Thẩm Hạ Lan vội cười đáp: “Chúng tôi là hầu gái của cậu hai.”

“Hầu gái ư? Anh hai chọn từ đâu thế? Sao em lại không may mắn như vậy? Không bằng anh hai tặng cho em đi, đúng lúc chỗ em cũng đang thiếu hai hầu gái để hầu hạ.”

Phương Yến Nhi vẫn cười hì hì, nhưng sắc mặt Phương Nguyên lại không được tốt cho lắm.

“Nếu em thích thì lát nữa anh sẽ sai người dẫn tới mấy cô hầu gái cho em.”

“Anh hai đang không nỡ à?”

Nhưng Phương Yến Nhi lại làm như không nghe thấy lời nói của Phương Nguyên, mà vẫn cười ngọt ngào dò hỏi.

Coi như Thẩm Hạ Lan đã nhìn ra, e rằng Phương Yến Nhi này đã sớm nhìn thấu hai người bọn cô rồi, nhưng không biết bên trong còn có âm mưu nào không.

Nhưng nếu bọn họ đi tới cung điện của Tiêu Nguyệt, hoặc cung điện của Phương Nguyên cùng với anh, có lẽ sẽ gây ra rắc rối cho anh, vậy không bằng ở lại chỗ của lục công chúa này.

“Cậu hai, tôi thấy lục công chúa rất lương thiện, không bằng anh để chúng tôi ở lại đây đi.”

Phương Nguyên nghe Thẩm Hạ Lan nói thế thì khẽ cau mày.

Nước trong cung này quá sâu, anh không biết Thẩm Hạ Lan đã biết được bao nhiêu, nhưng để bọn cô ở lại chỗ của Phương Yến Nhi mà chính anh cũng không hiểu rõ này, Phương Nguyên lại cảm thấy hơi bất ổn.

“Tôi cảm thấy hai người vẫn nên đi theo tôi.”

“Anh hai đang lo lắng chuyện gì à? Anh cứ yên tâm, người của anh tới thế nào, thì em sẽ để họ an toàn rời đi y như thế.”

Phương Yến Nhi không đợi Thẩm Hạ Lan trả lời đã lên tiếng.

Câu nói này như lời cam kết.

Thẩm Hạ Lan không biết Phương Yến Nhi là bạn hay địch, nhưng giờ đối với họ, sắp xếp như vậy là ổn thỏa nhất.

“Cậu hai vẫn nên quay về trước đi.”

Thẩm Hạ Lan nháy mắt với Phương Nguyên.

Mặc dù Phương Nguyên lo lắng, nhưng nhớ tới đầu óc của Thẩm Hạ Lan và sự kiểm soát của Phương Chính hiện nay, nên anh đành phải gật đầu.

“Nếu có chuyện gì thì em cứ việc gọi cho tôi.”

“Vâng.”

Thẩm Hạ Lan khẽ cười, lúc này Phương Nguyên mới đứng dậy rời đi.

“Anh hai, anh về rồi hãy cân nhắc kỹ lưỡng những lời em nói, rồi trả lời anh họ em, anh ấy đang đợi anh đấy.”

Phương Yến Nhi nở nụ cười xinh đẹp nhìn Phương Nguyên, nhưng lại khiến anh có cảm giác như bị người đẹp rắn nhìn chằm chằm.

Rốt cuộc là tại sao Lăng Thiên Vũ đó lại ủng hộ anh?

Phương Nguyên không hiểu, giờ anh cũng không thể nào thảo luận chuyện gì với Thẩm Hạ Lan, đành phải gật đầu rời đi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play