Một tiếng gọi này thiếu chút nữa đã dọa Thẩm Hạ Lan rớt tim ra ngoài, cô bất giác dừng bước chân lại.

Đúng lúc này không biết là Dương Tân đi ra từ chỗ nào, đang đi thẳng về phía Đường Trình Siêu.

“Đường tổng, anh nhìn anh đi, sao lại uống say như vậy chứ, nhanh nhanh nhanh đi tìm nhân viên phục vụ đến giúp đỡ.”

Lúc Dương Tân đang nói chuyện thì Kiều Trị cũng đã nhanh chóng chạy đến, lập tức ngăn cách Thẩm Hạ Lan với Đường Trình Siêu ra.

Tống Đình nhìn thấy cơ hội này thì liền vội vàng lôi kéo Thẩm Hạ Lan đi ra bên ngoài.

Đường Trình Siêu lại không chịu buông tha mà nói: “Các người cút đi! Thẩm Hạ Lan, em đừng có đi, em trở lại đây cho anh!”

“Đường tổng, anh uống say rồi.”

Mặc dù là nhìn Dương Tân trông có vẻ gầy gò nhưng mà vẫn có chút sức lực, không biết là làm như thế nào, dù sao thì Đường Trình Siêu bị kiềm ở đó không thể động đậy được.

Thẩm Hạ Lan nhân cơ hội này rời khỏi Fallen Angels cùng với Tống Đình.

Hai người bước lên xe rất nhanh, nhịp tim của Thẩm Hạ Lan vẫn còn đang đập rất nhanh, trên trán đã rịn ra một tầng mồ hôi mỏng.

Tống Đình cũng không nói cái gì, trực tiếp khởi động xe chạy ra ngoài như bay.

Thẩm Hạ Lan cảm thấy đầu óc cực kỳ hỗn loạn.

Cô biết là tình cảm của Đường Trình Siêu đối với cô rất sâu nặng, nhưng mà bây giờ cô không có cách nào tha thứ cho tất cả những gì Đường Trình Siêu đã làm với Thẩm Nghê Nghê, vốn dĩ cô cho rằng mình sẽ rất hận người đàn ông này, nhưng mà trong nháy mắt lúc nãy đầu óc của cô lại trống rỗng, hoàn toàn không thể tự chủ được.

Ơn cứu mạng vào năm năm trước của Đường Trình Siêu đối với cô là thật sự tồn tại, năm năm qua đối với cô tốt rõ như ban ngày, chỉ là giữa bọn họ rốt cuộc cũng đã không trở về như lúc trước được nữa.

Không đơn thuần bởi vì Đường Trình Siêu mua cô, giam giữ cô, mà cũng bởi vì chuyện của Thẩm Nghê Nghê, cô rốt cuộc cũng đã không thể trở về loại trạng thái như ban đầu.

Thẩm Hạ Lan dựa vào ghế thở hào hến.

Sau khi xe chạy ra khỏi một hồi rồi Tống Đình đột nhiên lại nói: “Bà chủ, phía sau có người đi theo chúng ta.”

Trái tim của Thẩm Hạ Lan đột nhiên nhảy lên.

Cô nhìn thấy có ba chiếc xe hơi màu đen đang đi song song với nhau từ trong kính chiếu hậu, có vẻ như là thật sự đi theo bọn họ.

Ít nhiều gì Thẩm Hạ Lan cũng thấy khẩn trương.

Sẽ là ai đây chứ?

Người của nhà họ Đường?

Hay là người nào khác?

Thẩm Hạ Lan khẽ nhíu mày, thấp giọng nói: “Có cách nào cắt đuôi bọn họ không?”

“Để tôi thử xem.”

Tống Đình tăng nhanh tốc độ, nhưng mà xe ở phía sau cũng tăng nhanh tốc độ theo, đồng thời bắt đầu đuổi theo bọn họ như chốn không người.

Trái tim của Thẩm Hạ Lan kéo căng, nắm chặt cái điện thoại di động ở trong tay, nhưng mà lại không biết có nên gọi điện thoại cho Diệp Ân Tuấn không.

Đúng lúc này, Tống Đình đột nhiên lại bất ngờ quay đầu xe trực tiếp lao thẳng vào trong một khu chung cư nhà giàu.

Cũng không biết là Tống Đình cho bảo vệ nhìn cái gì, bảo vệ vội vàng cho đi.

Thẩm Hạ Lan nhìn ra phía sau, ba chiếc xe đó cũng không chạy vào đây, hình như là rất kiêng kỵ khu chung cư này.

“Ở đây là đâu vậy?”

Thật ra thì Thẩm Hạ Lan rất quen thuộc nước Mỹ, dù sao thì cô cũng đã ở đây năm năm trời, nhưng mà cho đến bây giờ cô cũng chưa từng đến chỗ Fallen Angels chứ đừng nói là đi vào khu chung cư ở bên đây.

Tống Đình thở dài một hơi rồi nói: “Tôi cũng không biết nữa, đây là thẻ ra vào do Mike đã cho tôi, nói là lúc nào gặp khó khăn thì cứ đến chung cư này tìm anh ta. Lúc nãy tôi cũng chỉ thử vận may mà thôi, không ngờ là được sử dụng rất tốt.”

“Vậy bây giờ chúng ta làm sao đây?”

Thẩm Hạ Lan nhìn thấy xe ở bên ngoài, mặc dù là không chạy vào nhưng mà cũng không đi ra ngoài, hiển nhiên là muốn kình với bọn họ.

Tống Đình thấp giọng nói: “Nếu không thì chúng ta đi tìm Mike đi, chắc có lẽ là Diệp tổng cũng đang ở đó, Mike ở nước Mỹ vẫn có chút lực ảnh hưởng, bọn họ cũng không dám làm ẩu đâu.”

Đến tình trạng hiện tại, Thẩm Hạ Lan cũng không còn lựa chọn nào khác, đành phải nhẹ gật đầu.

Tống Đình lái xe đến cửa nhà của Mike.

Ở đây có bảo vệ canh giữ, trông có vẻ nghiêm ngặt.

Thẩm Hạ Lan có chút tò mò đối với thân phận của Mike.

“Mike này là ai vậy?”

“Là con trai của thống đốc khu vực này, thân phận khác thì cũng không biết rõ cho lắm, mối quan hệ của anh ta với Diệp tổng rất tốt, có lẽ là Diệp tổng cũng biết lai lịch của anh ta.”

Tống Đình nói xong thì cũng bước xuống xe.

Đến mức này rồi, Thẩm Hạ Lan cũng không thể không xuống xe.

Cô đi theo Tống Đình đến trước cửa, lại bị bảo vệ ngăn cản đường đi.

Tống Đình lấy thẻ ra vào của Mike đưa cho anh ta, lại bắt đầu giao tiếp với người ở bên trong, không bao lâu sau Diệp Ân Tuấn liền đi ra ngoài.

“Hạ Lan, sao em lại đến đây?”

Đối với sự xuất hiện của Thẩm Hạ Lan, Diệp Ân Tuấn ít nhiều gì vẫn cảm thấy kinh ngạc.

Lúc Thẩm Hạ Lan nhìn thấy Diệp Ân Tuấn, trái tim của cô mới hơi thả lỏng được một chút.

“Em có chút việc.”

Cô không thể nói thẳng ra, nhưng Diệp Ân Tuấn cũng đã nhìn ra được, sau đó vội vàng kéo tay Thẩm Hạ Lan đi vào trong.

Trong nhà của Mike trang trí vô cùng xa hoa, vừa vào cửa thì chính là bể bơi, còn có suối phun nước, nhưng mà Diệp Ân Tuấn lại không nói cái gì mà chỉ nắm tay Thẩm Hạ Lan đi vào trong sảnh ở một bên.

“Chị dâu đến rồi à? Ngồi xuống đi.”

Mike cười tủm tỉm đi ra từ trong nhà, trên người đều là mồ hôi, có thể nhìn ra được vừa mới rèn luyện thân thể, nhưng mà ở trên người của anh ta lại có vài vết máu ứ đọng.

Thẩm Hạ Lan thừa nhận là dáng người của Mike rất tốt, nhưng mà cũng không nhìn nhiều, chỉ là gật đầu cười rồi sau đó liền nói với Diệp Ân Tuấn: “Ở bên ngoài có người theo dõi em, không còn cách nào khác cho nên Tống Đình mới lái xe đến nơi này, anh xem xem một lát nữa phải đi như thế nào?”

Lông mày của Diệp Ân Tuấn hơi nhíu lại một chút, nhìn thấy Mike vẫn còn chưa mặc áo khoác vào, anh trực tiếp lạnh lùng nói: “Lúc nãy bị đánh vẫn còn chưa đủ có đúng không?”

“Đừng mà, tôi thì thế nào chứ?”

Mike cảm thấy mình oan ức muốn chết đi được, anh ta trêu ai ghẹo ai đâu, cái người này đến đây không nói hai lời liền nói thẳng là muốn luyện tập với anh ta một chút.

Sao lại có thể là luyện một chút được chứ, căn bản chính là tìm người làm bao cát mà đánh đấm.

Cũng may là thân thể của anh ta cường tráng, người bình thường thì đã bị Diệp Ân Tuấn đánh bại nằm trên mặt đất rồi.

Chuyện này vẫn còn chưa kết thúc thì Thẩm Hạ Lan lại theo đến đây, rốt cuộc là hai người này làm cái quỷ gì vậy chứ?

Ánh mắt của Diệp Ân Tuấn lại lạnh lùng hơn.

“Cậu không lạnh à?”

“Không lạnh đâu.”

Mike còn không phát giác được chuyện gì xảy ra, rất vô tội đáp lời lại.

Diệp Ân Tuấn trực tiếp ném một cái khăn ở bên cạnh tới.

“Cút vào mặc quần áo cho đàng hoàng lại đi.”

Lúc này Mike mới kịp phản ứng lại.

Lại nhìn Thẩm Hạ Lan, từ sau khi đi vào đây chỉ nhìn anh ta một cái thì gần như là ánh mắt không rời khỏi gương mặt của Diệp Ân Tuấn.

Anh ta đột nhiên cảm thấy phiền muộn.

“Ở nước Mỹ thì chuyện này rất bình thường mà, hơn nữa đây còn là nhà của tôi chứ bộ.”

“Cậu có chịu mặc vào hay là không?”

Lời này của Diệp Ân Tuấn vừa mới nói ra, Mike vội vàng giống như là con thỏ nhanh chân chạy về phía phòng ngủ.

Thẩm Hạ Lan bật cười một tiếng.

Thật sự là rất buồn cười.

Chiều cao của Mike còn cao hơn so với Diệp Ân Tuấn một chút, hơn nữa còn là loại đẹp trai điển hình, tuy nhiên là dưới ánh mắt lạnh lùng của Diệp Ân Tuấn thì anh ta lại nhưng rất tủi thân, loại thị giác như thế này đập tới làm cho Thẩm Hạ Lan không tự chủ mà bật cười.

“Buồn cười lắm hả?”

“Cũng được.”

Thẩm Hạ Lan cười nhẹ.

Diệp Ân Tuấn phát hiện là bây giờ anh yêu bộ dạng lúc này của Thẩm Hạ Lan muốn chết đi được.

“Sao lại đi ra làm gì?”

“Em muốn đi thử xem có thể gặp Minh Triết một lần không.”

Thẩm Hạ Lan nói chuyện bà cụ Diệp đã nói cho cô biết ra.

“Má ơi, Fallen Angels là của nhà Diệp các người à? Có lầm hay không vậy?”

Không biết là Mike đi ra từ lúc nào, lúc nghe thấy Thẩm Hạ Lan nói tới Fallen Angels thì liền la toáng lên.

Thẩm Hạ Lan lập tức có chút buồn bực, cô còn có thể nhỏ giọng, sao mà lỗ tai của người này lại thính như vậy chứ.

Diệp Ân Tuấn trừng mắt liếc nhìn anh ta một cái rồi nói: “Cậu có thể đừng ngạc nhiên như vậy không, đừng dọa vợ của tôi sợ.”

“Không phải, không phải là đoạn thời gian trước anh vẫn còn kêu em thu mua Fallen Angels nữa à? Sao hiện tại lại biến thành của nhà họ Diệp bọn anh rồi, chẳng lẽ là anh đã thu mua thành công?”

Bây giờ Mike hoàn toàn không thể kìm nén sự kinh ngạc của mình.

Thẩm Hạ Lan hối hận cực kỳ, cô không nên nói chuyện này với Diệp Ân Tuấn ở đây.

Đương nhiên là Diệp Ân Tuấn biết Thẩm Hạ Lan đang suy nghĩ cái gì, anh nhỏ giọng nói: “Không có chuyện gì đâu, Mike là người trong nhà, không nhiều chuyện đâu.”

Nói xong, anh lại nhìn về phía Mike, có điều là sắc mặt so với lúc đối mặt với Thẩm Hạ Lan thì hoàn toàn khác nhau.

“Cậu cũng đừng có hét toáng lên như vậy nữa, tôi cũng chỉ mới biết được Fallen Angels chính là việc kinh doanh của nhà họ Diệp chúng tôi, nhưng mà cũng không phải là của tôi, là của chị dâu cậu, tôi không nhúng tay vào được.”

“Cái gì?”

Lần này Mike lại kinh ngạc hơn nữa.

Anh ta vội vàng đi đến ngồi xuống bên cạnh Thẩm Hạ Lan, có chút lấy lòng mà nói: “Chị dâu, chị cho em một chút quyền hạn thôi, hoặc là để em nhập cổ phần, chị thấy như thế nào?”

“Cút xa ra một chút!”

Diệp Ân Tuấn đạp một đạp tới.

Mike lại mặt dày mày dạng cứ kì kèo ở bên cạnh của Thẩm Hạ Lan: “Chị dâu, bình thường chắc là chị cũng không tiện ra mặt có đúng không? Diệp Tử cũng không quen thuộc ở đây, chị để cho em nhập cổ phần đi, em đảm bảo là chuyện gì cũng có thể giúp đỡ cho chị.”

Trong khu vực này ai cũng biết được lợi nhuận của Fallen Angels rất tốt, cũng muốn thò một chân vào, nhưng mà ông chủ ở phía sau Fallen Angels quá thần bí, không có ai biết được đó là ai, bây giờ Mike đã biết chính là Thẩm Hạ Lan trước mắt, đương nhiên cũng không muốn bỏ qua.

Thẩm Hạ Lan bị anh ta làm cho trở tay không kịp, bất lực nhìn Diệp Ân Tuấn.

Người này chính là anh em của Diệp Ân Tuấn, hơn nữa Diệp Ân Tuấn với anh ta quen thuộc đến độ có lẽ là còn vào sinh ra tử, lời của Mike nói quả thật là có chút đạo lý. Đúng là cô không tiện thường xuyên xuất hiện, nhưng mà cô vừa mới tiếp nhận Fallen Angels liền đưa Mike vào trong, không biết là bà cụ sẽ có suy nghĩ gì hay không.

Hiển nhiên là Diệp Ân Tuấn hiểu rõ cô.

Anh thấp giọng nói: “Cái thằng nhóc thối này cái gì cũng tốt hết, chỉ có ham tiền thôi, chuyện của Fallen Angels trước tiên em cứ trở về suy nghĩ trước đi, không cần phải trả lời với cậu ta gấp đâu.”

“Không phải, Diệp Tử, anh không công bằng gì hết, em giúp anh nhiều lần như vậy rồi vậy mà anh cũng không thể cho em có một cơ hội để kiếm tiền nữa hả?”

Mike có chút buồn bực.

Diệp Ân Tuấn thấp giọng nói: “Trong đây chẳng những là chuyện kiếm tiền, nếu như cho cậu vào đó rồi thì có rất nhiều thứ phải nói rõ từ sớm, còn có rất nhiều chuyện tạm thời không thể nói rõ ràng được, cái này để sau rồi hẵng nói.”

“Được rồi.”

Thấy thái độ của Diệp Ân Tuấn như vậy, Mike cũng không miễn cưỡng nữa, sau đó cho người mang đồ ăn lên.

Diệp Ân Tuấn nói chuyện có người theo dõi Thẩm Hạ Lan cho Mike nghe.

Mike thấy bất ngờ.

“Thế mà lại theo dõi chị dâu ở cổng Fallen Angels, sẽ là người của ai đây?”

“Không rõ nữa, có điều là đã gặp Đường Trình Siêu ở Fallen Angels, có lẽ là anh ta đã nhận ra, nếu không phải là bởi vì quản lí Dương ngăn cản thì có lẽ là tôi cũng không đi ra được.”

Ít nhiều gì Thẩm Hạ Lan cũng có chút hối hận.

Diệp Ân Tuấn khẽ nhíu mày, thấp giọng nói: “Bây giờ cho dù đối phương là ai, cuộc tấn công hiện tại đối với nhà họ Đường cũng nên phải nắm bắt.”

Thẩm Hạ Lan thấp giọng hỏi: “Em nghe nói là anh muốn người với nhà họ Đường hả?”

“Đúng vậy, anh cũng muốn xem xem nhà họ Đường sẽ lấy cái gì cho anh?”

Diệp Ân Tuấn lãnh khốc nở nụ cười, lúc này anh giống như đã khôi phục dáng vẻ của trước kia.

Thẩm Hạ Lan không nói gì, giữ yên lặng.

Diệp Ân Tuấn nhìn cô rồi nói: “Không phải là em vẫn còn nhớ đến ơn cứu mạng của Đường Trình Siêu đó chứ?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play