Câu này mà Diệp Ân Tuấn lại nói vui vẻ như thế, có gì đáng vui chứ?
Thẩm Hạ Lan thấy Diệp Ân Tuấn nói vậy trong lòng mới dễ chịu hơn, nhưng cô vẫn chưa quên chuyện lúc nãy đâu.
“Mau nói, người bên trong là ai?”
Mắt Thanh Loan chợt tối lại.
“Người bỏ thuốc anh Diệp, kết quả bị tôi phát hiện nên cho cô tự làm tự chịu.”
“Là sao?”
Thẩm Hạ Lan chợt trở nên căng thẳng.
Tin tức họ ở đây vẫn chưa bị rò rỉ, sao lại có người để ý đến Diệp Ân Tuấn?
Thanh Loan lạnh lùng nói: “Thị nữ trong cung của tôi, đi theo Thuý gặp anh Diệp một lần rồi thích, không ngờ lại muốn dùng thủ đoạn bỉ ổi này để được sủng hạnh. Cô ta tưởng đây là hậu cung của Phương Chính à? Anh Diệp của tôi đâu thể cho người phụ nữ như cô ta vấy bẩn được?”
Thẩm Hạ Lan nghe câu này sao cứ thấy kỳ kỳ?
Anh Diệp của cô ta?
Nhưng cô nhìn Diệp Ân Tuấn, để anh không khó xử, cô đành không nói gì.