Nhưng mà chỉ có như vậy, vẫn còn không đủ, Tô Hiểu Tinh còn muốn làm thêm một trận nữa, làm ngọn lửa này càng bốc cháy hơn.

“Ba, có lẽ, con cảm thấy, con cảm thấy nó nói không tệ, hay là chúng ta lại chờ một chút- – ”

“Chờ, chúng ta có thể chờ, ngân hàng có thể không? Nha đầu thối, con ngay lập tức gọi nó về cho ta, gia pháp hầu hạ.”

Tô Hiểu Tinh lại nói “Cái này không tốt lắm” “Dù sao nó cũng đã lập gia đình” mấy thứ như thế, động tác lại vô cùng nhanh nhẹn lấy điện thoại đưa đến cho Tô Tĩnh Ngâm.

Lúc nhỏ mỗi lần cô ta làm sai chuyện gì, như là làm vỡ bình hoa cổ mà ba thích nhất, đều giá họa cho Tô Nghiên, sau đó ba sẽ dùng gia pháp hầu hạ.

Cầm cây chổi lông gà, mạnh mẽ đánh vào mông con nhỏ đó, cái mông nở hoa bong da tróc thịt máu thịt lẫn lộn.

Vốn Tô Hiểu Tinh có chút sợ hãi, ba rất ít khi nổi giận. Không biết vì sao ba trước mặt mẹ và cô ta luôn là dáng vẻ khiêm tốn, chỉ khi đối mặt với mẹ con Tô Nghiên mới lộ ra bản tính.

Sau này lớn lên mởi hiểu, đó là vì quan tâm, bởi vì ba, căn bản không quan tâm mẹ con cô ta, chỉ quan tâm con hồ ly tinh và nha đầu kia.

Cho nên nhìn thấy mông Tô Nghiên bị đánh đến nở hoa, cô vẫn rất vui.

Lúc này, chắc hẳn có thể nhìn thấy cảnh đẹp như vậy rồi, Tô Hiểu Tinh cảm thấy áp lực lo lắng trong lòng mấy ngày hôm nay bị quét sạch hết.

Tô Tĩnh Ngâm gọi điện thoại cho Tô Nghiên, đương nhiên không nhắc đến con gái lớn đã nói, chỉ gọi ngày mai về một chuyến.

“Ngày mai? Ba, không được rồi, ngày mai con có việc rồi.” Lời này không giả, ngày mai mẹ chồng hẹn cô gặp mặt.

Những lời này đương nhiên không thể nói với Tô Tĩnh Ngâm, trước cô đã nói một lần với Lăng Tiêu Quân chuyện giúp đỡ nhà họ Tô, nhưng mà thủ trưởng đại nhân lại nổi giận với cô.

Có thể đoán được, bây giờ ba cô tìm cô là vì cái này, nhưng mà cô cũng không còn cách nào khác.

Nghe con gái nói như vậy, Tô Tĩnh Ngâm càng thêm tức giận, rõ ràng đang qua loa với mình.

Được, thật sự cho rằng cánh cứng rồi, mình không quản được nữa?

“Được, con cứ bận đi, vậy chủ nhật này con cũng không bận chứ? Chiều chủ nhật, ba ở trong nhà chờ con.” Bốp một tiếng, không phải cúp điện thoại, Tô Tĩnh Ngâm trực tiếp ném điện thoại xuống đất.

Tô Hiểu Tinh cẩn thận che khóe miệng vui vẻ của mình, đầu tiên là bị ba đánh một trận, lại bị chồng mình chỉnh một trận, ha, ngày tháng của Tô Nghiên thật đúng là đặc sắc mà.

Theo tin tức đáng tin, Lăng Tiêu Quân đi công tác hẳn là cuối tuần tới về, đến lúc đó, để hai người thân thích gặp nhau, gặp lại cũng không có vấn đề gì.

Nếu như cho anh biết Tô Nghiên – hừ, con nhóc thối này, dám đoạt đồ của tôi.

Sau nhiều lần cãi nhau với bạn trai, Tô Hiểu Tinh thận chí có chút hối hận.

Ban đầu nghe thấy rất nhiều lời đồn về thủ trưởng, hơn nữa bị người đàn ông kia dỗ ngon dỗ ngọt lừa gạt, cô ta mới nghĩ cách thoát khỏi hôn nhân này.

Nhưng mà sau khi tiếp xúc sâu hơn mới phát hiện, Lăng Tiêu Quân cũng không tệ lắm, tối thiểu là có tiền hơn người đàn ông của cô ta, có thể cho cô ta những ngày tháng tốt đẹp.

Những ngày này nhà họ Tô ngày càng sa sút, cô cả nhà họ Tô như cô nhìn trúng đồ lại không có tiền mua, tình yêu đã trở thành cái rắm chó, Tô Hiểu Tinh cuối cùng cũng hiểu được sự quan trọng của tiền tài.

Chỉ là đáng tiếc, trên thế giới này không có thuốc hối hận, aizzz, vốn là vị hôn phu của cô, lại biến thành “em rể”

Tất cả đều do con nhóc thối kia, Tô Hiểu Tinh giận dữ nghĩ, tôi sẽ không để cô vừa lòng đẹp ý đâu.

Hoàn toàn không nghĩ đến, kỳ thật có kết quả như ngày hôm này, là do một tay cô ta tạo thành.

Bên này, sau khi nói chuyện với ba xong, Tô Nghiên tùy tiện rửa mặt qua rồi chuẩn bị đi ngủ, bây giờ trong đầu toàn là mùi rượu, cô vô cùng khó chịu.

Nhưng mà quần áo mới cởi một nửa, điện thoại lại vang lên, là tiếng điểm quân số to rõ.

Đây là sau khi cô nghe tiếng chuông điện thoại của thủ trưởng đại nhân cảm thấy thú vị, lặng lẽ download cho mình một cái, tiếng chuông thuộc riêng về người nào đó.

Cuộc điện thoại quan trọng vất vả mới đợi được, không thể không nhận, không để ý mình đang trần nửa người, Tô Nghiên chạy đi lấy điện thoại.

“Alo, Tiêu Quân, là anh sao? Không ngờ trễ thế này anh còn nhớ gọi điện thoại cho tôi.” Tô Nghiên vui sướng hài lòng nói, trong giọng nói có sự ngọt ngào.

Bị tâm trạng tốt của Tô Nghiên ảnh hưởng, không tự chủ, giọng nói của Lăng Tiêu Quân cũng nhẹ đi rất nhiều: “Muộn như vậy cô còn chưa ngủ?”

Gọi cú điện thoại cho vợ này hoàn toàn là ngoài ý muốn, cũng là nhắc nhở anh, kết hôn và độc thân một mình không giống nhau. Đi ra ngoài công tác, hẳn là nên thường xuyên gọi điện thoại cho người nhà, để cô ở nhà yên tâm.

Bận mười ngày nay, công tác cuối cùng cũng đã xong được một phần, lúc rảnh rỗi người nào đó nhớ đến cơ thể mềm mại của vợ mình, mới có thể ma xui quỷ khiến gọi cú điện thoại này.

“Ừ, đang chuẩn bị tắm rửa đi ngủ rồi, quần áo mới cởi được một nửa, hì hì, biết là điện thoại của thủ trưởng, là em bỏ hết tất cả mọi khó khăn chạy đến nhận điện thọai trước.”

Không biết có phải là vì uống rượu hay không, lá gan của Tô Nghiên lớn hơn rất nhiều, người cũng thả lỏng.

Có thể là cách điện thoại, biết anh không nhìn thấy, những lời bình thường không dám nói cũng nói ra, không chút cố kỵ.

Tô Nghiên như vậy, hoạt bát lại có chút dí dỏm, trước kia Lăng Tiêu Quân thật sự chưa từng gặp.

Tưởng tượng đến dáng vẻ lúc này của cô, cô gái nhỏ thần thái sáng lạn, vầng trán đầy đặn, mũi cao thẳng, một đôi mắt to sáng lóng lánh như biết nói; cái miệng nhỏ nhẳn, vô cùng thích hợp, hôn môi.

Nghĩ đến đây, phần dưới bụng Lăng Tiêu Quân bắt đầu có cảm giác nóng rực, kỳ thật anh bắt đầu có ấn tượng tốt khác với Tô Nghiên rồi, không chỉ là trên giường.

Có thể, chính anh cũng không ý thức được.

“Mấy hôm nay cô làm gì?” Thủ trưởng đại nhân vừa hỏi ra những lời này, trong lòng lại có chút ảo não.

Sao lại giống như mấy tên nhóc đầu đinh, nói mấy lời nói nhàm chán không dinh dưỡng này chứ.

Tô Nghiên lại rất vui vẻ, điều này thể hiện sự lo lắng và quan tâm của chồng mình với mình, bắt đầu chi chi la la báo cáo tình huống cuộc sống bình thường với thủ trưởng.

Ví dụ như thường xuyên trở về thăm ông nội ba mẹ, làm thức ăn ngon cho bọn họ, nói chuyện phiếm với bọn họ.

Những thứ này đều là Lăng Tiêu Quân thích nghe, về công việc cô đương nhiên không nói một chữ, không thể phá hủy không khí vui vẻ khó có được, sau này cô sẽ tìm cơ hội thẳng thẳng với thủ trưởng, Tô Nghiên nghĩ thế.

Nghe thấy cô và người trong nhà ở chung hòa hợp, gần đây tâm trạng của ông cụ cũng rất tốt, mấy thứ ảo não trong lòng Lăng Tiêu Quân lập tức biến mất.

Lúc trước vội vàng chọn tái hôn, không phải là vì sự nghiệp tiền đồ mà còn có người trong nhà sao?

Hôm nay những mục đích này đã đạt được, tâm trạng Lăng Tiêu Quân rất tốt, kẹp điện thoại di động bên tai, vừa nhìn văn kiện cấp dưới báo cáo, vừa nghe cô nhóc ở đầu bên kia ríu ra ríu rít, cũng không thấy ồn.

Chỉ là lúc cô ấy thở ra, chỉ nói một hai tiếng cổ vũ, tài ăn nói của cô nhóc không tệ, chỉ mấy chuyện vụn vặn nhỏ trong sinh hoạt cũng có thể nói suốt một tiếng.

Bên này, Lăng Tiêu Quân một tay hai việc, cũng nghe mấy lời Tô Nghiên nói vào trong tai.

“Ông nội thật sự là Lão Ngoan Đồng, biết bác sĩ nói mình lớn tuổi nên ăn kiêng lại thích ăn mấy món khẩu vị nặng, anh biết không có một hôm tối đó ông vào phòng bếp ăn vụng cơm tối thừa với cá nhúng ớt, đó là em làm, nhưng mà mẹ không cho ông ăn một miếng.”

Tô Nghiên hơi dừng lại, xác định đầu bên kia có người đang nghe, mới nói tiếp: “Không ngờ, mẹ đúng lúc đi vào phòng bếp tìm đồ, đụng phải ông nội, còn giáo huấn một trận.”

“Ông nội lớn như vậy, bình thường trong quân đội khẳng định cũng rất uy vũ, lại giống như trẻ con bị mẹ dạy dỗ, thật thú vị.”

“Có phải là, ông nội vểnh râu trừng mắt, giận nhưng không nói gì?” Tưởng tượng đến hình ảnh này, khóe môi Lăng Tiêu Quân cũng không khỏi có chút vui vẻ.

Ông cụ cơ thể không tốt lại tham ăn, trước vì vậy mà đi bệnh viện sau đó cả nhà đều khống chế ẩm thực với ông rất nghiêm khắc.

Đừng nhìn ba mẹ bình thường đều là con hiếu dâu hiền, chuyện này lại không chút thả lỏng, dù sao cũng liên quan đến vấn đề sức khỏe của ông cụ.

Lăng Tiêu Quân vui vẻ, Tô Nghiên cũng vui vẻ theo, mãi cho đến khi điện thoại nhắc nhở pin không đủ, mới ý thức được thời gian rất muộn rồi.

Mình ngày mai đi làm bị muộn không nói, làm chậm trễ công việc của anh cũng không hay. Vì vậy, mới lưu luyến không rời nói ngủ ngon, chuẩn bị tắt điện thoại.

“Ừ, cô cũng nghỉ ngơi sớm một chút.” Nụ cười trên mặt Lăng Tiêu Quân vẫn chưa từng biến mất.

Vốn còn muốn nói cho cô biết, có thể sẽ về sớm một chút, thôi vậy, đến lúc đó cho cô một niềm vui cũng không tệ, không phải phụ nữ đều thích mấy thứ này sao?

Cảm giác thật sự không giống với cuộc sống hôn nhân trước kia, có vẻ mẹ nói đúng, trước đó là anh không biết nhìn người, cứ sống với Tô Nghiên như vậy cũng không tệ.

Có lẽ khoảng cách sinh ra cái đẹp, mấy ngày nay xa cách, ngược lại làm Lăng Tiêu Quân nhìn thấy rất nhiều ưu điểm trên người Tô Nghiên. Anh ghét cảm giác bị người sắp đặp, cho nên ấn tượng từ đầu với Tô Nghiên là chán ghét.

Nhưng mà từ trong tiếp xúc, lại phát hiện, ngoại trừ nghe theo lời người ta cũng không phát hiện người phụ nữ này có gì đáng giận.

Sắp đặt gả cho anh, có lẽ là nóng lòng thoát khỏi gia đình không chịu bao dung cô.

Chỉ cần Tô Nghiên ngoan ngoãn là cô vợ nhỏ nghe lời của anh, anh sẽ cho cô cuộc sống cô muốn.

Lăng Tiêu Quân nghĩ như vậy.

Mãi cho đến lúc chấm dứt cuộc điện thoại này, Tô Nghiên mới phát hiện trạng thái của mình không ổn, áo quần của cô đều che ở nửa người dưới, chỉ biết hưng phấn nói chuyện với Lăng Tiêu Quân.

Chẳng khác gì là ở phòng khách… bán trần…Uỳnh, mặt Tô Nghiên đỏ như đít khỉ, thì ra khuynh hướng điên dại cũng có thể lây bệnh. Truyện được cập nhật mỗi ngày, Bạn đang đọc tại truyen.one

Ngay hôm sau vừa tan tầm, Tô Nghiên liền lái xe đến tiệm Kim Duệ Hiên gần trường học, đi gặp mặt với mẹ chồng.

Đây là chuyện quan trọng mà cô nói, đương nhiên quan trọng hơn phụ thân đại nhân triệu kiến nhiều.

Bà Lăng đột nhiên gọi điện thoại cho cô, hẹn gặp nhau cùng ăn cơm trong một nhà hàng, trực giác nói với Tô Nghiên, mẹ chồng là có chuyện riêng muốn nói với cô, mới phải tránh mặt mọi người gặp bên ngoài.

Tô Nghiên cố ý chạy đến trước giờ tan làm nửa tiếng, không ngờ bà Lăng còn nhanh hơn cô, đã sớm gọi món chờ sẵn ở đó.

Hơn nữa, đều là món Tô Nghiên thích ăn.

“Mẹ, sao mẹ lại biết con thích ăn những thứ này?” Tô Nghiên vô cùng kinh hỉ, thậm chí còn có cảm giác thụ sủng nhược kinh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play