Sau những nỗ lực không ngừng của Giai Giai, “tài năng viết lách và kể chuyện” của Cố Kinh Bạch được khai quật triệt để. Câu chuyện tình yêu của y và ngài tang thi nhanh chóng trở thành thứ được tiểu đội Z mong chờ nhất mùa hè này. Trong tình hình hiện nay, hình thức giải trí cho các cô gái chàng trai đương tuổi đôi mươi quá ít, nếu không muốn nghe kể chuyện thì chỉ còn nước đi khiêu vũ quảng trường mà thôi.
Cố Kinh Bạch thuận lợi thu hút được một đống fans cp, hậu viện hội phát triển lớn mạnh, thanh tiến độ nhiệm vụ mỗi ngày tăng thêm một đoạn dài. Tuy là lần đầu tiên chuyển sang Ban Thâm tình làm nhiệm vụ nhưng y hiểu thị trường thích những câu chuyện tình cảm như thế nào.
Lục Chỉ dụng tâm lắng nghe, cẩn thận ghi chép và tóm tắt lại được không ít “những chuyện đã qua”, biết đâu sau này có ngày cần dùng đến.
Mỗi ngày đưa đồ ăn, ngày mưa đưa dù, chăm sóc lẫn nhau, đều là những bài tập cơ bản nhất, điều giỏi nhất thật sự là…
Khi hai người chưa ở bên nhau, hắn ở thời không song song bên kia dẫm lên tình địch tiềm tàng bằng cách nói với “Cố Bạch”: “Oa, tôi không hiểu mỗi ngày cậu ta bận cái gì, nếu tôi thích một người, mỗi ngày chẳng cần chơi cũng chẳng cần ngủ, nhất định sẽ đảm bảo dành ra được thời gian cho người đó, suy cho cùng, bầu bạn bên nhau chính là cách bày tỏ tình yêu chân thực và lãng mạn nhất.”
“Cậu tốt như vậy, sao lại có người không thích cậu được cơ chứ?”
“Cậu ta không hài lòng khi cậu và tôi ở bên nhau? Thái độ theo đuổi người thật thiếu chân thành. Nếu tôi theo đuổi một người ưu tú như cậu, tôi nhất định sẽ biến cả thế giới thành tình địch, lúc nào cũng sợ cậu bị người khác cướp đi mất.”
Lúc mới vừa ở bên nhau hắn nói: “Mùa giải này tôi không cẩn thận giúp cậu đánh lên tới rank vương giả mất rồi. Cậu và XX có còn là đồng đội không? Cậu ta chơi không tồi. Cậu đừng nghĩ nhiều, tôi không để ý đâu. Tôi và XX là bạn tốt, cậu ta có bao nhiêu mối quan hệ mập mờ tôi đều biết, nhất định không phải kiểu người mà cậu thích.”
“Con người của tôi khá truyền thống, có người yêu rồi sẽ không thích thân cận với bất kỳ ai khác. Không giống XX, mỗi ngày ca ca đệ đệ gọi đầy đường, hai cái điện thoại, làm bạn trai của cậu ta mỗi ngày cứ như đang đóng phim điệp viên ấy.”
“Hai người ở bên nhau, quan trọng nhất là sự tin tưởng.”
Ở bên nhau lâu rồi nói: “Hâm mộ bạn học của cậu ghê, mỗi ngày ăn nhiều như vậy mà không lo sẽ bị béo, không giống tôi, mỗi ngày tập thể hình đều đặn không dám quên ngày nào. Cậu có muốn sờ thử cơ bụng của tôi không?”
“Đây là đồ ăn tôi làm cho cậu, đều là món cậu thích đó.
“A, hình như bạn cậu không thích tôi lắm thì phải? Là do lần trước tôi nói với cậu nhìn thấy cậu ta dẫn trai trẻ vào quán bar sao? Không giống tôi, sau khi chúng ta ở bên nhau, mặc kệ là cùng giới hay khác giới, tôi đều sẽ hạn chế tiếp xúc hả? Tôi không có ý gì đâu, nhưng cậu ta quá keo kiệt rồi. Kể ra cũng khó trách, mẹ cậu ta cưng chiều cậu ta như vậy, mẹ tôi bảo đàn ông có nhiều mối quan hệ một chút là chuyện bình thường.”
Lục Chỉ cũng cảm thấy bản thân mình ở thời không bên kia trà xanh quá mức, nhưng không thể phủ nhận rằng hiệu quả mang lại rất tốt, tình cảm của hắn và “Cố Bạch” vững chắc kiên cố như vậy, toàn là dựa vào một mình hắn nỗ lực cả!
Lục Chỉ cảm thấy hiện tại hắn chỉ thiếu một bước cuối cùng là không nói được tiếng người nữa thôi, còn lại chẳng khác gì bản thân mình ở thời không bên kia hết!
Bên phía Cố Kinh Bạch… bịa chuyện, kể chuyện còn đỡ, mệt nhất là viết cáo cáo gửi về Cục.
Bản thân Cố Kinh Bạch cũng không phải là người có khả năng sáng tác tuyệt đỉnh, ít nhất là không giỏi về mảng viết tiểu tuyết tình yêu ngọt ngào. Kịch bản mà y chuẩn bị cũng không kỹ càng tuyệt đối, chuyện mà y kể bây giờ ít nhiều đều có tham khảo từ những nhiệm vụ mà các đồng nghiệp đã từng trải qua và kể lại.
Cục quản lý Thời Không có một cuộc họp định kỳ, tổng kết một năm, khen thưởng nhân viên ưu tú, rút kinh nghiệm, chia sẻ cách hoàn thành nhiệm vụ cho mọi người cùng tham khảo, cùng tiến bộ.
Bây giờ những “tài liệu” mà Cố Kinh Bạch tham khảo hầu như đều là của một người đồng nghiệp. Vị này cực kỳ thích tán gẫu kể chuyện, có thể nói là đại tông sư trêи phương diện buôn dưa. Năm đó Cố Kinh Bạch bị vị đồng nghiệp đó làm phiền muốn nổi điên, bây giờ chỉ còn lại một câu chân thành từ tận đáy lòng: “người anh em, cảm tạ.”
Căn cứ theo nguyên tắc bảo mật của không gian mười chiều, theo lý mà nói, trong những tình huống bình thường, Cố Kinh Bạch không được mang những chuyện của thế giới nhỏ A kể cho cư dân của thế giới nhỏ B nghe. Nhưng hiện tại là vì nhiệm vụ, vừa nói vừa phải trình bày đầy đủ vào báo cáo, giải thích rõ ngọn nguồn với cấp trêи. Ban ngày khua môi múa mép sáng tác, ban đêm cào phím điên cuồng, không còn gì thảm hơn.
Thật may, ngay tại lúc Cố Kinh Bạch nói đến đường cùng, có nguy cơ bịa chuyện bị OOC thì bọn họ cuối cùng cũng tới điểm đích – khu an toàn Ung Kỳ.
Buổi tối trước khi đi vào khu an toàn, Cố Kinh Bạch tranh thủ lúc mọi người đang ngủ, vui sướиɠ gõ bản báo cáo cuối cùng.
Một tiếng “bíp —” đột ngột vang lên từ quang não đã được Cố Kinh Bạch ngụy trang thành một quyển sổ. Trêи màn hình xuất hiện một phần thư thông báo của Cục quản lý Thời Không, hoặc nói đúng hơn là thư cảnh báo.
Nhưng ngày tiếp theo, bọn họ không thể không đóng phòng phát sóng trực tiếp của Cố Kinh Bạch.
Bởi vì bên phía nhà phát hành của “Kế hoạch Z” đưa ra yêu cầu, hi vọng nhiệm vụ [Thế giới nhỏ 156] của Cố Kinh Bạch ngừng phát sóng trực tiếp.
Ở không gian mười chiều có vô số tác phẩm giải trí, truyện tranh, tiểu thuyết, trò chơi và phim ảnh, trong đó chỉ có một phần trăm cực nhỏ là có khả năng trở thành một thế giới diễn sinh độc lập. Có thể hiểu là do cảm hứng sáng tác của tác giả cộng hưởng với một dòng cảm xúc sâu thẳm nào đó trong vũ trụ, sản sinh ra một thế giới nhỏ có thật. Nói chung đây vẫn là một điều bí ẩn.
Tóm lại, khi thế giới nhỏ ra đời, ngoại trừ những thiết lập vốn có ban đầu, cốt truyện của nguyên tác sẽ không thể gây ảnh hưởng lên thế giới nhỏ, những điểm phi logic trong nguyên tác cũng bị loại trừ hết.
Nhưng một số mạch truyện hợp lý vẫn được giữ nguyên vẹn.
Khi nhân viên của Cục quản lý tới thế giới nhỏ làm nhiệm vụ, vì không thể đảm bảo chính xác thời điểm xuyên qua nên vẫn tồn tại một số khả năng “bị tiết lộ tương lai/cốt truyện” cho khán giả ở không gian mười chiều.
Vì vậy sẽ nhận được những yêu cầu “can thiệp trong bí mật”.
Phòng phát sóng nhiệm vụ của Cố Kinh Bạch đang rất hot. Lúc y bắt đầu nhận nhiệm vụ tới [Thế giới nhỏ 156], phía công ty của “Kế hoạch Z” đã đề cao chú ý sang bên này. Bây giờ, bọn họ phải yêu cầu đóng phòng phát sóng vì sợ ảnh hưởng đến phần hai sắp được đưa ra thị trường của “Kế hoạch Z”.
Thực ra hành động này phần nào cũng đã tiết lộ phần hai. Cố Kinh Bạch suy đoán, đại boss thứ hai khả năng cao là đang ở Ung Kỳ, điều kiện tiền đề để xuất hiện boss thứ hai là sau khi đại boss Lâm Thư chết.
Người giám sát trực tiếp của Cố Kinh Bạch và Cố Kinh Bạch đã có một cuộc trao đổi bằng văn bản, phần nội dung này đương nhiên không thể để khán giả nhìn thấy.
Mã số 27: [Cậu có muốn tiếp tục phát sóng trực tiếp không? Về lý thuyết mà nói, cậu có thể từ chối yêu cầu của bên phía công ty game. Xét cho cùng, mục đích ban đầu của chương trình phát sóng trực tiếp không phải để kiếm tiền mà là để mời công chúng theo dõi công việc của chúng ta, bảo vệ quyền lợi và lợi ích hợp pháp của cư dân ở thế giới nhỏ.]
Cố Kinh Bạch: [Ý phía Cục thế nào?]
Mã số 27: [Công ty game hứa hẹn một khoản bồi thường giá trêи trời, Cục sẽ chia cho cậu 10%.]
Cố Kinh Bạch: [15%, thêm một cái visa nhập cư cho người nhà từ thế giới nhỏ, cộng với việc công ty game phải trả lời một số câu hỏi liên quan đến cốt truyện của tôi.]
Mã số 27: [Hai cái trước không thành vấn đề, cái cuối cùng chờ tôi đi hỏi một chút.]
Cố Kinh Bạch cũng không hiểu tại sao mình lại muốn chuẩn bị một cái visa chưa chắc sẽ dùng tới, có lẽ là do bị trợ lý nhỏ AI làm ảnh hưởng, lo trước đỡ họa.
Hiệu suất làm việc của nhân viên giám sát rất cao, rất nhanh đã quay lại.
Mã số 27: [Công ty game từ chối tiết lộ những nội dung trong tương lai, chỉ có thể trả lời một số tình tiết ở phần hai của “Kế hoạch Z” có liên quan đến phần một. Đại diện bên phía game đang ở cạnh tôi, nếu cậu cần hỏi, tôi sẽ chuyển lời cho anh ta.]
Cố Kinh Bạch: [Thực ra chính bản thân bọn họ cũng chưa viết xong nội dung cho phần hai đúng không?]
Mã số 27: [… Đúng.]
Cố Kinh Bạch lờ mờ đoán được ra, biên kịch của “Kế hoạch Z” ở trong giới cũng coi như khá có tiếng tăm trong việc ham đào hố nhưng không biết cách lấp hố, chính tác giả cũng chưa biết phần tiếp theo mình phải viết cái gì.
Phần hai được mong chờ của “Kế hoạch Z” sợ là chưa thể đưa ra thị trường sớm được.
Cố Kinh Bạch: [Có liên quan đến phần một cũng được. Trong két sắt rốt cuộc là có gì?]
Mã số 27: [Người đại diện nói không thể trả lời, cậu đổi câu khác đi.]
Cố Kinh Bạch: [OK, xem ra két sắt đóng vai trò quan trọng trong phần hai, vậy còn Hồng Lâu…]
Mã số 27: [Hồng Lâu cũng là vấn đề không thể trả lời.]
Cố Kinh Bạch: [Két sắt rốt cuộc ở tầng mấy? Vì sao đổi tới đổi lui như vậy? Câu này chắc là trả lời được chứ?]
Mã số 27: [Chuyện này thực ra cũng có liên quan tới phần hai, nhưng bọn họ muốn nhanh chóng giải quyết điều kiện của cậu. Chân tướng là sau khi Trương Gia biến thành tang thi, vẫn giữ lại được một phần ý thức của mình, tuy hắn mất mạng tại đây nhưng chấp niệm của hắn là không muốn có thêm người chết ở Hồng Lâu nữa. Vì vậy, sau khi khôi phục lại ý thức, Trương Gia đã miệt mài thay đổi vị trí của két sắt.]
Đây rõ ràng là một nội dung quan trọng của phần hai.
Cố Kinh Bạch hài lòng, biết thêm sau khi phòng phát sóng tạm ngừng, việc giám sát công việc sẽ do trợ lý nhỏ AI, nhân viên giám sát của Cục quản lý Thời Không và người đại diện của công ty game đảm nhận, y ngắt kết nối liên lạc với cấp trêи của mình.
Cố Kinh Bạch bắt đầu điều chỉnh lại kế hoạch của mình, dựa trêи những thông tin ít ỏi mà y nhận được.
Cố Kinh Bạch gần như mất ngủ cả đêm. Sáng hôm sau, một chiếc xe cách ly đi từ khu an toàn Ung Kỳ ra, “chào đón” y và ngài tang thi. Đó là một chiếc xe được vũ trang hạng nặng, bên ngoài xe có in logo đặc thù của bệnh viện, bác sĩ An Kỳ mặc áo blouse trắng dẫn đầu đoàn, khi nhìn thấy Cố Kinh Bạch, ánh mắt của cô sáng rực lên.
Nhìn mắt đối phương cười cong cong, Cố Kinh Bạch cũng không ngờ mối quan hệ của “Cố Bạch” và bác sĩ An Kỳ lại tốt như vậy.
Bác sĩ An Kỳ là một mỹ nhân con lai nhiều dòng máu, có một mái tóc vàng dịu dàng xinh đẹp, đôi mắt xanh biếc như nước hồ thu, thân hình cao gầy, làn da trắng nõn. Cô dùng tiếng Trung lưu loát nói một câu: “Aiya má ơi, nhớ chết tôi rồi!”
Nói xong, bác sĩ An Kỳ làm bộ muốn ôm Cố Kinh Bạch nhưng bị ngài tang thi kêu “ngao ngao” ngăn lại.
Đại mỹ nhân cũng không so đo, bỏ động tác muốn ôm kia, không hàn huyên thêm với Cố Kinh Bạch mà đi thẳng vào chủ đề chính, cô tự mình tới đây là muốn đưa ngài tang thi đi vào phòng thí nghiệm bí mật dưới lòng đất của Ung Kỳ.
Cố Kinh Bạch bày tỏ thái độ muốn đi cùng ngài tang thi.
“Sao vậy em trai? Đến chị mà cậu cũng không tin à?” Bác sỹ An Kỳ đập bộp lên gáy Cố Kinh Bạch một phát làm y suýt thăng thiên luôn. Lực tay của cô nàng này lớn dã man, hoàn toàn không giống với thể lực của những người thuộc hệ Chữa Lành nên có.
“Tin.” Cố Kinh Bạch bất đắc dĩ nói, “Nhưng có em ở đây Tuyết Mãn mới không sợ hãi.”
Bác sĩ An Kỳ và toàn bộ tiểu đội Z:???
Lục Chỉ thập phần phối hợp, lập tức cúi đầu, đứng lùi ra sau Cố Kinh Bạch, nỗ lực muốn biến cái thân hình cao xấp xỉ mét chín của mình thành một dáng vẻ nhỏ bé đáng thương hướng nội sợ gặp người lạ.
Hắn thật sự rất yếu đuối nha.
*** Hết chương 20
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT