Đây nếu như là người bình thường, cô sớm đã trực tiếp ra tay rồi, nhưng cô ta lại là con gái ruột của ba mẹ nuôi, ba mẹ nuôi bây giờ là xem cô ta thành trâu báu mà nâng niu, ngộ nhỡ cô thật sự ra tay, chuyện về sau Thẩm Hạ Lan nghĩ cũng cảm thầy đau đầu.

Cho nên cô tận khả năng đè nén, ẩn nhẫn.

Thẩm Niệm Niệm lại có hơi chết lặng.

“Cô nói cái gì?”

“Tôi nói cô bây giờ cút xuống xe cho tôi! Ngay và luôn! Đừng ép tôi ra tay.”

“Cô dám!”

Thẩm Niệm Niệm thật sự xem mình là ai, cỗ gân lên.

Thẩm Hạ Lan vốn không có tâm trạng tốt, hiện nay bị Thẩm Niệm Niệm khiêu khích hết lần này đến lần trước, trực tiếp mở cửa xe ra, một chân đạp Thẩm Niệm Niệm xuống.

“ÁI Thẩm Hạ Lan, cô khốn kiếp!”

Thẩm Niệm Niệm cả người dùng tư thế như chó ăn cứt mà nằm bò trên đắt.

Cô ta tức đùng đùng mắng Thẩm Hạ Lan một câu, lập tức ‘bừm’ một tiếng, một làn khói ở đuôi xe trực tiếp xộc vào miệng của cô ta, khiến cô ta ho sặc sụa, mà xe của Thẩm Hạ Lan sớm đã giống như mũi tên rời cung lao đi.

“Khốn kiếp! Đáng hận!”

Thẩm Niệm Niệm ăn khí thải của xe, hận đến nỗi giậm chân, nhưng Thẩm Hạ Lan lại không có để tâm đến cô ta.

Điện thoại của cô kịp thời đỗ chuông.

Thẩm Hạ Lan liếc nhìn, là cuộc gọi đến của Diệp Minh Triết, cảm xúc của cô mới dịu lại.

“Minh Triết.”

“Mẹ, bên tổ chức R hỏi con khi nào rút? Dù sao bọn họ cũng không muốn xung đột trực diện với ông hai.”

Lời của Diệp Minh Triết khiến Thẩm Hạ Lan có hơi do dự.

Bây giờ bên Diệp Ân Tuấn còn chưa có bắt kỳ tin tức gì, nếu như tổ chức R rút, bên chú hai Diệp lại nốt lời thì phải làm sao?

Nhưng Thẩm Hạ Lan cũng biết, tổ chức R có thể giúp cô chuyện này, hoàn toàn là nể mặt của Diệp Minh Triết. Hiện nay Diệp Minh Triết cũng có hơi khó xử rồi, vậy thì nói mặt mũi này dùng hết rồi.

Không có ai biết một bước này của Thẩm Hạ Lan đã đi là nước cờ hiểm.

Càng không có ai biết, Diệp Minh Triết đã từng có ơn với thủ lĩnh của tổ chức R, điều này mới khiến Thẩm Hạ Lan có một tí tỉ cơ hội ép chú hai Diệp.

Sự do dự của Thẩm Hạ Lan bị Diệp Minh Triết nhận ra rồi.

“Mẹ, con biết nên làm như nào, mẹ yên tâm, con đi nói với thủ lĩnh của tổ chức R.”

“Minh Triết, con sau này là phải đi con đường quân đội, tổ chức R dù sao là phần tử khủng bố ở nước ngoài, sau chuyện lần này thì hai bên làm rõ đi, đừng tiếp tục qua lại nữa. Trước kia con một mình, thế nào giúp thủ lĩnh của bọn họ tránh được sự tìm kiếm của radar mẹ không quản, nhưng bắt đầu từ bây giờ, chúng ta vẫn là đừng tiếp xúc với bọn họ nữa.”

Trước đó, Thẩm Hạ Lan không biết con trai của mình có bản lĩnh như vậy, nếu như không phải là Diệp Minh Triết nói với cô, đánh chết cô cô cũng sẽ không tin con trai của mình vậy mà có quan hệ với tổ chức nước ngoài, hơn nữa còn là thủ lĩnh của đối phương.

Nghe nói là có một lần thủ lĩnh của tổ chức R bị người ta truy kích, Diệp Minh Triết trong lúc vô ý hack vào trong hệ thống truy kích của đối phương, khả năng là vì tâm tính của trẻ con, muốn xem thử kỹ thuật máy.

tính của ai giỏi hơn, Diệp Minh Triết đã cản hệ thống radar tìm kiếm của đối phương, còn gây ra sai lệch khu vực tìm kiếm của máy bay không người lái, lúc này mới cho thủ lĩnh thời cơ và không gian chạy trốn.

Sau này thủ lĩnh của tổ chứ R tra được là Diệp Minh Triết đã giúp mình, nói nợ cậu bé một nhân tình, khi nào cần trả thì gọi một cú điện thoại cho người đó là được.

Nếu như không phải vì cứu Diệp Ân Tuần ra, Thẩm Hạ Lan căn bản không biết con trai của mình có thể có bản lĩnh lớn như vậy. Hơn nữa viện nghiên cứu của chú hai Diệp cũng là Diệp Minh Triết nói cho cô biết.

Thẩm Hạ Lan vừa nghĩ đến Diệp Minh Triết có quan hệ với tổ chức khủng bồ thì cảm thấy vô cùng lo sợ.

Hiện nay tuy đối phương giúp mình, nhưng Thẩm Hạ Lan không hy vọng Diệp Minh Triết có chút quan hệ gì với bọn họ cả.

Diệp Minh Triết cũng nghe lời, trực tiếp sảng khoái đáp ứng.

“Được.”

“Kéo dài thêm một chút, 10 phút, 10 phút sau bên phía chú hai Diệp không có phản ứng, chúng ta cũng hết cách rồi, bảo bọn họ giải tán đi.”

Thẩm Hạ Lan biết, hiệu quả mà cô muốn thật ra đã đạt được rồi.

Chú hai Diệp cho dù muốn nuốt lời, đoán chắc khả năng cũng không lớn, nhưng tóm lại có chút sự cố xảy ra, cho nên trong lòng Thẩm Hạ Lan vẫn có hơi bất an.

Diệp Minh Triết có thể cảm nhận được tâm trạng sa sút của Thẩm Hạ Lan, cậu bé cắn môi dưới nói: “Mẹ, mẹ đừng lo lắng, lão Diệp sẽ không sao.”

“Mẹ biết, con mau chóng thoát khỏi máy tính của con đi, xử lý sạch sẽ dấu vết. Mẹ đến gần nhà giam đợi.

Mong tối nay chúng ta có thể một nhà đoàn tụ.

Thẩm Hạ Lan cúp máy, lái xe đến bên đường ở một bên rồi dừng lại.

Thật sự có thể đón Diệp Ân Tuần về hay không?

Ý đồ của chú hai Diệp rốt cuộc là gì? Lẽ nào chỉ đơn giản là nhà họ Diệp và tập đoàn Hoàn Trí như vậy sao? Nếu như phải, tại sao nhà họ Lam cũng sẽ gặp nạn?

Trong đầu của Thẩm Hạ Lan lo nghĩ vô cùng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play