Lại đợi thêm mười phút, cuối cùng dòng xe cộ cũng dãn ra một ít, thấy đã có thể tăng tốc lên được rồi, Lý Huyền San còn đang mừng thầm trong lòng, một tiếng “ầm” thật lớn vang lên, tuy Lý Huyền San đã thắt dây an toàn rồi nhưng đầu vẫn đập mạnh lên cửa sổ xe. Đuôi xe bị tông trúng rồi.
Thật xui xẻo. Lý Huyền San nghiêng đầu qua nhìn, tình hình của Phí Thành Vương còn kinh khủng hơn cô, trán anh chảy máu rồi!
Trước tay lái có một món đồ trang trí màu đen, không biết làm bằng chất liệu gì, trán của anh vừa lúc đụng trúng cạnh của vật trang trí đó, bị trầy da!
“Anh chảy máu, mau lau đi! Tài xế phía sau cũng thật là, sao lái xe không cẩn thận gì cả!” Lý Huyền San cố nhịn cơn chóng mắt, rút vài tờ khăn giấy đưa cho Phí Thành Vương. Cô hơi sợ máu.
Phí Thành Vương cầm khăn giấy tiện tay lau đi, lúc đầu cũng không chảy nhiều máu lắm, không biết anh lau kiểu gì, lau xong rồi máu lại chảy càng nhiều hơn!
Một giọt máu chảy dọc theo gương mặt, rơi xuống áo sơ mi của anh. Lý Huyền San cảm thấy tức ngực, vội vàng dời mắt đi, cuống quít thò tay vào túi tim khăn tay của cô: “Anh đè chỗ đó lại! Khăn giấy không cầm máu được.”
Phí Thành Vương nhìn cô, ngừng lại hai giây, vẫn nhận khăn tay của cô.
Đây là một cái khăn tay đã bị giặt đến phai màu, góc bên phải có thuê hình một cô gái cầm dù dắt mèo.
Là style thiếu nữ.
Chủ xe phía sau đã chạy đến, là một cô gái xinh đẹp quyến rũ thời thượng, mùa đông nhưng vẫn để lộ chân ra, bung dù, đứng bên cửa xe, nở nụ cười mất tự nhiên.
Phí Thành Vương hạ cửa sổ xe xuống.
Tốt lắm, trai cao giàu đẹp chuẩn bị chiến đấu với gái đẹp trắng sang. Lý Huyền San có chút chờ mong, không biết Phí Thành Vương tức giận thì trông như thế nào.
Cô nhìn thấy rất rõ, đầu tiên Phí Thành Vương đảo mắt nhìn đôi chân vừa dài vừa trắng của cô gái kia, sau đó mới từ từ nhìn lên trên, lướt qua cặp ngực của cô ta, ngừng lại trên gương mặt được trang điểm xinh đẹp.
Lý Huyền San cảm thấy rất kỳ lạ, bộ ngực của cô gái kia cực kỳ đồ sộ, không phải cup D thì cũng phải là cup C, vậy mà Phí Thành Vương lại không thèm nhìn lần nào.
Cái người họ Phí này có phải là gay không vậy... Lý Huyền San tự tìm chứng cứ, Phí Thành Vương cũng rất lạnh nhạt với Cố Tiên Thu, cảm giác cũng chẳng yêu cô ta bao nhiêu. Nghe nói Cố Tiên Thu cũng là gái đẹp đó!
Bây giờ anh cũng không thèm liếc nhìn cô gái đẹp có cup D này lần nào!
Chuyện này mà bình thường sao? Chắc chắn không bình thường! Lý Huyền San cắn móng tay, tâm trạng vui vẻ hơn: Đám cưới giả với một người gay, cuối cùng cũng bảo đảm được an toàn!
Cô gái kia nhìn thấy một người đàn ông trẻ tuổi ngồi trên ghế lái, nụ cười lại càng ngọt ngào hơn: “Ừm, anh xuống xe xem thử đi, cần bồi thường bao nhiêu tôi sẽ bồi thường đủ.”
Phí Thành Vương nhìn chằm chằm tình hình giao thông phía trước, cũng không thèm nhìn cô gái kia, lạnh nhạt nói: “Không cần, không có vấn đề gì lớn.” Nói xong định đóng cửa sổ xe lại ngay.
Cô gái không thể tin nổi bám tay vào cửa sổ xe: “Anh nói gì? Không cần bồi thường?”
“Ừ.” Phí Thành Vương rất kiệm lời, nhìn chằm chằm vào mấy ngón tay xinh đẹp đang bám vào cửa sổ xe.
Cô gái vô cùng mừng rỡ, nhanh chóng buông tay ra, vẫy vẫy tay với Phí Thành Vương rồi vô cùng vui vẻ chạy về xe của cô ta.
Lý Huyền San kinh ngạc, cú tông lúc nãy cũng không nhẹ đâu, Phí Thành Vương không chỉ lười không muốn xuống xe kiểm tra, lại còn bỏ qua không cần bồi thường nữa! Cô không biết xe của anh hiệu gì, nhưng chắc chắn là rất cao cấp, chỉ cần nhìn ánh mắt kinh ngạc vui mừng của cô gái lúc nãy là biết được ngay.
Làm gái đẹp cũng sướng thật! Đụng trúng xe của người khác cũng không cần phải bồi thường!
Haizz, lúc nãy còn cảm thấy Phí Thành Vương là gay, bây giờ xem ra đó chỉ là ảo giác. Người đàn ông này chỉ là nghĩ một đằng làm một nẻo mà thôi!
Qua đoạn đường kẹt xe nhất rồi, đường phố dần thông thoáng hơn. Phí Thành Vương lái xe rất nhanh, không bao lâu đã đến khu chung cư của Lý Huyền San ở.
Khu chung cư đã rất cũ kỹ, xe của Phí Thành Vương lại quá lớn, không thể chạy vào trong được. Lý Huyền San nhìn xung quanh một lúc, xác nhận rõ không nhìn thấy xe đưa rước của trường Liên Chiêu, lúc này mới cầm túi để lên đầu, chuẩn bị mở cửa xuống xe: “Tổng giám đốc Phí, cảm ơn anh đã đưa tôi về nhà. Anh đi về cũng nhớ cẩn thận.”
“Trong cốp xe có dù, cô lấy một cây đi!” Phí Thành Vương quan sát khu chung cư nghèo nàn phía trước, hai căn chung cư bốn tầng trông rất cũ, sơn đã tróc ra từng mảng từng mảng, nhìn vừa chật hẹp vừa nghèo nàn.
“Không cần! Tôi chạy vù một cái là được.” Lý Huyền San không muốn nợ anh quá nhiều, đội túi lên rồi chạy xuống.
Mới vừa xuống xe chưa đi được mấy bước, một người đàn ông cầm dù chạy đến: “Huyền San! Là em à? Sao em không che dù?”
Lý Huyền San hơi run lên, dừng bước lại.
Đàm Dương nhanh chân chạy đến, lấy một cái dù lớn màu đen che trên đầu cô.
Vở kịch nhỏ ngoài lề:
Rất nhiều năm về sau, Lý Huyền San nhắc lại chuyện đụng xe này, không chịu bỏ qua mà nhéo lỗ tai Phí Thành Vương: “Xí! Anh còn không biết xấu hổ nói anh không có hứng thú với gái đẹp! Mấy năm trước cô gái đẹp cup D kia tông vào đuôi xe anh, anh còn không thèm đòi tiền bồi thường! Đã cho người ta đi! Lần đó anh lái Cayenne, đụng mạnh như vậy, tiền sửa chữa chắc cũng mấy chục triệu! Mấy chục triệu đó! Chỉ vì người ta là gái đẹp, anh đã tốt bụng ưu tiên cho người ta!”
Phí Thành Vương xoay người đè cô: “Lý Huyền San, em có lương tâm không hả! Không phải em đang vội vã chạy về đón em gái sao? Anh là vì em nên mới lười đi đòi tiền bồi thường! Nếu không em nghĩ anh gấp gáp như thế làm gì hả?”
Lý Huyền San sửng sốt: “Thật không? Anh không bị sắc đẹp mê hoặc hả?”
Phí Thành Vương nhìn chằm chằm bờ môi hồng hơi hé mở của cô, đưa lưỡi ra liếm nhẹ rồi ngậm lấy: “Bây giờ định lực của anh không bằng khi xưa nữa...”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT