“Không, không phải!”

Diệp Tử muốn phản bác, đáng tiếc là ngay cả một chữ cũng không thể phản bác.

Thẩm Hạ Lan giống như là một tấm gương soi một mặt xấu xí nhất trong đáy lòng của cô ta, sự dữ tợn không chịu nổi, tản ra mùi hôi thối, ngay cả chính cô ta cũng cảm thấy buồn nôn.

Nhưng mà Thẩm Hạ Lan lại không vội vã phản bác cô ta, mà lạnh lùng nhìn cô ta, chỉ là nhìn như vậy, Tử liền cảm thấy mình giống như bị lột sạch hoàn toàn, chật vật không chịu nổi.

“Cô có tư cách gì mà nói tôi? Bản thân cô cũng vì coi trọng tiền tài của anh trai tôi, coi trọng địa vị của nhà họ Diệp, nếu như Diệp Ân Tuấn không có cái gì hết, cô sẽ kết hôn với anh ấy à?”

Từ dữ tợn kêu la. “Tôi sẽ!” Trong mắt của Thẩm Hạ Lan lướt qua một tia thương cảm.

“Mặc dù bối cảnh gia đình của tôi không bằng nhà họ Diệp, nhưng mà cũng không phải là gia đình bậc trung bình thường, huống hồ gì từ đầu đến cuối tôi kết hôn với anh ấy đều là vì tình yêu, cho dù anh ấy có tiền hay không có tiền cũng là như vậy. Thậm chí tôi còn không bởi vì những chuyện ồn ào của nhà họ Diệp mà không cần anh ấy, càng sẽ không vứt bỏ anh ấy không thèm quan tâm vào thời điểm mà anh ấy gặp khó khăn. Diệp Tử, cô có biết là bây giờ

Triệu Ninh cần cô đến cỡ nào, cô lại lựa chọn như thế nào?”

Lời nói của Thầm Hạ Lan giống như là một lưỡi dao đâm từng nhát vào trong tim của Diệp Tử. Nếu như đã không thể giả vờ, vậy thì không giả nữa.

Sắc mặt của Diệp Tử trầm xuống, lạnh lùng nhìn Thẩm Hạ Lan rồi nói: “Cô có thể làm gì tôi đây? Bây giờ ở đây cũng không phải là Hải Thành, cũng không có người của nhà họ Diệp và nhà họ Hoắc, cô còn có thể làm gì tôi được? Cô có tin không, chỉ cần tôi gọi một cuộc điện thoại, anh họ của tôi sẽ mang người đến đây tiêu diệt cô, nếu như cô chết rồi, Diệp Ấn Tuấn sẽ sụp đổ, đến lúc đó anh họ của tôi sẽ ra quân, nhà họ Diệp chính là của chúng tôi, tôi cũng đã có thể báo thù cho mẹ mình.”

“Rốt cuộc đã không thể giả vờ được rồi đúng không, đã chịu đối mặt với sự ích kỷ nhất trong lòng mình có đúng không?”

Thẩm Hạ Lan cười lạnh: “Tử à, nếu như cô biết thân biết phận làm những chuyện mà cô cả nhà họ Diệp nên làm, quãng đời còn lại của cô sẽ rất tốt đẹp. Có một người đàn ông như Triệu Ninh yêu có như thế, còn có đứa nhỏ ở trong bụng ở bên cạnh cô, không phải là gia đình rất tốt đẹp à? Tại sao lại phải đi đến bước đường này cơ chứ?”

“Cô cho rằng không có đường về, đúng lúc tôi lại rất muốn” Diệp Tử không muốn phải nói nhảm với Thẩm Hạ Lan.

Cô ta bỗng nhiên lấy một khẩu súng AK47 từ trong túi ra, nâng lên với Thẩm Hạ Lan, đáng tiếc là cô ta đã đoán sai năng lực hành động của Thẩm Hạ Lan, cũng đã để lọt mất tình trạng mang thai hiện tại của mình.

Thẩm Hạ Lan đá một đá bay mất súng của cô ta, phát ra tiếng vang giòn tan. Cùng lúc đó, bọn người Tổng Đình trực tiếp phá cửa chạy vào, ngay lập tức khống chế Diệp Tử.

Diệp Tử quả thật không thể tin được mình lại bị đánh bại trong chớp mắt, cô ta nhìn Tống Đình đột nhiên xuất hiện, kinh ngạc hỏi: “Tại sao anh lại ở đây, không phải là anh đang ở Vân Nam hả?”

“Ngày hôm qua cô xuất hiện ở đây, sếp Diệp đã nhận được tin tức, là anh ấy đã điều tôi đến đây. Tử, cô thật sự làm cho người khác quá thất vọng.”

Trong mắt của Tổng Đình xẹt qua một tia vô tình. Nếu như cô ta không phải là em gái ruột của Diệp Ân Tuấn, anh ta hận không thể chém cô ta thành muôn mảnh. Lúc này, Diệp Tử mới kịp phản ứng.

Thẩm Hạ Lan ở đây, chắc chắn Diệp Ân Tuấn cũng ở đây, nhưng mà bây giờ lại không nhìn thấy Diệp Ân Tuấn, chỉ có thể nói là Diệp Ân Tuấn không muốn đối mặt với mình, thậm chí là không muốn nhìn thấy cô ta.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play