“Bách Nhất, ta cảm thấy có chuyện cần phải giải thích rõ.” Diêu Tư cảm thấy không thể lại tiếp tục hiểu lầm như vậy, mặc kệ thế nào đi nữa cũng phải chứng minh trong sạch.
“Chuyện quan trọng gì? Không thể đợi lát nữa rồi nói sao?”
“Không được!” Đừng cho là tôi không biết nội tâm đáng khinh của cậu đang nghĩ gì, “Nghe cho rõ! Thứ nhất, ta và Cổ Thư Thành không có bất kỳ quan hệ không chính đáng nào, ta coi hắn là cháu trai lớn; thứ hai, ta giống cậu cũng là Huyết tộc. Cậu hiểu chưa?”
“Cô cũng là Huyết tộc!” Bách Nhất đánh giá cô từ trêи xuống dưới một lần, “Nếu cô là Huyết tộc, vì sao lại đi vào Sơ viện?”
“Ách……” Khóe miệng Diêu Tư cứng đờ, có thể không đề cập tới vấn đề này sao? “Vấn đề này rất... Phức tạp, cậu có thể nghĩ là tôi muốn trải nghiệm sinh hoạt.”
“Vậy vì sao trước khi khai giảng, chúng ta không nhận được thông báo có tộc nhân mới nhập học?”
“Vì tiện cho trải nghiệm sinh hoạt.... Cho nên ta cố ý che giấu thân phận.” Diêu Tư lập tức đem phiếu điểm thoáng hiện qua trong đầu xóa bỏ, tiếp tục nghiêm trang giải thích, “Sở dĩ Cổ Thư Thành đặc biệt chiếu cố ta, là bởi vì bối phận của ta cao hơn hắn... Một chút, xuất phát từ tôn kính cho nên hắn mới làm như vậy.”
“Đừng đùa!” Vẻ mặt Bách Nhất không tin, “Trong học viện cũng không phải không có tộc nhân có số đời cao hơn hắn, cũng không thấy hắn cả ngày đều vây quanh người ta?” Lại còn giống như bảo mẫu.
“Đó là bởi vì số đời của ta càng hướng về trước một chút.”
“Vậy cô là thế hệ thứ mấy?”
Diêu Tư xòe một bàn tay, “Đời thứ năm!”
Bách Nhất sửng sốt một lát, khóe miệng co giật, mới thăm dò thử một câu, “Vậy Người dẫn đường của cô không phải là....”
“Mộ Huyền!” Diêu Tư dứt khoát nói, “Cho nên hôm đó khai giảng hắn mới có thể đến.”
Bách Nhất trầm mặc, nhìn cô từ đầu tới chân vài lần, mới ngơ ngác trả lời một câu, “Nga... Nga! Như vậy à.” Nói xong, dường như cảm thấy không đủ,còn cường điệu gật gật đầu, trong mắt hiện lên một tia ý vị không rõ, nói tiếp, “Tôi hiểu rồi, sẽ không tiếp tục hiểu lầm cô, chúng ta vẫn là đi cứu Thư Thành trước đi.”
Diêu Tư nhẹ nhàng thở ra, ngẩng đầu nhìn đỉnh đầu hắn một cái, khóe miệng cứng đờ, nhất thời nghẹn một hơi ở cổ họng.
Xốc bàn! Cậu hiểu cái quỷ a!
(╯‵□′)╯︵┻━┻
Đỉnh đầu rõ ràng viết:
【 Tâm tình Bách Nhất thực phức tạp, hắn không biết thì ra tình yêu thế nhưng có thể làm người ta mù quáng như vậy, ngay cả chủng tộc của mình cũng có thể vứt bỏ. Nữ nhân trước mắt này đã vì yêu mà điên cuồng, cư nhiên bắt đầu ảo tưởng chính mình là con nối dõi của Huyết tộc Bệ hạ. A ~ ~ là lựa chọn điên cuồng cỡ nào; a ~ ~ là yêu mến tuyệt vọng cỡ nào; a ~ ~ là si mê thâm tình cỡ nào đây; a......】
“A cái đầu mẹ cậu a!” Cậu mới điên rồi, cả nhà cậu đều điên rồi, “Ta thật sự là Huyết tộc.”
“Tôi hiểu mà, tôi hiểu mà!”
Cậu hiểu cái gì a, nói thật ra cho tôi!
“Có người tới!” Biểu tình Bách Nhất căng thẳng, trực tiếp đem cô kéo vào một góc chết.
Ngay sau đó phía trước ‘rầm rập’ đi qua một loạt người, không giống như lúc trước chỉ có rải rác ba bốn vệ binh, một đội ở đây có tới sáu bảy người, chỉ là đều ăn mặc đồng phục liền thân màu trắng, tên dẫn đầu cầm một chiếc hộp màu đen, mấy người mắt nhìn thẳng, trực tiếp đi tới một bục phi thuyền, giống như phải rời đi.
“Nhanh đuổi theo tìm Thư Thành.” Bách Nhất nghiêm mặt.
Diêu Tư hít một hơi thật sâu, áp xuống lửa giận trong lòng, chỉ chỉ chỗ mấy người kia đi ra, “Cửa ở đó.” Nắm chặt card trong tay, chuẩn bị thời cơ đi vào.
Bọn họ chuyển qua một khúc quanh, tới một nơi hoàn toàn khác biệt. Nơi này chỗ nào cũng đều là một mảng trắng tinh, vách tường trắng, cửa thoát hiểm màu trắng, còn có ánh đèn mỏng manh, làm người ta có cảm giác lạnh lẽo thê lương, trong không khí thoang thoảng một mùi tanh chua nhàn nhạt.
“Vị gì vậy?” Ngũ quan Huyết tộc mẫn cảm, làm cô không nhịn được che mũi.
“Là vị thuốc.” Bách Nhất nhíu nhíu mày, “Hệ thống thông khí của căn cứ này cũng quá kém?” Hắn nhìn nhìn xung quanh, vuốt cổ tay áo, “Đường đi nơi này rất phức tạp, giống như cố ý thiết kế thành dạng mê cung, nếu như đi nhầm một bước gặp phải đường chết, sẽ kϊƈɦ phát cảnh báo. Bên kia có người, để ngừa vạn nhất, tôi dùng dị năng xem hướng nào....”
“Quẹo phải!”
“Di?” Bách Nhất sửng sốt, trực tiếp bước sang hành lang bên phải, quả nhiên là con đường tiếp theo, “Làm sao cô biết?”
“Ha hả... ” Khóe miệng Diêu Tư giật giật, nhìn lên đỉnh đầu của người bên kia___
【 Thủ vệ Giáp đã đứng yên một ngày, hắn chỉ muốn ngồi xuống nghỉ ngơi một lát. Nhưng hắn không biết, con đường này quẹo phải đi qua ba cái ngã ba, công nhân ở tầng thứ hai, mỗi ngày đều có thể ngồi công tác. 】
Chữ rõ ràng như vậy, muốn không biết cũng khó?
“Ta nói rồi, ta cũng là Huyết tộc! Có chút năng lực đặc thù cũng là bình thường.”
Bách Nhất nhíu nhíu mày, cũng không truy hỏi, trực tiếp đi tới phía trước.
Năm phút đồng hồ sau.
“Nơi này lại là ngã ba, chờ tôi đọc....”
“Quẹo trái!”
【 Thủ vệ Ất nhớ tới quê quán cha mẹ, nhưng hắn không biết, quẹo trái thông qua hai cái ngã tư, công nhân của tầng thứ hai, mỗi ngày đều có thể về nhà nhìn cha mẹ. 】
Quẹo trái là con đường thẳng.
“......”
Mười phút sau.
“Nơi này có mật mã……”
“08175”
【 Công nhân Bính là người đam mê tinh phiếu, mỗi ngày đều lấy việc mua xổ số tinh tế làm niềm vui, nhưng hắn không biết mật mã của cửa: 08175, chính là kết quả xổ số độc đắc của ngày hôm nay.】
Tích! Mật mã chính xác.
“……”
Mười lăm phút sau.
“Bẫy điện tử ở đây……”
“Trêи tường 1 mét 9 bên phải có nút tắt.”
【 Viên chức Đinh -Soái ca cao ráo, kiêu ngạo vì dáng người cao 1 mét 88 của mình, nhưng hắn không biết, nút đóng cửa ra vào của công ty lại cao tới 1 mét 9, hắn còn cần tăng thêm miếng độn giày. 】
Tích! Đã đóng cửa bẫy rập, cho phép thông hành!
.....
“Diêu hội trưởng.”
“Hửm?”
“Tôi có chút tin tưởng cô là Huyết tộc.”
“.... Nga.” Tôi vốn là Huyết tộc.
“Có thể hỏi một vấn đề nữa không?”
“Hỏi.”
“Dị năng của cô... Gọi là hack sao?”
_____________
Diêu Tư cảm thấy dị năng bị động lần này là đáng tin cậy nhất, không gì sánh nổi. Từ khi có phụ đề này, cô giống như mang theo cái hướng dẫn vạn năng, tuy rằng lúc bắt đầu phải cẩn thận đi vòng tránh những thủ vệ đó, nhưng từ khi nhìn thấy tin tức trêи phụ đề,【 Kẻ xâm nhập tuyệt đối không thể biết được, bọn họ chỉ cần đi tới phòng trang bị lấy thẻ số riêng của căn cứ thì sẽ không bị phát hiện 】bọn họ cũng không cần tránh người nữa, một đường thông suốt không hề bị ngăn cản, giống như tiến vào hình thức treo máy trong võng du, bình tĩnh đi tới tầng thứ tư.
Qúa trình nhẹ nhàng tới mức ngay cả cảm giác khẩn trương khi vào ổ cướp cũng biến mất.
Cho đến khi....
Đụng phải cánh cửa lớn đóng kín.
“Hội trưởng, cửa này làm sao mở?” Bách Nhất hai mắt sáng lên nhìn về phía cô, hỏi tới vô cùng đương nhiên, từ khi đồng đội có khả năng hack, hắn đã hoàn toàn đem chỉ số thông minh của mình quăng đi.
Diêu Tư nhìn nhìn bốn phía không có nửa bóng người, trước mắt chỉ có một cánh cửa bóng loáng như gương, có thể nhìn thấy bóng dáng của cô vô cùng rõ, ngay cả chữ bay bay ở trêи đỉnh đầu của cô cũng như thế.
【 Mở cửa không ra, lúc này Diêu Tư lại nghĩ tới phụ đề quân vạn năng, cô ấy muốn phụ đề quân chỉ cho mình cách mở cửa. Nhưng là cô ấy lại không biết, ngay cả phụ đề quân cũng không biết cách mở cửa.】
“......”
“Làm sao vậy? Cửa này rất khó mở sao?” Thấy cô đứng yên thật lâu, người chơi trò chơi Bách Nhất nhịn không được hỏi.
“Ta muốn nói... Khả năng hack của ta đã offline cậu tin không?”
********************
Hết chương 57.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT