"Ừm." Tần Ba quay người, tô tô vẽ vẽ lên chiếc bảng đen dùng để giới thiệu bản thiết kế,
"Trước kia công ty thời trang của tập đoàn Thịnh Đường gặp bê bối, sau khi dự án thiệt hại, toàn bộ trang phục của công ty đều bị phá sản, về sau họ muốn phát triển lại ngành thời trang, nhưng ảnh hưởng của lần thiệt hại trước đó vẫn còn, cho nên họ chỉ có thể đặt một cái tên không hề liên quan đến Thịnh Đường."
Suy nghĩ kỹ một chút thì chính là phủi sạch quan hệ, đánh lừa dư luận mà thôi.
Trước giờ người bình thường mua đồ sẽ không tìm hiểu nơi sản xuất là công ty nhà ai, tập đoàn Thịnh Đường đã bắt lấy điểm này, cho nên mới phát triển công ty thời trang một lần nữa.
Ngay cả Thịnh Tâm Lan cũng không nghĩ tới điều này, nếu Tần Ba không nhắc đến, cô còn tưởng rằng công ty Phục Trang Ất Bạch là một xí nghiệp không tiếng tăm nào đó.
"Xem như phía sau có Thịnh Đường, vậy cũng phải nói cho họ biết, ít ra phải biết rằng chúng ta không dễ chọc vào."
Thịnh Tâm Lan nhíu mày.
Xem như có liên quan đến Nguyễn Anh Minh thì sao chứ? Cô lại cảm thấy buồn cười, đường đường là tập đoàn Thịnh Đường, vậy mà cũng mở ra một công ty thời trang lỗi thời để kiếm thêm lợi nhuận.
Tần Ba không cho ý kiến, nhướng mày: “Tùy cô, dù sao đợt này chúng ta cũng không sản xuất nữa, họ muốn sao chép cũng chỉ có thể sao chép những thứ lỗi thời ở đây mà thôi."
Thái độ của Tần Ba với chuyện đạo nhái rõ ràng là lười quan tâm, các nhân vật lớn đều không dính khói lửa trần gian, không thèm tranh luận chuyện lông gà vỏ tỏi với người khác cũng rất bình thường.
Nhưng từ trước đến nay trong mắt Thịnh Tâm Lan không chứa nổi một hạt cát, cho nên cô lập tức sai trợ lý sắp xếp một luật sư kinh doanh gửi một lá đơn cho luật sư của các công ty ăn cắp ý tưởng gồm có công ty Phục Trang Ất Bạch.
Tối thứ sáu, Thịnh Tâm Lan bay đến thành phố T tham gia một buổi tiệc rượu thương nghiệp.
Mục đích của cô rất rõ ràng, người tới tham gia tiệc rượu gồm có giám đốc tập đoàn Kiều An ở Hoa Đông, mà tập đoàn Kiều An đang muốn làm đồng phục nhân viên theo yêu cầu, chuyện này do ông ta phụ trách, nếu trả giá thành công thì chính là một đơn hàng lớn hơn trăm tỷ, rất hữu ích cho việc mở rộng thị trường cho Thanh Vân.
Trong tiệc rượu, những người tinh anh tài giỏi ở thành phố T và Đông Lăng nhiều như mây.
Thịnh Tâm Lan được Đường Sảng - Tổng biên tập tạp chí thời trang và làm đẹp 'VV' dẫn vào tham dự, trước khi rời khỏi Đông Lăng, Cố Duy đã giới thiệu cho cô.
Đường Sảng là một người phụ nữ vô cùng nhanh gọn, nói chuyện làm việc đều nhanh như gió,
"Trước kia anh Cố đã chăm sóc tôi không ít, tôi biết anh ấy đã kết hôn, nhưng không ngờ vợ anh ấy còn trẻ như vậy."
Thịnh Tâm Lan cười phụ họa, không giải thích về quan hệ giữa mình và Cố Duy.
Chuyện giữa cô và Cố Duy không cần phải nói với người ngoài quá nhiều, mà giải thích thì cũng không rõ được.
Đường Sảng dẫn theo Thịnh Tâm Lan làm quen khá nhiều người trong tiệc rượu, đồng thời trực tiếp dẫn cô tới trước mặt tổng Sếp Lý Bác Quỳnh của tập đoàn Kiều An,
"Sếp Lý, đây là Sếp Thịnh của công ty thời trang Thanh Vân tôi từng nói trong điện thoại với ngài."
Thịnh Tâm Lan chủ động vươn tay: “Chào Sếp Lý, tôi là Thịnh Tâm Lan."
"Chào cô." Lý Bác Quỳnh lễ phép bắt tay với cô, dáng vẻ tự nhiên.
Hiển nhiên trước đó Đường Sảng đã đề cập đến việc này giúp cô, nếu không chỉ sợ lúc này Lý Bác Quỳnh sẽ hỏi một câu sao chưa từng nghe qua cái tên Thanh Vân.
"Sếp Lý, chỗ này có hơi ồn ào, chúng ta qua bên kia tâm sự được không?"
Thịnh Tâm Lan chủ động đưa ra đề nghị nói chuyện với Sếp Lý, dù sao đều là người làm ăn, không ai tới tham gia tiệc rượu để thư giãn, nói cho cùng đều là xã giao, cũng nên dứt khoát trực tiếp một chút.
Sếp Lý rất sảng khoái đồng ý.
Đường Sảng cũng đi theo, ba người cùng nhau đi đến một chỗ yên tĩnh trong đại sảnh.
Trong một góc tại sảnh bữa tiệc, một bóng người uyển chuyển cầm ly Champagne từ đầu đến cuối, như đang suy nghĩ gì đó nhìn về phía Thịnh Tâm Lan, nheo đôi mắt lộ ra mấy phần âm trầm.
"Người đẹp, sao lại đứng đây một mình? Không có ai đi cùng sao?"
Giọng nói của một người đàn ông vang lên từ bên cạnh.
Cao Mỹ Lệ chuyển mắt nhìn anh ta.
Tiêu Thành Tâm công tử đào hoa có tiếng ở thành phố T đã theo đuổi cô ta hơn hai năm, tiêu rất nhiều tiền cho cô ta, nhưng từ trước đến nay xung quanh anh ta có rất nhiều phụ nữ, lúc trước cô ta lại một lòng hướng tới Nguyễn Anh Minh, cho nên trước giờ chưa từng cân nhắc bất cứ ai.
Chỉ là trò tiêu khiển khi nhàm chán mà thôi.
Không phải sao, vừa nhàm chán anh ta đã chạy tới, bữa tiệc hôm nay là do anh ta mời Cao Mỹ Lệ tới, đúng lúc cô ta vừa quay quảng cáo ở thành phố T xong, rảnh đến nhàm chán nên mới tới đây.
"Đúng vậy." Cao Mỹ Lệ cười cười: “Có vài người mời tôi làm bạn nữ đồng hành, lúc này bữa tiệc vừa mới bắt đầu đã bỏ tôi lại, tôi thật sự không có người đi cùng."
"Ai mà không có mắt như vậy, trong bữa tiệc này có ai có thể so sánh với cô chứ?" Tiêu Thành Tâm ngoài miệng như bôi mật.
Cao Mỹ Lệ phối hợp cười một tiếng, sau đó dùng ngón tay chỉ: “Ầy, tôi cảm thấy người bên kia cũng không tệ lắm, so với tôi cũng bất phân thắng bại đó."
"Làm sao có thể?"
Tiêu Thành Tâm tùy ý nhìn thoáng qua, trong nháy mắt nhìn thấy Thịnh Tâm Lan, đôi mắt lập tức không thể dời đi.
Nếu như nói Cao Mỹ Lệ là một khối băng, thì cô gái mặc chiếc váy màu đỏ hai dây ở đằng xa kia tuyệt đối là một ngọn lửa, mái tóc dài gợn sóng xõa xuống đầu vai, ngoài nét duyên dáng trưởng thành còn có vẻ hồn nhiên hiếm có.
Đúng là một người phụ nữ xinh đẹp!
Tiêu Thành Tâm thầm nghĩ trong lòng, tám mươi phần trăm là tình nhân của nhân vật lớn nào dẫn đến?
"Không dời mắt nổi chứ gì, anh Tiêu." Cao Mỹ Lệ ở một bên trêu ghẹo, thần sắc trong mắt chìm xuống mấy phần: “Nếu đã thích, bằng mị lực của anh Tiêu, đêm nay bắt về cũng không thành vấn đề gì chứ?"
Tiêu Thành Tâm lấy lại tinh thần, lắc đầu: “Được rồi, nhổ răng lão hổ, tôi chưa muốn chết đâu? Đây chính là Sếp Lý Bác Quỳnh của tập đoàn Kiều An, phụ nữ anh ta dẫn tới tôi nào dám đụng vào."
"Không phải đâu," Cao Mỹ Lệ ra vẻ nghi ngờ: “Cô gái kia là Thịnh Tâm Lan, tôi biết, cô ta theo chân tổng biên tập Đường Sảng tới, xem ra Đường Sảng đang giới thiệu việc làm ăn cho cô ta, chỉ sợ trước đó cô ta và Sếp Lý còn chưa nhìn mặt nhau lần nào."
"Thật sao? Làm ăn? Làm gì?"
"Chắc là công ty thời trang vừa mở, Thịnh Tâm Lan là bạn gái cũ của Nguyễn Anh Minh, sau khi chia tay thì tự điều hành công ty nhà mình, nhìn như vậy nhưng các mối quan hệ cũng không tệ lắm, rất xứng với công tử Tiêu đó."
Tiêu Thành Tâm thích nghe lời này, không nhịn được lại nhìn về phía Thịnh Tâm Lan thêm một chút,
"Cô nói cô ấy là người yêu cũ Nguyễn Anh Minh sao? Không phải cô cũng vậy à? Sao? Gặp tình địch vô cùng ngứa mắt, muốn kêu tôi trút giận giúp cô à?"
"Không phải vậy." Cao Mỹ Lệ lười biếng uống một ngụm rượu: “Tôi và Nguyễn Anh Minh đã lâu rồi chưa gặp nhau, về phần Thịnh Tâm Lan, trước kia đúng là có chút qua lại với cô ta, so với xả giận, tôi ngược lại càng hi vọng đêm nay anh Tiêu có thể chơi vui vẻ."
Tiêu Thành Tâm thích nhất là được người ta nịnh nọt, lời nói của Cao Mỹ Lệ làm thói trăng hoa của anh ta lập tức nổi lên: “Mỹ Lệ cô yên tâm, cô suy nghĩ vì tôi, tôi rất vui."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT