộ nguyên liệu bỏ vào đó đều mất hết. Mỗi người chỉ có một lông vũ trắng, sau khi biến mất hệ thống sẽ không phát bổ sung.”

Sau khi cô ấy nói xong, tất cả mọi người đều sửng sốt, ý này là, nếu luyện thạch thất bại, không chỉ có thế giới đón nhận chung kết, người chơi mất lông vũ trắng cũng sẽ mất đi cơ hội sống sót cuối cùng.

Mấy người chơi nhỏ giọng nghị luận, Thời Yên cầm lông vũ của mình, đi đến bên cạnh Lục Cảnh Nhiên, nhìn an nói: “Không sao, nếu thất bại, lông vũ của em cũng cho anh.”

Tiểu Hỉ theo sát sau đó nói: “Lông vũ của em cũng cho anh dùng.”

Hạ Chanh bất đắc dĩ xoa xoa tóc mình, cũng đem lông vũ của mình ra: “Được rồi được rồi, lông vũ của tôi cũng nộp lên, 50% cơ hội, luyện nhiều lần thế, ắt có một lần sẽ thành công mà.”

Caroline cũng giao lông vũ của mình cho Lục Cảnh Nhiên, sau đó nhìn về phía Vưu Lý, tựa hồ đang thúc giục anh ta mang lông vũ lại lại đây. Vưu Lý đứng tại chỗ chậm chạp không nhúc nhích, thần sắc khác lạnh lùng dĩ vãng.

Lục Cảnh Nhiên nhìn anh ta trong chốc lát, mở miệng nói: “Tiết lộ tin tức của chúng tôi cho kẻ phản loạn, chính là anh đúng không.”

Anh thốt ra lời này xong, mấy người tổ công lược đều có chút sững người, Caroline ngày thường tổ đội với Vưu Lý nhiều nhất, trước hết kinh ngạc nói: “J, anh đang đùa đúng không, ngày thường tuy Vưu Lý ít nói, nhưng cũng sẽ không làm ra chuyện bán đứng chúng ta đâu?”

“Là tôi.” Vưu Lý bình tĩnh nói ra hai chữ này. Lục Cảnh Nhiên không có nhiều phản ứng, Caroline lại cảm thấy mình bị phản bội một cách trần trụi: “Vưu Lý, vì sao anh phải làm như vậy?!”

Vưu Lý không trả lời câu hỏi của cô ta, mà nhìn Lục Cảnh Nhiên nói: “Tôi gia nhập tổ công lược chỉ là xuất phát từ tò mò về anh, theo cá nhân tôi mà nói, thế giới hủy diệt hay không, tôi đều không thèm để ý. Sau khi khôi phục ký ức trong trò chơi, tôi đã điều tra tình huống của đội đặc sách, mấy người chấp hành rất nhiều nhiệm vụ nguy hiểm, cũng tiếp xúc không ít tội phạm cực kỳ tàn ác, nhưng dù vậy, anh vẫn muốn cứu vớt thế giới này ư?”

Đây vốn là một thế giới hết sức tệ hại.

“Vả lại cái gì là tín ngưỡng mãi trong lòng anh? Chính nghĩa trong lòng anh?” Nói tới đây, trong miệng Vưu Lý rõ ràng trào phúng.

Chính nghĩa, chỉ có trẻ con ở nhà mới có thể dùng hai chữ này.

Lục Cảnh Nhiên nhìn anh ta, trong ánh mắt không có hận ý hay phẫn nỗ khi bị phản bội, chỉ có kiên định: “Bởi vì còn có người tôi để ý sống trêи thế giới này.”

Người nhà của anh, bạn bè, đồng nghiệp, có có Thời Yên nữa.

Có lẽ ánh mắt anh quá mức nóng rực, Vưu Lý mím chặt khóe miệng, không mở miệng nữa. Lục Cảnh Nhiên cầm lông vũ trắng của mình bỏ vào lò luyện thạch.

Tất cả mọi người nín thở ngưng thần nhìn chăm chưa vè phía anh, phảng phất thành bại chỉ trong một bước này. Một giây, hai giây, lò luyện thạch không biểu hiện thành công hay thất bại, mà là giọng nữ hệ thống máy móc vang lên lần nữa: “Thao tác không hợp lệ, luyện đá ngũ sắc cần đồng thời 36501 lông vũ trắng.”

Hiện trường lại lần nữa ồn ào.

Tương truyền, Nữ Oa thu thập đất Ngũ Sắc luyện thành 36501 cục đá vá trời, trong đó 36500 khối dùng để vá trời, một cục cuối cùng, Nữ Oa phong ấn tu vi một vạn năm của mình trong đó, trấn áp ở đỉnh núi Thiên Đài.

Một cục cuối cùng ngụ ý, chính là

tự mình hy sinh.

Băng phu nhân bị đông cứng ở một bên vẫn luôn không sức sống lúc này bỗng cười lớn, cô ta nhìn Lục Cảnh Nhiên, trong mắt tràn đầy ánh sáng nắm chắc thắng lợi: “Kế hoạch vá trời sẽ không thành công, bọn họ sẽ không giao lông vũ trong tay cho anh, ha ha ha ha ha!”

Ở trong tiếng tiếng cười của Băng phu nhân, hiện trường ồn ào dần an tĩnh lại, Thời Yên nhìn thần sắc do dự của mọi người, tiến lên một bước nói: “Chúng ta có, 50% cơ hội, thành công, nếu không luyện thạch, vậy cơ hội thành công, chính là con số không.”

Đạo lý này mọi người tự nhiên đều hiểu, nhưng nếu thất bại, đó chính là thua trận hết thảy.

Hiện trường yên lặng một cách áp lực, Băng phu nhân lại lần nữa không nhịn được nở nụ cười: “Thấy chưa, đây là con người các người muốn bảo vệ, bọn họ trước nay đều là dối trá và ích kỷ như vậy, bọn họ có thể hy sinh người khác, nhưng tuyệt sẽ không hi sinh bản thân!”

Hàm Lục Cảnh Nhiên căng chặt, trong khoảng thời gian ngắn cũng không có đối sách gì hay, Thời Yên còn muốn động viên mọi người thì nghe được hòm thư của Lục Cảnh Nhiên “đinh” một tiếng, truyền đến nhắc nhở một tin tức mới.

Người gửi thư là một người chơi lạ, avatar nhìn qua là một cô gái, Lục Cảnh Nhiên click mở bưu kiện, bên trong có một cây lông vũ, cùng một đoạn giọng nói của cô gái: “Anh trai, lông vũ của em cho anh, hy vọng anh cứu bố mẹ em, cả cún con nhà em nữa.”

Thần sắc Lục Cảnh Nhiên thay đổi, như thể chỗ mềm mại trong lòng bị đánh trúng, theo sát, hòm thư của anh không ngừng truyền đến tiếng nhắc nhở, tất cả đều là người chơi xa lạ gửi lông vũ đến.

Nhìn con số không ngừng tăng lên trêи hòm thư của Lục Cảnh Nhiên, đôi mắt Thời Yên bỗng nhiên hơi chua chua đau xót. Sau những con số lạnh băng này, là những trái tim ấm áp rực lửa.

Không bao lâu, Lục Cảnh Nhiên nhận được hơn 36501 bức thư, nhưng con số này cũng không dừng lại, còn đang không ngừng tăng lên.

Thời Yên rất cảm tạ những người chơi cô chưa bao giờ gặp mặt này, đồng thời, cũng cảm tạ những lời đay nghiến của Băng phu nhân.

Lục Cảnh Nhiên nhận được đủ lông vũ, không nhận bưu kiện nữa, hiện trường an tĩnh cực kỳ, cảm xúc của mọi người đều bị nhất cử nhất động tác động.

Trước khi bỏ lông vũ vào lò luyện thạch, Lục Cảnh Nhiên nhìn về phía Vưu Lý, nói với anh ta: “Anh nói không sai, bởi vì nghề nghiệp của tôi, tôi đã thấy rất nhiều thứ tối tăm hơn người thường, cũng trải nghiệm lòng người vặn vẹo đáng ghê tởm như thế nào, nhưng đồng thời tôi cũng gặp được rất nhiều tấm lòng tốt đẹp.”

Thế giới này tốt và xấu cùng tồn tại, thiện và ác song hành, mà con người sở dĩ còn có thể sống trêи thế giới này, chính là bởi vì người thiện lương và tốt đẹp chiếm đại đa số.

Sau khi lông vũ vào lò luyện thạch, trêи lò luyện thạch xuất hiện một đồng hồ đếm ngược, đây là thời gian lò luyện thạch cần tiêu phí.

Dựa theo quy tắc trong trò chơi, đá càng cao cấp, thời gian cần để luyện càng lâu, nhưng cục đá ngũ sắc đỉnh cấp này, hệ thống chỉ biểu hiện cần mười giây.

Theo con số biến hoá từ mười, trái tim mọi người cũng theo đó càng ngày càng đập nhanh, ngay lúc con số biến thành không, Thời Yên lại nghĩ tới bà nội ở quê, không biết còn cơ hội gặp bà một lần nữa không?

Đếm ngược kết thúc, lò luyện thạch phát ra một trận ánh sách vàng, Lục Cảnh Nhiên mở nắp, một cục đá nhiễm năm dải màu lơ lửng bên trong, theo sát, nó tách thành vô số khối trêи bầu trời, tự động lấp đầy khẽ hở không trung.

“Chúc mừng, kế hoạch vá trời thành công.”

Giọng nữ điện tử máy móc vang vọng toàn bộ trò chơi, một giây sau, người chơi bộc phát ra tiếng hoan hô đinh tai nhức óc.

Thời Yên hưng phấn ôm lấy Lục Cảnh Nhiên bên cạnh, hôn một cái lên mặt anh: “Chúng ta thành công rồi!!”

Lục Cảnh Nhiên sửng sốt trong chớp mắt, trong mắt chợt lóe kinh ngạc và bối rối. Thời Yên còn ôm anh, đang vui vẻ siết chặt, Lục Cảnh Nhiên không nhịn được cong khoé miệng, ôm eo cô, in lên môi cô một nụ hôn.

Cảm ơn em, nữ thần may mắn của anh.

Sau khi rời khỏi trò chơi, thế giới khôi phục nguyên trạng, tất cả người chơi có siêu năng lực cũng mất đi năng lực của họ. Sau hôm nay, 《 Kế hoạch vá trời 》 cũng biến thành một trò chơi điện thoại bình thường, “trò chơi kế hoạch vá trời chân thật” chỉ xuất hiện ban đêm kia không còn xuất hiện nữa.

Có điều vẫn có một vài thứ không giống, ví dụ như tất cả người chơi đều giữ lại ký ức lúc đó, nhưng cứ như hẹn trước, không ai đề cập chuyện này ở hiện thực.

Tiệm cắt tóc của Thu Ý, Thời Yên mới vừa gội đầu, ngồi ghế trêи nhìn mình trong gương. Thu Ý gẩy gẩy tóc cô một cách tuỳ tiện, hỏi cô: “Muốn đổi kiểu tóc gì?”

Thời Yên lắc đầu, nói: “Không cần, tôi chỉ, cắt tóc mái.”

Thu Ý nói: “Cô thử tóc xoăn không? Tóc cô uốn xoăn cũng đẹp, tôi lại nhuộm cho cô một màu khác, hiện tại làm thẻ hội viên của chúng tôi, nhuộm tóc có thể ưu đãi!”

“……” Thu Ý còn ở bên tai thao thao bất tuyệt đề cử màu tóc cho cô, ánh mắt Thời Yên kiên định nhìn anh, “Tôi chỉ, cắt tóc mái!”

“OK OK OK.” Thu Ý ngoài miệng đáp như vậy, nhưng trong lòng vẫn muốn đôi kiểu tóc khác cho cô, “Tôi cảm thấy cô có thể tạo bất ngờ cho cảnh sát Lục nhà cô đấy, tin tưởng tôi, đổi tóc xoăn cá tính, lại trang điểm, bảo đảm lập tức ở trêи giường bắt lấy anh ta.”

…… Ở nơi nào bắt lấy anh cơ?

“Ông chủ mấy người ở đây không?” Một người phụ nữ nổi giận đùng đùng đi vào, nhìn một vòng trong tiệm, thấy Thu Ý đứng bên trong, “Đúng vậy, chính là anh, chính là anh nhuộm mái tóc này cho tôi! Lúc nhìn trong tiệm còn đỡ, đi ra ngoài dạo một vòng, bạn tôi đều nói trông già đi!”

Thu Ý nhìn tóc cô ta vài lần, nói: “Đâu có trông già đi, rõ ràng là kiểu tóc của cô không đúng, tôi nói đổi kiểu tóc cho cô, cô còn không nghe.”

“Ha ha, anh còn lý luận? Anh chỉ là một thợ cắt tóc rởm, còn tưởng rằng mình là chuyên gia tạo mẫu nổi tiếng!”

Cô ta vừa nói, Thu Ý cũng nổi giận: “Cái gì mà thợ cắt tóc rởm? Cô biết tôi đã từng……”

Cứu vớt thế giới!

Lời nói đến bên miệng, Thu Ý lại nuốt trở vào, thôi thôi, thâm tàng bất lộ.

Anh ta tìm một thợ cắt tóc nói chuyện với nữ khách hàng này, còn mình tiếp tục giúp Thời Yên cắt tóc mái, vừa cắt còn oán giận: “Sớm biết thế lúc trước đã không cứu vớt thế giới bỏ đi gì đó, nên để loại người này hủy diệt hết!”

Thời Yên cười một tiếng, túi xách đặt ở đầu gối truyền ra tiếng chuông điện thoại.

Cô lấy ra nhìn, là Lục Cảnh Nhiên gọi tới.

Khóe miệng cong lên, cô bắt máy: “Lục Cảnh Nhiên?”

“Là anh.” Giọng Lục Cảnh Nhiên tựa hồ mang theo ý cười nhè nhẹ, anh ở đầu kia hỏi, “Đang làm cái gì thế?”

“Còn đang cắt tóc.”

“À……” Lục Cảnh Nhiên lên tiếng, thanh âm nghe có vài phần xấu hổ cố tình che giấu, “Vừa rồi, trong cục cho anh nghỉ phép một tuần, không phải em nói muốn về quê thăm bà nội sao? Anh đi cùng với em.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play