“Được ạ”

Thẩm Hạ Lan không có ý kiến gì về việc này.

Hai người vừa tìm được vị trí ẩn nấp chưa bao lâu, Vu Phong đã dẫn người bước vào.

“Chú ý, nơi này có thể có mai phục, mọi người cẩn thận chút.”

Giọng của Vu Phong không lớn nhưng mọi người lại nghe thấy rất rõ, bao gồm cả Thẩm Hạ Lan.

Người của Diệp Ân Tuấn vẫn chưa đuổi đến, không ngờ Vu Phong lại đến nhanh như vậy, xem ra từ chỗ Vu Phong đến đây có đường tắt, tiếc là Diệp Ân Tuấn không quá quen thuộc nơi này nên chậm hơn một bước so với bọn họ.

Giờ đây Vu Phong chỉ cần bước vào sẽ biết được đây là một cái bấy, đến lúc đó chắc chắn sẽ không ở lại đây thêm một giây phút nào, người quý mạng sống như anh ta chắc chắn sẽ không khiến mình rơi vào nguy hiểm.

Thẩm Hạ Lan phân tích tình hình, bây giờ chỉ có một khả năng đó chính là lúc Vu Phong bước vào thì lập tức bắn chết anh †a, nhưng nếu như vậy thì sẽ để lộ vị trí của bản thân, với thực lực của Vu Phong, rất có thể anh ta sẽ kéo cô chết cùng!

Nghĩ đến đây, Thẩm Hạ Lan nhíu chặt mày lại, trong đầu cô hiện lên bóng dáng của Diệp Ân Tuấn.

Nếu cô chết rồi, Diệp Ân Tuấn sẽ như thế nào?

Chắc là sẽ phát điên mất.

Nhưng có các con, có Phương Thiến và chú ba ở đó, cho dù Diệp Ân Tuấn có muốn làm gì cũng sẽ suy nghĩ cẩn thận thôi.

Không thể không nói, Thẩm Hạ Lan hiểu rất rõ suy nghĩ của Diệp Ân Tuấn.

Có thể cô sắp không bao giờ được gặp lại Diệp Ân Tuấn nữa, trái tim Thẩm Hạ Lan chợt cảm thấy đau đớn.

Từ lúc học đại học cô đã yêu người đàn ông này, cưới anh còn sinh con dưỡng cái cho anh, Thẩm Hạ Lan không hề hối hận một chút nào, tuy trong khoảng thời gian đó có những hiểu lầm, cô cũng chịu tổn thương, mệt mỏi, nhưng nghĩ lại, cô vẫn cảm thấy khoảng thời gian ở bên Diệp Ân Tuấn vui vẻ nhiều hơn là bi thương.

Cô vẫn luôn biết đời người có rất nhiều điều ngoài ý muốn xảy ra, nhưng không ngờ thời gian cô và Diệp Ân Tuấn ở bên nhau chỉ có vài năm ngắn ngủi như vậy, khoảng thời gian này còn phải chia cách nhau năm năm vì hiểu nhầm.

Cô và Diệp Ân Tuấn ở bên nhau vẫn chưa đủ, vẫn chưa sống với nhau, còn chưa kịp nói với các con một câu mà có thể đã sắp phải rời khỏi thế giới này mãi mãi rồi.

Thẩm Hạ Lan không thể nói bản thân không tiếc nuối, nhưng giữa gia đình và đất nước, cô cũng biết mình nên làm gì.

Gô là vợ của Diệp Ân Tuấn, là vợ của một quân nhân, cô còn là chủ mẫu của Ám Dạ, trên người cô có nhiều trọng trách phải gánh vác như vậy, cho dù là có nuối tiếc chuyện tình cảm cũng tuyệt đối không thể bỏ lỡ thời cơ tốt nhất để giết Vu Phong.

Nếu không, một khi Vu Phong trốn thoát thì sẽ đánh rắn động cỏ, kế hoạch của cô và Diệp Ân Tuấn cũng rất có thể sẽ bị Vu Phong và Phương Chính đoán được, đến lúc đó muốn Phương Nghị và Phương Chính trở mặt với nhau thì càng không thể.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play