“Anh có đi nhầm đường không?”

Khả Hân ngơ ngác nhìn khung cảnh xa lạ, cảm thấy không đúng lắm nên quyết định hỏi người nhân viên đang dẫn đường bằng cách soạn vài chữ trong điện thoại.

“Không nhầm, đây là lối tắt dẫn từ khu vực B sang khu vực A của khách sạn.

Thằng bé ở dưới sảnh tòa nhà này, nếu đi theo đường này sẽ nhanh tới đó hơn.”

Gã đàn ông vội vàng trấn an Khả Hân và thúc giục cô bước nhanh hơn.

Hai người đi vòng theo lối cầu thang bộ bên trong khách sạn.

Có lẽ đây là lối đi riêng dành cho nhân viên nên Khả Hân rất ít gặp ai trên đường.

Khoảng mười lầm phút sau, gã nhân viên đột ngột dừng lại ở trước một cánh cửa to.

Hắn quay đầu ra hiệu cho Khả Hân tới đây.

Khi bước lại gần, cô chợt nghe được rất nhiều âm thanh ồn ào.

Hình như người ta đang tổ chức tiệc tùng ở chỗ này.

“Người cô cần tìm ở đẳng sau cánh cửa đó.

€ô tự đi vào nhé.

Tôi phải quay lại vị trí làm việc kẻo bị phạt.

Tạm biệt.

Nói xong, hắn lập tức bỏ đi mà không đợi Khả Hân hỏi han thêm bất cứ điều gì.

Khả Hân dõi theo bóng dáng dần biến mất của gã, trong lòng dâng lên một cỗ bất an.

Nhưng đã tới đây rồi thì cô bắt buộc phải vào.

trong xem thế nào.

Cô cần biết đó có phải bé Bin hay không.

Hít một hơi sâu, Khả Hân đẩy cánh cửa nặng nề và bước vào.

Hiện ra trước mắt cô là một không gian cực kỳ sang trọng với hàng ngàn thứ âm thanh đan xen.

Những chùm đèn pha lê rực rỡ tỏa ánh sáng mát dịu, khắp nơi đều bày biện những lẵng hoa tuyệt đẹp.

Lúc này, cô mới phát hiện ra mình đang đứng trên sảnh tầng hai của khách sạn.

Phía dưới là cầu thang lớn được trải thảm đỏ dẫn xuống khu vực đang diễn ra bữa tiệc.

Nhìn mức độ hoành tráng của buổi lễ này, Khả Hân biết ngay đây chính là sự kiện của tập.

đoàn lớn nào đó mà cô nghe nói lúc đầu.

Nhớ đến mục đích mình ở đây, Khả Hân vội vàng đảo mắt tìm kiếm bóng dáng nho nhỏ của con trai mình.

“Cô đang tìm cu Bin sao?”

Một giọng nói trong trẻo ngọt ngào đến thấm vào gan ruột vang lên khiến Khả Hân giật mình.

Cô ngoảnh đầu lại thì trông thấy Hoàng Ly, Tuy có chút ngạc nhiên vì gặp người quen ở đây, Khả Hân vẫn nhanh chóng gật đầu.

Hoàng Ly tiến lại gần chỗ Khả Hân.

Không biết vô tình hay cố ý mà cô đứng chẳn trước mặt Khả Hân, che đi khung cảnh bữa tiệc phía dưới Nếu lúc này có ai ngẩng đầu lên quan sát thì cũng chỉ thấy có bóng lưng của Hoàng Ly mà thôi.

Khả Hân còn chưa nhận ra sự bất thường trong vị trí đứng của Hoàng Ly.

Cô nghĩ cô gái này biết được chút gì đó nên hỏi ngay: “Cô biết bé Bin ở đâu không? Có người nói trông thấy nó đang khóc ở đây.”

Khả Hân sốt ruột bấm vài chữ trên điện thoại.

Có lẽ vì lo lắng nên bàn tay cô còn hơi run run.

“Biết”

Hoàng Ly nhanh chóng liếc nội dung nên đó và đáp ngắn gọn.

“Thật tốt quá, cu Bin đang ở đâu vậy? Cô có thể dẫn tôi đến chỗ thằng bé không? Mà Đình Phong có ở đấy không?”

Bất chợt, Khả Hân nhớ ra sáng nay bé Bin đi cùng Đình Phong.

Phải rồi, cô có thể gọi cho anh để xác minh, đâu cần phải hỏi ai nữa.

Cảm thấy ảo não vì phản ứng chậm của mình, Khả Hân lục tìm danh bạ để gọi điện thoại cho chồng.

“Thuê bao quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được.

Xin quý khách vui lòng gọi lại sau.

The number…”

Tại sao lại không bắt máy vậy? Khả Hân cắn môi gọi vài lần nữa nhưng Đình Phong đều không trả lời.

Hoàng Ly nhìn vẻ sốt ruột của Khả Hân, khóe môi khẽ cong lên.

Thực ra, thừa dịp Đình Phong không chú ý, cô đã cho người móc trộm điện thoại của anh.

Dù anh có phát hiện ra thì cũng không kịp mua ngay một chiếc mới để thay thế.

Vì vậy, Khả Hân có gọi cả trăm cuộc điện thoại thì cũng vô ích mà thôi.

Tuy nhiên, cách đùa giỡn với con mồi thú vị nhất chính là để nó mất cảnh giác rồi sau đó mới tấn công.

Chính vì thế, Hoàng Ly không ngại cung cấp cho Khả Hân một chút thông tin.

“Đừng lo, bé Bin hiện tại rất an toàn.”

Nghe thấy vậy, tảng đá đè nặng trong lòng Khả Hân rơi xuống.

Khi đã bình tĩnh trở lại, cô đột nhiên phát hiện ra có gì đó không đúng.

Tại sao Hoàng Ly lại biết cô đang muốn tìm bé Bin Có lẽ đoán được suy nghĩ của Khả Hân, Hoàng Ly nhoẻn miệng cười.

Nụ cười này rất rạng rỡ nhưng khiến Khả Hân chợt nổi da gà.

“Thắc mắc tại sao tôi biết cô ở đây hả?”

Khả Hân gật đầu, cảm thấy Hoàng Ly hơi kỳ lạ.

Không phải nói về thái độ mà là bàn về khí chất.

Hai lần trước gặp Hoàng Ly, ở cô toát ra một sự dịu dàng, chu đáo.

Còn hiện tại, cô nhận thấy sự sắc bén ngạo nghễ trong mắt của cô ta.

“Vi tôi muốn nói với cô một chuyện.”

Hoàng Ly khoanh tay trước ngực, không đợi Khả Hân có phản ứng gì đã lập tức nói luôn: “Lần này trở về, tôi muốn lấy lại những thứ đã mất.”

Khả Hân ngây ngô gật đầu.

Nhưng không hề biết rằng, câu nói phía sau của Hoàng Ly mới là điểm mấu chốt.

“Chính là Đình Phong và vị trí con dâu tập đoàn Kings mà cô đang chiếm.”

Âm thanh mềm mại nhưng lại giống như sét đánh ngang tai Khả Hân.

Thân hình cô lảo.

đảo, suýt chút nữa ngã khụy.

Cô nhìn người con gái xinh đẹp trước mặt, cảm thấy không thể tin được những lời nói phát ra từ cô ta.

Hoàng Ly hài lòng khi thấy biểu hiện của Khả Hân, cô không dừng lại mà tiếp tục nói: “Bốn năm trước bất đắc dĩ tôi phải rời khỏi Đình Phong.

Vốn tưởng với tình yêu sâu nặng dành cho tôi thì anh ấy có thể chờ đợi tôi trở về.

Nhưng không ngờ.

Nói đến đây, ánh mắt Hoàng Ly lóe lên một tia oán hận.

Cô tiến về phía Khả Hân, khắc nghiệt nói: “Tất cả mọi tính toán đổ sông đổ bể vì sự xuất hiện của cô.

Đồ con câm ngu xuẩn.“ Hoàng Ly không kiêng dè miệt thị Khả Hân.

Ngọn lửa giận dữ bùng lên trong lòng cô không cách nào đè xuống được.

Bốn năm khổ cực bên Anh Quốc, không tiếc dùng cả thân thể để đổi lấy vinh quang, nghĩ rằng lúc trở về có thể trông thấy Đình Phong dang tay chào đón.

Đáng tiếc, anh đã thuộc về một người con gái khác.

Một kẻ dùng thủ đoạn bẩn thỉu để ràng buộc anh, và hiện tại mê hoặc anh đến mức khiến anh quên cả cuộc tình sâu nặng với cô.

Lúc này, Hoàng Ly hận không thể xông lên cho Khả Hân vài cái tát cho hả giận.

Nhưng nghĩ đến kế hoạch sắp diễn ra, cô đành kìm nén chờ.

đợi.

“Thực ra cũng không sao cả.

Vốn dĩ cô chỉ là loại thế thân rẻ tiền, là đồ chơi cho Đình Phong Ngoài ra, cô còn bị ba mẹ anh ấy ghét bỏ, có biết vì sao không?”

“Là vì kỹ năng diễn kịch của cô quá kém.”

Người Khả Hân run lên bần bật.

Đến bây giờ cô mới nhận ra Hoàng Ly là kẻ xảo trá đến mức nào.

Vậy mà trước nay cô đều cho rằng cô ta là người tốt, vừa xinh đẹp, tài năng lại thiện lương.

Thì ra đây mới là bộ mặt thật của Hoàng Ly.

Cô ta tiếp cận gia đình cô chỉ vì muốn cướp lại Đình Phong.

So với Ngọc Nhi, thủ đoạn của Hoàng Ly cao hơn không chỉ một bậc.

Cô ta lừa dối tất cả mọi người.

Không được, cô phải lập tức vạch trần điều này để cảnh báo Đình Phong.

Hoàng Ly quan sát vẻ mặt biến đổi của Khả Hân, dùng đầu ngón chân cũng đoán được Khả.

Hân đang nghĩ gì.

Cô lắc đầu khinh thường.

Bộ dạng này còn muốn đấu với cô, thật sự là quá ngu xuẩn.

Nhưng không sao, bây giờ, cô sẽ trực tiếp dạy cho Khả Hân biết thế nào là đình cao của diễn xuất.

“Bếp”

Hoàng Ly dùng hết sức bình sinh tát vào mặt mình.

Ngay lập tức, gò má cô hẳn lên năm vết ngón tay đỏ rực, khóe miệng còn rách da rớm mầu.

“Khả Hân, cô hiểu lầm rồi, tôi không có ý định tranh giành gì với cô cả.

Tiếng khóc nức nở của Hoàng Ly tức khắc thu hút sự chú ý của đám đông phía dưới.

Mọi người đồng loạt ngước lên nhìn phía sảnh lớn tầng hai.

Họ thấy bóng dáng thấp thoáng của cô gái mặc váy dạ hội màu đỏ nhưng không thể nhìn rõ người đối diện cô là ai.

Những tiếng xì xầm bắt đầu vang lên.

Khả Hân ngây người nhìn Hoàng Ly ôm má rơi lệ.

Đôi mắt ng ậc nước của cô ta lóe lên một tia tàn nhẫn.

Sau đó, cô ta bước giật lùi lại Đột nhiên, Khả Hân nhận ra Hoàng Ly sắp ngã xuống cầu thang.

Trong đầu cô không nghĩ được gì nữa mà theo quán tính vươn hai tay ra muốn kéo Hoàng Ly lại.

Đáng tiếc, đây chính là cái bẫy mà Hoàng Ly đã giăng sẵn và đợi Khả Hân bước vào.

“Khả Hân… đừng mà.

á…á”

Mọi chuyện diễn ra chỉ trong nháy mắt.

Một tiếng thét cực kỳ khủng khiếp vang lên, cùng với đó là bóng người con gái lăn lông lốc xuống dãy cầu thang dài.

Kết thúc là âm thanh đổ vỡ ầm ầm của một bức tượng trang trí nhỏ làm bằng thạch cao.

Cả không gian chìm trong sự tĩnh lặng rợn người vì không một ai ngờ đến chuyện này.

Tất cả ánh mắt bàng hoàng cùng hướng lên phía trên, nơi một cô gái khác vẫn đang trong tư thế vươn tay ra.

Đình Phong đứng chôn chân tại chỗ, ánh mắt trừng lớn.

Có nằm mơ anh cũng không nghĩ rằng người vừa đẩy ngã Hoàng Ly lại chính là Khả Hân.

- -----oOo------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play