Trong lúc Thẩm Hạ Lan đang suy nghĩ, Lam Tử Thất bưng một ít trái cây vào, bên trong còn có chanh dây.

“Nhìn sắc mặt cũng ổn, thế nào? Còn đau không?”

Lam Tử Thất biết Thẩm Hạ Lan bị thương, nhưng cũng không dám xem, bây giờ nhìn thấy Thẩm Hạ Lan vẻ mặt ửng hồng, ít nhiều cũng có chút đùa giỡn.

“Đau, làm sao không đau được? Ba roi đều đánh thấy cả xương, tớ cũng không phải người chết, đau muốn chết.”

Thẩm Hạ Lan mím miệng, vẻ mặt uất ức.

“Được rồi, đừng như vậy, tớ cũng không phải Diệp Ân Tuấn.”

Lam Tử Thất đặt trái cây lên bàn, vô tình nhìn thấy túi tài liệu trong tay Thẩm Hạ Lan.

“Cái này là cái gì?”

“Cậu xem đi.”

Thẩm Hạ Lan đưa túi tài liệu cho Lam Tử Thất.

Khoan hãy nói Lam Tử Thất là bạn thân của cô, chỉ cần nói Diệp Ân Tuấn để lại túi tài liệu này cho cô, có thể chứng minh là cô có thể tự mình giải quyết.

Lam Tử Thất có chút kinh ngạc nhận lấy, mở ra xem, vẻ mặt đột nhiên thay đổi.

“Cậu đã tìm ra tài xế gây tai nạn rồi sao?”

“Vẫn chưa. Nói chính xác thì tài liệu này là do Diệp Ân Tuấn vừa mới đưa cho tớ, chắc là mới tra được. Không biết có giao cho cảnh sát một bản hay không. Nhưng tớ nghĩ Diệp Ân Tuấn muốn cậu xem nó trước. “

Lời nói của Thẩm Hạ Lan khiến cho ánh mắt Lam Tử Thất có chút trầm xuống.

“Không ngờ lại là anh ta!”

Nghe Lam Tử Thất nói, Thẩm Hạ Lan hơi sửng sốt.

“Cậu biết tài xế này sao?”

“Một người hàng xóm từng sống cạnh nhà tớ. Tên là Trương Cường!”

Lam Tử Thất thấp giọng nói.

Thẩm Hạ Lan cuối cùng cũng nhớ ra tại sao Trương Cường này lại quen mắt thế.

Đúng rồi.

Anh là hàng xóm của Lam Tử Thất.

Thẩm Hạ Lan thường xuyên đến tìm Lam Tử Thất, thỉnh thoảng có gặp Trương Cường, đương nhiên hai người cũng đụng mặt nhau, sau đó, con trai của Trương Cường đi học mẫu giáo, vẫn là Lam Tử Thất giới thiệu, hơn nữa còn là giáo viên mẫu giáo của con trai hắn ta.

Vì vậy, Trương Cường và vợ đã đặc biệt mua đồ đến cảm ơn gia đình Lam Tử Thất, lúc đó Thẩm Hạ Lan cũng có mặt.

Sau này hai nhà thường xuyên qua lại, Thẩm Hạ Lan cũng gặp nhau vài lần nên đương nhiên cảm thấy quen thuộc.

Thẩm Hạ Lan không ngờ, người nhìn thành thật như Trương Cường lại là tài xế tông Tống Đình rồi chạy trốn!

“Hắn và Tống Đình không có ân oán gì, làm sao có thể…”

Đối mặt với nghi ngờ của Lam Tử Thất, Thẩm Hạ Lan ngược lại rất bình tĩnh.

“Không thù không oán cũng không chắc chắn không mắc sai lầm. Nói không chừng hắn ta bị Thẩm Niệm Niệm nắm thóp gì đó trong tay.”

“Phát hiện ra chuyện này có liên quan đến Thẩm Niệm Niệm sao?”

“Tạm thời vẫn chưa, nhưng chỉ cần chúng ta tìm được Trương Cường này, hẳn là sẽ có điểm đột phá.”

Thẩm Hạ Lan nhíu mày.

Không dễ để tìm thấy Trương Cường.

Họ không thể bắt được Trương Cường ngay từ đầu về quy án, bây giờ một thời gian dài đã trôi qua rồi, Trương Cường trốn ở đâu, liệu hắn ta có ra nước ngoài hay không vẫn là một ẩn số. Hơn nữa, cho dù có tìm được, cũng không biết Trương Cường có khai ra người đứng phía sau hay không.

Lam Tử Thất sắc mặt từ từ có chút khó coi.

Vào lúc này, điện thoại của Thẩm Hạ Lan vang lên. Số máy xa lạ khiến Thẩm Hạ Lan khẽ nhíu mày.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play